XtGem Forum catalog
Đơn Phương Không Vô Nghĩa

Đơn Phương Không Vô Nghĩa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327320

Bình chọn: 8.5.00/10/732 lượt.

này
lại thuộc dạng thế kỷ mười chín hay sao ấy. Nắm tay còn không dám. Đi
cạnh nhau chẳng khác gì bạn bình thường..."

"Đến lượt chị Mai Chi." Mỹ Kim nghe câu chuyện của Việt Hương với một vẻ khinh khỉnh, chẳng thèm bình luận.

"Chị thì có gì đâu mà kể. Người yêu chị tên ba chữ là Trần Minh Hoàng,
em dâu chị tên cũng ba chữ Trần Minh Hà. Hết chuyện." Mai Chi đáp qua
loa, cô nàng còn bận dũa móng chân.

"Đó chỉ là hiện tại thôi. Để em bổ sung nhé. Mối tình đầu của chị tên
những bốn chữ, Nguyễn Nhật Bảo Long." Hà làm như vô tình nhìn ra cửa sổ.

"Cái gì?!!" Tóc đỏ dường như... đỏ hơn vì tức giận.

"Chuyện một trăm năm trước rồi." Bàn chân nõn nà đạp vào eo Mỹ Kim. "Bây giờ bọn chị rất ngọt ngào hạnh phúc, Minh Hà còn phải ghen tị đấy."

Minh Hà thấy vậy định khoe vết sẹo 2cm ở cùi chỏ ra, nhưng phút chót lại thôi. Vì Việt Hương đã cười khúc khích cướp lời.

"Đến lượt Minh Hà."

"Chuyện của chị thì mọi người cũng biết hết rồi. Bạn trai hiện tại cũng là bạn trai đầu tiên." Minh Hà chớp mắt.

"Cộng thêm một mối tình đầu tên có bốn chữ." Mai Chi được thể trả thù.

"Chuyện đó em biết rồi." Mỹ Kim làu bàu. "Cứ thế này thì chán quá! Hay là nói về mẫu người lý tưởng đi."

"Mẫu người lý tưởng lại càng nhạt. Kiểu gì chả đẹp trai, nhà giàu..." Việt Hương phẩy tay.

"Giống như bạn trai của chị Minh Hà ấy hả?" Kim xỏ xiên.

Hương nhún vai, không thèm né tránh.

"Chính xác đấy."

"Vũ Trọng Khanh thì không có gì để chê cả." Mai Chi nhận xét. "Ngoại trừ... quá lạnh."

"Công nhận. Con bạn em có lần thức đêm làm bánh. Hôm sau mang đến sân
bóng đá, thấy bao quanh anh ta toàn... sát khí, đứng ngoài đường biên
không hiểu tức giận chuyện gì mà đập chai nước xuống muốn lút cả sân.
Khổ thân con bé rốt cuộc chẳng dám lại gần, đành ngậm ngùi... mang bánh
về. Nó sợ anh ấy ăn mà không hài lòng thì lại bị đuổi học hay 'tru di
tam tộc' thì có lỗi với bố mẹ." Mỹ Kim khoanh tay, lắc đầu vẻ thấu hiểu.

"Vì cái vẻ đáng sợ đó mà hơn một nửa số con gái trong trường này tình nguyện xin chết đấy." Việt Hương phá lên cười.

Minh Hà cảm thấy thật kỳ quặc khi bạn trai mình được đem ra bình luận
với tư cách "mẫu người lý tưởng". Rốt cuộc, để lái câu chuyện sang một
hướng khác, cô quay sang Thủy Linh. Tiểu thư ngồi ôm gối, chăm chú lắng
nghe, dường như rất cố gắng để hiểu được mọi người đang nói cái gì.

"Thủy Linh, mẫu người của cậu thì sao?"

"Đối với tớ, ngoại hình hay gia cảnh không quan trọng..." Ngẫm nghĩ một
lúc, Linh mỉm cười. "Vui tính, nói nhiều một chút, có kiến thức về âm
nhạc."

"Nghe thì kỳ lạ, nhưng lại rất hợp với cậu." Minh Hà nhận xét. Sao mà giống giống ai- đó...

Mai Chi không bình luận gì, lại đột ngột hỏi một câu kém liên quan.

"Trước đây, anh trai Linh có từng yêu ai chưa?"

Thật là đi vào trọng tâm đấy nhé.

"Chuyện này..." Công chúa chớp mắt, lại nhìn Minh Hà ngần ngại. "... chắc là không đâu."

"Cậu cứ nói thẳng ra đi. Không sao mà." Trí tò mò của Hà quả là đã được khơi dậy.

"Yên tâm đi, Minh Hà nó là con gái thời đại mới, không có vì ba cái
chuyện ex- girlfriend mà làm ầm lên đâu." Hương còn hào hứng kích động
thêm.

Người trong mộng của biết bao fangirls cơ mà. Tình trường chắc hẳn phải ghê gớm lắm.

Trước bốn đôi mắt đang chằm chằm nhìn mình, Thủy Linh lại càng bối rối.

"Thật mà. Hồi đó đến giờ thật sự không thấy anh Khanh có bạn gái. Anh ấy bận lắm... Lúc không bận thì cũng..." Nói đến đây, tiểu thư dường như
nhớ ra chuyện gì đó, liền ấp úng. "Nhưng mà... thấy bảo anh ấy đã từng
hôn rồi... "

"Vớ vẩn! Bạn gái sờ sờ đây, đó là chuyện tất nhiên!" Mỹ Kim phẩy tay, vẫn phong cách bề trên.

"Không phải chị." Hà lắc đầu, cảm xúc lẫn lộn.

"Cái gì?!" Lần thứ n trong vòng một buổi tối, Mỹ Kim tỏ ra choáng váng. "Hai người yêu nhau bao lâu mà không có làm gì?"

"Sao lại không làm gì? Đi chơi, nói chuyện..." Việt Hương đỡ lời.

"Như trong vườn trẻ hả?" Tóc đỏ nằm phịch xuống phản, không quên kêu oai oái vì đau lưng.

Hà nhún vai tỏ vẻ không quan tâm. Thực ra cô suy nghĩ rất nhiều.

Minh Hà có thích Trọng Khanh không? Nếu phải chọn thì câu trả lời là có. Mặc dù hai người đi bên nhau chẳng khác mấy bạn bè, hình thức chính là
kiểu "nhạt nhẽo" của Việt Hương và cậu bạn lớp bảy. Nhưng vì một lý do
nào đó mà Hà không cảm thấy nhạt. Ở một con người có xuất phát điểm xa
cách chín tầng mây, cô lại tìm thấy một cảm giác gần gũi lạ kỳ. Ngoại
trừ khía cạnh dính dáng đến công việc. Thì cậu ta hiểu những gì cô nói.
Ăn những món cô ăn. Làm những việc cô làm. Nếu không muốn kể là thành
thạo. Khoảng cách tầng lớp xã hội thường thấy trong... phim Hàn Quốc là
không có. Đến ba mẹ của cậu ta còn chẳng buồn phản đối cô.

Nên bất chấp vẻ lạnh lùng, ít nói của Khanh. Hà vẫn cảm thấy mình có thể hòa đồng với con người này.

Cũng như khôn