
br/>
- Em đừng để tôi phải vào trong.
- Anh dám!!
Nhân Kiệt là người sẽ thừa kế cả tập đoàn kinh tế Thái Bình, người có tầm ảnh hưởng của các chính trị gia sau này...anh là một con rồng con chuẩn bị mọc cánh để xưng bá.
Cô chỉ là một cô gái trong con đường mà anh phải đi qua....nên không như những kẻ khác cung phụng cô. Nhân Kiệt lấy chùm khoá từ bác lao công, rồi mở cửa, xông vào bế cô lên vai.
- Nè!!! Tên chết dẫm này.
Tiểu Yên vung tay loạn xạ đánh liên hồi vào lưng anh, đúng là cô nàng ương bướng, anh vác cô từ trên tầng xuống nhà rồi đi đến chiếc xe hơi sang chảnh của mình.
Ném cô ra ghế sau rồi ngồi vào trong xe, lái xe đi.
Tiểu Yên còn chưa đi giầy mà anh đã mang cô đi rồi.
- Kiệt thối! Anh bá đạo vừa thôi! Tôi thế này mà ra đường à!
Nhân Kiệt nhàn nhã lái xe đến một hiệu thời trang gần đó, anh lại bế cô đi vào trong khiến cô sững người.
Một cô nhân viên cúi chào bọn họ.
- Tìm cho cô gái này một đôi guốc khiến chân cô ta như bị trói lại nhé!
- Dạ..là sao ạ.( cô nhân viên ngơ ngác).
- Tôi sợ cô ấy bỏ trốn không cưới tôi!
Rồi anh đưa đến cô cái ánh nhìn trìu mến khiến cho cô nhân viên có phần ngưỡng mộ.
Tiểu Yên xua xua tay ý là không như anh ta nói đâu.
Cô nhân viên dẫn bọn họ vào ngồi đợi, rồi lúc sau mang ra ngay một đôi guốc ánh kim sắc sảo, nổi bật những đường viền viên đá nhỏ, đẹp đến mức phải xuýt xoa.
- Đây là giầy mới nhất trong bộ sưu tập hè!
- Được chọn nó đi!
Nhân Kiệt để ý đến ánh nhìn đang vô cùng bị mê hoặc đôi guốc kia của cô, Tiểu Yên ơi đừng để hắn đắc ý chứ.
Anh quỳ một chân xuống tự tay đi đôi guốc lỗng lẫy ấy vào bàn chân ngọc ngà của Tiểu Yên, lần này thì cô nhân viên như đang được chứng kiến cảnh lãng mãn như trong các bộ phim Hàn.
Tiểu Yên xua xua tay rồi chỉ vào anh nói với cô nhân viên:
- Anh ta là sói đội lốt người đó.
- Cô tính tiền đi!
- Vâng!
Cô nhân viên tỉnh mộng, lời của Tiểu Yên như không đập vào lỗ tai cô nhân viên, chính Tiểu Yên cũng phải thốt lên:
- Ma quỷ có thuật mê hoặc! Anh đích thị là yêu ma dụ người.
Nhân Kiệt cười quỷ dị rồi ra thanh toán thẻ, trong khi Tiểu Yên cũng phải bó tay với loại yêu nghiệt như anh.....Vương Hảo Tiểu Yên phải thua thật sao?
Anh đưa cô đến hiệu cưới nổi bật nhất trên cả con đường ở đây, khi xuống xe Tiểu Yên không tránh những câu mỉa mai anh:
- Hạnh phúc! Tôi nghĩ cuộc hôn nhân này không có được như tên cái hiệu cưới này đâu! Có mà bất hạnh ấy.
- Hiệu cưới này ai đến đây chụp đều được cuộc hôn nhân như tên hiệu '' Hạnh Phúc'', tôi chưa thấy ai bất hạnh cả!
Nhân Kiệt mà phải sợ những lời này của cô sao, cái hiệu cưới '' Hạnh Phúc'' ấy, có lẽ thật sự không phù hợp cho cuộc hôn nhân này....
- Vậy à! Anh biết hết được các đôi đến đây sống thế nào sao?
- Không!
- Xì!
Anh kéo cô vào đó, nhưng sau này chính anh sẽ nhận ra....những lời cô nói thật sự...có khi là đúng.
Chiếc váy ngàn đô lỗng lẫy, nổi bật những nếp hoa trải dài từ eo xuống chân, phần trên thiết kế đẹp mắt như những nụ hồng cụp cánh,...ngay cả cái tên cũng nói lên độ e thẹn của nó hoa hồng chớm nở''...ý là cuộc hôn nhân tươi đẹp sắp bắt đầu với cô dâu.
Tiểu Yên cũng thấy thích, nhưng quay ra nhìn cái mặt tên yêu ma kia thì hết hứng...cô và hắn đâu yêu nhau...thì tươi đẹp cái nỗi gì?
Nhân Kiệt cũng chọn bộ chú rể tương xứng dáng anh cao và tiêu chuẩn các vòng như người mẫu, lúc mặc tôn lên khí chất ngời ngời.
Anh đọc một cuốn tạp chí chờ cô.
- Cô dâu xong rồi!
Chiếc màn che được kéo ra cũng là lúc một cô gái thiên thần trong trang phục váy cưới xuất hiện, làn da ngọc ngà trắng tự nhiên, đôi chân thon dài mập mờ sau tà váy, khuôn mặt nhỏ nhắn, mi mắt dài cong vút lên, Tiểu Yên có phần không vui nhưng ngay cả khi như vậy môi anh đào cũng hút hồn người đối diện....bây giờ cô có thể gọi là tiên nữ của trần gian.
Nhân Kiệt có chút dao động anh thấy tim có chút đập nhanh, sau đó anh ho nhẹ vài tiếng trấn an mình.
Tiểu Yên cũng không mong anh khen cô đâu, thì có tiếng ai đó nói lên khiến cô có chút ngạc nhiên:
- Cũng đẹp đấy!
- Chỉ..chỉ là cũng thôi à!
Nhân Kiệt quay ra nói chuyện với thợ ảnh khiến cô hụt hẫng....cô cũng không cần hắn phải khen đâu, cần gì phải nói một câu không vừa lòng được tí nào.
- Cô dâu gần chú rể chút nữa ạ! Chú rể ôm eo cô dâu đi! Bây giờ bức cuối là hôn nhau!
- Hôn...
Cô quay ra nhìn anh rồi hỏi một câu châm chọc:
- Lần này có cần chị chỉ cho tí bí quyết hôn không?
- Chị? Bí quyết? ( Cô gái này bá với anh quá là đạo)
- Ừ! Ai cũng phải kém chị đây về trình độ hôn đấy!
- Thật không?
- Thật! Bé con à em còn hư...ưm ưm.
Chưa nói hết câu cô đã bị Nhân Kiệt hôn mạnh mẽ, hôn khiến cho c