XtGem Forum catalog
Em Là Hạnh Phúc Đời Anh

Em Là Hạnh Phúc Đời Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323383

Bình chọn: 8.5.00/10/338 lượt.

ên nước mắt
cô không ngừng rơi ra

- Anh … Anh … Anh quát em , anh mắng em , rõ dàng anh ghét em mà
huhuhu

Cô ôm mặt khóc nức nở , khiến anh bối rối vô cùng . Anh lại lỡ lời
mất rồi

- Anh Xin lỗi! ANH không cố ý đâu mà , đừng giận anh nhé!

Anh nói rồi lại kéo cô vào lòng , nhưng cô lại đẩy anh ra

- Tránh ra ! Anh nói dối huhuhu Em ghét anh huhuhu!!?

Cô nói xong liền bước xuống giường , bây giờ cô muốn đi tắm , người
cô đang rất hôi chắc anh không thích đâu .

Nhưng cô vừa bước chân xuống
giường thì người cô bèn ngã qụy

Áááááá ” má ơi! Sao chỗ đó đau vậy chứ , đau muốn chết mất”
huhuhu

Thấy cô bỗng nhiên bị ngã , anh vô cùng lo lắng , vội vàng đến bế
cô lên giường

- Em đau lắm không? Sao tự nhiên lại đau như vậy ?

- Còn không phải do anh gây ra à hức… Hức .

Hôm qua em đã xin anh
đừng làm nữa, vậy mà anh còn cố tình làm em đau .

Vậy mà anh giám
nói là anh thương em à!

- Anh xin lỗi! Để anh xem nào

Nói xong anh liền vạch áo cô lên , lấy tay mở chân anh ra nhức nhất
quyết cô không chịu .

Cô xấu hổ lắm ,làm sao cô giám để anh thấy nơi
đó của mình chứ!

- Ngoan cho anh xem đi! Không phải ngại .

Hôm qua anh đã thấy hết
rồi mà .

Để anh xem nơi đó có sao không?

- Nhưng mààà .

Mặt cô ngày một đỏ hơn

- không cho xem chỗ đó , hay là em bị đau chỗ khác

- Đúng , đúng , đúng . Em bị đau lưng , hahaha là đau lưng , là đau
lưng đó mà hahaha .

Cho lên không phải xem chỗ đó nữa nhé?

- Nếu chỗ đó không đau thì không phải xem nữa .

E đang bị đau lưng
mà .

Để anh chữa cho , đảm bảo khỏi ngay

- Thật sao , anh chữa bằng cách gì thế ?

Em còn bị đau chân , đau
tay , mệt mỏi toàn thân .

- Được ! Nhưng em phải nghe lời anh .

Anh đảm bảo khỏi ngay .

- Vâng

Vừa thấy cô đồng ý xong , anh liền ôm lấy cô rồi đè xuống giường ,
hôn cô say đắm .

Cô sợ hãi hốt hoảng đẩy anh ra , cô còn mệt lắm ,
cô không muốn đâu .

Anh rõ ràng vừa bảo là chưã bệnh cho cô mà , sao
đùng 1 cái là muốn cô rồi

- Á . Anh làm gì vậy ? Đừng sờ mó lung tung nữa! Sao anh bảo là sẽ
chữa bệnh cho em mà ?

- Ừ thì anh đang chữa đây . Chỉ cần tập thể dục buổi sáng 1 chút,
để co giãn gân cốt là khỏi ngay đấy mà .

- Không áá em không chữa bệnh ừm ừm kiểu này đâu . Em không muốn
chữa nữa Aaaááá

- Thế em phải bù đắp cho việc anh đang ở công ty , liền bỏ việc về
đây với em .

Cho lên em phải giúp anh giải quyết việc cần làm ở
nhà

Ááááá Đau em , em không muốn đâu ừm ừm aa.

Trời ơi sao tôi lại
ngu thế này huhu



Từ sau khi sinh nhật cô , tình cảm cả 2 đã thay đổi đến chóng mặt
.

Ngay cả cô cũng không ngờ lại nhanh như vậy .

Cô không nghĩ số
phận mình lại hạnh phúc như thế ,

1 tên trộm cắp như cô , lại được
anh yêu thương bảo vệ , chăm sóc .

Cô đang ngồi trong phòng nghĩ vẩn vơ , thì anh bước vào

- Anh họp xong rồi à?

- Ừ! Ngọc Trúc À ! Tý nữa anh phải bay sang Anh luôn .

Công ty bên
đó đang xảy ra sự cố lớn .

Anh phải đích thân sang đấy xử lý mới
được !

- Thế anh đi khi nào thì về?

- Cũng chưa biết được ! Chắc phải 1 tuần !

- Vậy cho em đi với nhé!

- Không được !

_ tại sao lại không?

Anh để em ở nhà 1 mình sao?

- Anh sang đấy sẽ rất bận , không có thời gian chăm sóc cho em đâu

- Em có thể tự chăm sóc cho bản thân mà . Anh cho em đi cùng đi mà
.

- Anh nói không là không?

Thôi anh về chuẩn bị đây !

Chuyện này
nói đến đây thôi .

- Em mặc kệ , em vẫn đi

- Anh đã nói không là không! Em đừng bướng!

- Huhuhu . Nhưng mà mấy hôm nay em mệt lắm , không ăn được , bụng cứ
đầy lên khó chịu lắm , em còn hoa mắt chóng mặt nữa . Em ốm rồi
.

Anh bỏ mặt em 1 mình không lo sao?

Qủa thật mấy hôm nay cô thấy rất mệt , trong người rất khó chịu ,
thỉnh thoảng còn buồn nôn nữa , lại không muốn ăn gì cả .

Cô đang
muốn bảo anh đưa cô đi khám , nhưng chưa kịp bảo anh , thì anh lại đi
sang anh một mình , bổ mặc cô .

- Nếu em mệt , thì anh sẽ bảo bác sĩ đến khám cho em .

Em lên ở
nhà nghỉ ngơi sẽ tốt hơn đấy .

- Anh… Huhuhu … Em không cần , em ghét anh lắm

cô tức giận khóc nức nở , chạy ra ngoài . Anh không thương cô mà
.

Bình thường anh vẫn cho cô đi cùng mà , sao lần này cô xin thế nào
cũng không cho cô đi cùng .

Không hiểu sao lần này cô mệt vô cùng ,
từ trước đến nay cô ốm cũng không bao giờ như vậy .

Cảm giác lo
lắng cứ đeo bám cô mấy ngày nay , khi bệnh cô càng nặng thêm .

Cô sợ
lắm bây giờ rất nhiều người bị ung thư dạ dày , lỡ đâu cô cũng xui
xẻo mắc phải thì sao?

Bảo cô tự mình đi khám thà cô ở nhà còn hơn
.

CÔ B