Ê Hổ Cái Em Là Của Anh

Ê Hổ Cái Em Là Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322990

Bình chọn: 9.00/10/299 lượt.

ng mối lo sợ bị cướp bạn trai
cũng vơi đi phần nào , Uy Vũ biết thừa cô đang nghĩ gì anh cố lờ vấn đề đó đi hỏi


- Mẹ bảo gì thế

Uyên Nhi ngại ngùng cúi đầu ương bướng phản bác

- Ai là mẹ của anh ?

Anh lại nhún vai thong thả nói

- Không sớm thì muộn
thôi

Uyên Nhi bĩu môi

- Mẹ bảo tuần sau sẽ
về nước kêu anh và em ra đón

Anh gật đầu xem như đã hiểu rồi hai người bắt đầu thưởng thức
những món ăn phục vụ vừa bưng ra . Uyên Nhi đang ăn đến ngon miệng thì Uy Vũ hỏi

- Em nghĩ sao mà cho
rằng Alex có ý với anh ?

Uyên Nhi sặc phun hết nước trong miệng ra ngoài bắn cả lên mặt
anh lắp bắp

- Sao anh biết ?

Uy Vũ lấy khắn giấy đưa cho cô rồi rút ra một tờ khác lau mặt

- Trên chán em hiện
rõ chữ GHEN to đùng khí anh ta bắt tay với anh

Uyên Nhi ngại ngùng cúi đầu thế mà cũng phát hiện được rốt
cuộc anh là cái quỷ gì vậy ?

Thấy phản ứng của cô anh càng không vui quát lớn

- Lê Uyên Nhi em lại
giám nghĩ anh là GAY được lắm khi nào chúng ta đám cưới em sẽ biết tay anh …

Uyên Nhi bỗng nhiên không rét mà run …

Hôm đó Uy Vũ bức xúc quá độ nên rủ Tuấn Anh đi uống rượu
trong lúc không cẩn thận đã phun ra toàn bộ sự việc diễn ra ở nhà hàng . Tuấn
Anh cũng hứng thud tột độ về kể cho Bảo Ngọc nghe , nghe xong Bảo Ngọc tay chống
cằm ra vẻ nghĩ ngợi rồi đập mạnh tay lên bàn phán ra một câu khiến Tuấn Anh cười
không ngừng , Uy Vũ mặt vênh lên tận trời còn Uyên Nhi thì ngu ngốc chẳng hiểu
mô tê gì

- Qủa nhiên Uy Vũ
toàn thắng Uyên Nhi ngu ngốc




Uyên Nhi ghen : em chỉ là hổ giấy thôi cưng -_-

Truyện kể rằng vào một buổi sáng tháng 12 trên đường phố gió
lạnh thổi ào ào cây cối đung đưa trong gió một cô gái và một chàng trai đứng đối
diện nhau trước cổng trường đại học , cô gái cúi đầu ngại ngùng đưa một phong
thư màu hồng ra trước mặt chàng trai . Đúng lúc đó nơi cổng trường rộng lớn một
cô gái khác đứng nhìn hai người hai tay chống hông đôi mắt tóe ra lửa gằn giọng

- Trịnh Uy Vũ

Thu lại biểu cảm lạnh lùng vốn có hướng tới cô gái mặt mày
nhăn nhó cười hỏi

- Tan rồi hả ?

Uyên Nhi nheo mắt nhìn tên con trai trước mặt “ được lắm lại
còn cười được “ tuy nhiên vì muốn giữ hình tượng thục nữ cô vẫn cố mỉm cười đi
đến bên cạnh Uy Vũ khoác cánh tay anh nói bằng giọng dịu dàng

- Uhm tan rồi

Cô còn cố tình liếc phía cô gái kia giọng chua như giấm hỏi
anh

- Ai đây lại là bạn
gái anh sao ?

Uyên Nhi gần như nghiến răng để hỏi anh câu đó . cô còn cố
tình nhấn mạnh câu “ lại là bạn gái “ để cô gái kia sợ hãi mà cút xa

Uy Vũ thừa biết cô đang ghen anh ôm eo cô hôn một cái thật
kêu vào má rồi nói với cô gái đang thẫn thờ kia

- Xin lỗi nhé đây là
bạn gái tôi bức thư của cô tôi không thể nhận

Cô gái ngại ngùng rụt tay lại xoay người chạy mất , Uyên Nhi
thấy cô kia đã đi mới hừ một tiếng gạt tay Uy Vũ ra chẳng thèm nói gì bỏ đi trước


Nhìn theo bóng dáng đang bừng bừng lửa giận kia Uy Vũ cười
thầm “ Hôm nay sẽ thú vị lắm đây “

***************

Về tới nhà Uyên Nhi vừa muốn phát hỏa quay lại gào cho Uy Vũ
một trận thì một giọng nói thanh thúy nhẹ nhàng vang lên khiến cô giật mình thu
lại mọi biểu cảm tức giận

- Các con về rồi ?

- Mẹ ..

Uy Vũ nhanh nhẹn chạy lên phía trước đỡ lấy túi lớn túi nhỏ
trong tay mẹ cười hỏi …

- Mẹ tới khi nào sao
không gọi cho con ?

Mỹ Anh mỉm cười đưa mấy chiếc túi trong tay cho Uy Vũ bà
nhìn con gái đang loay hoay mở cửa cười nói

- Hôm nay mẹ tới thăm
hai đứa vì mai mẹ lại đi Hồng Kông rồi có lẽ trong một thời gian ngắn sẽ không
gặp được các con

Mở cửa xong Uyên Nhi quay lại nói với mẹ

- Mẹ vào trong rồi
nói

Nói xong cô đi thẳng vào phòng mình mặc kệ hai người phía
sau đang mẹ con sum họp “ đáng ghét rốt cuộc đó là mẹ cô hay mẹ anh ?”

Hành động trẻ con của cô khiến Uy Vũ bất giác mỉm cười , còn
Mỹ Anh bà nhìn hành động lạ lùng của con gái quay sang hỏi Uy Vũ

- Con bé làm sao thế
?

Uy Vũ mỉm cười nói

- Cô ấy đang giận con
ý mà mẹ cứ kệ đi

Nói rồi hai người thực sự mặc kệ Uyên Nhi đi vào trong phòng
khách ngồi nói nói cười cười khiến cô gái nào đó ngồi trong phòng nghiến tới
mòn cả răng …

****************

Sau khi tiễn mẹ về Uyên Nhi lại quay lại trạng mắt bốc lửa
cô hùng hổ đi vào trong phòng đóng cửa “ rầm “ một tiếng rồi chui vào chăn đi
ngủ chẳng thèm để ý tới Uy Vũ

Biết cô vẫn còn giận Uy Vũ nhún vai đi theo vào phòng , thấy
cô bọc mình vào chăn bông chỉ lộ ra cái đầu nho nhỏ anh cười thầm nằm xuống bên
cạnh ôm cô gái bé nhỏ vào lòng khẽ nói

- Đừng giận nữa anh
biết mình sai rồi

Vùng vằng thoát khỏi vòng tay anh Uyên Nhi bật dậy tay chỉ
ra cửa quát lên

- Đi ra ngoài nhanh
lên hôm nay anh ngủ sô pha

Thấy cô giận như vậy lại nói n


XtGem Forum catalog