
ủa hắn. Định đẩy hắn ra thì còn bị hắn xiết chặt hơn.
- Tắc kè, ngoan một chút đi, cô ở đây sẽ an toàn hơn.
Một giọng nói trầm ấm vang lên, mặt nó bây giờ đang đỏ bừng trái tim đập liên hồi. Nó đẩy hắn ra chạy lên lầu nói vọng xuống.
- Tôi... lên phòng. - Chạy vào phòng nó đóng sập cửa lại tay đưa lên lồng ngực.
- sao lại đập nhanh như vậy, asii điên mất sao mình chịu ở lại đây chứ. - Nó vò đầu bức tóc vì sự ngượng ngùng của mình mà đã vô thức đồng ý ở lại.
về phía hắn, tim hắn cũng đập loạn nhịp không khác gì nó, đây lần đầu tiên hắn tiếp xúc với nó gần như vậy.
- Chắc mai phải đi kiểm tra tim.
Từ chiều tới giờ nó cứ trốn trong phòng im thinh thít làm hắn đứng ngồi không yên, cuối cùng quyết định gõ cửa phòng nó.
- Nè tắc kè, cô xuống nấu bữa tối đi chứ? Tôi đói rồi.
cạch...
Cánh cửa mở ra nó đã tắm rửa thay đồ lâu rồi mà không dám xuống vì ngượng nên đành nằm ôm cái ti vi trong phòng xem hoạt hình. Cũng may hắn tới gõ cửa nên nó cũng có lí do đi ra ngoài chứ không thôi là chết đói chết khác trong đó rồi.
- Đi liền.
Nó đi xuống bếp, hắn đứng đó với dấu chấm hỏi to đùng " sao lại hiền đột xuất vậy" rồi cũng xuống phòng khách ngồi xem ti vi chờ nó nấu bữa tối. Điện thoại hắn reo, hắn nhấn alo rồi đi ra trước nghe.
-" cậu chủ cuối tuần này họp cổ đông, chủ tịch bảo tôi gọi cho cậu"
- Tôi biết rồi, nói với ông ấy tôi sẽ tới.
Nói xong hắn cúp máy quay vào nhà, vừa quay ra đã suýt té vì nó đang đứng lù lù phía sau.
- cô không cần phải dọa tôi như vậy đâu.
- Tôi ra kêu anh vào ăn tối, tôi nấu xong rồi.
nó đi vào nhà, hắn lại thắc mắc sao nó lạ vậy mỗi lần cũng phải nói móc lại hắn mấy câu mới chịu vậy mà hôm nay im re.
Ngồi xuống nhìn một lượt những thứ trên bàn hắn gật đầu nói.
- Cũng không tệ, tôi cứ tưởng tắc kè lai heo rừng như cô chỉ biết ăn thôi chứ.
- Anh có ăn hay không? Sao hôm nay anh nói nhiều vậy? - Nó nói một cậu đúng tim đen của hắn làm hắn chột dạ im lặng ăn không nói gì.
Nó ăn xong buông đũa nói một câu làm hắn muốn sặc.
- Anh ăn sau nên tự rửa chén, tôi lên làm bài tập.
Cũng không để hắn trả lời nó đã đi mất tiêu.
- Có ai như cô ta không? Mình là chủ mà.
hắn thở dài rồi cũng dọn dẹp rửa. Xong việc hắn về phòng, nhìn về phía phòng nó thấy đèn vẫn sáng nên tò mò mở cửa đi vào. Nó đang ngủ gật trên bàn học, hắn lắc đầu bế nó về giường rồi đắp chăn cho nó, tắt đèn xong hắn cũng trở về phòng tắm rửa rồi cũng ngủ.
6h30 phút.
- Tắc kè cô dậy mau...
Hắn gõ cửa phòng nó từ nãy tới giờ muốn rụng tay mà bên trong chẳng có động tĩnh gì.
- Cô có dậy không hả?....
Vẫn im lặng.
- Được đừng trách tôi đó.
Hắn mở cửa bước vào phòng, mắt dán vào con nhỏ đang trùm chăn bít đầu bít đuôi nằm trên giường. Lắc đầu tới giở chăn trên người nó ra lay lay.
- Dậy mau...
- Cô có đi học không hả?
Hắn nhìn kĩ mới thấy thì ra nó đeo headphone thì làm sao mà nghe hắn kêu chứ, có hơi chút bực bội giật tai nghe ra.
- Tôi cho cô 30s để ra khỏi giường... nếu không đừng trách tôi.
Sau câu nói hắn bắt đầu đếm.
- 1........ 2....... 3.......9.....
Nó nghe nhưng vẫn không thèm dậy để xem hắn làm gì.
- 25..... 26..... 27... - Hắn vẫn kiên nhẫn đếm.
- 29....30....
Sau tiếng 30 hắn tiến tới bế nó lên không chút do dự tiến thẳng vào phòng tắm, nó phát hoảng la toáng lên.
- Aaaaa.... thả tôi xuống... tên biến thái này aaaaa bỏ xuống không....
Mặc kệ nó la hét giảy nảy hắn vẫn thãn nhiên.
- Ai bảo tôi cho cô 30s cô không biết nắm bắt.
- Yaaaaa.... anh bị điên hả? Thả tôi xuống tôi dậy liền... tôi còn thay đồ nữa..... anh định thay cho tôi sao hả tên biến thái?
Hắn nghe vậy mới thả nó xuống.
- 5 phút, nhanh không là ở nhà.
Rồi hắn rời khỏi phòng lái xe ra trước đợi nó.
Nó quýnh quáng VSCN thay đồ rồi bay ra xe.
- 4 phút 57s... lên xe.
Hắn nhìn đồng hồ nói rồi khởi động xe, nó bực bội dậm chân rồi cũng lên xe tới trường.
Nó và hắn đi học chung trở thành đề tài hot của tất cả học sinh trong trường, vô số những lời nói mỉa mai không dành cho nó, quen rồi nên nó cũng mặc kệ, miễn nó sống tốt thôi ai nói gì thì nó không quan tâm, họ chẳng nuôi nó ngày nào nên bận tâm làm gì.
Hắn cũng giống nó bình thản đi như không có chuyện gì, ánh mắt vô tình lướt qua dãy 12 trên lầu thì bắt gặp ánh nhìn của Quân, cậu đang nhìn nó trong lòng có một cảm giác bất an khi thấy nó đi học cùng hắn, cậu sợ......
- Ghê nha, đi học chung rồi đấy! - Tuấn cười trêu chọc
- Hai người tiến triển nhanh vậy. - Linh thêm lời.
- Điên hả? Tiến triển gì chứ? - nó liếc xeo đặt balo xuống, làm như nó muốn đi học với cái tên của nợ đó vậy cái đồ vừa điên v