pacman, rainbows, and roller s
Devil Or Angel

Devil Or Angel

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324342

Bình chọn: 10.00/10/434 lượt.

g cứng đang căng trào của mình vào nụ hoa bé nhỏ, chật hẹp của cô.

“ Anh xin lỗi … Em khóc đi, đừng chịu đựng.” Anh dỗ dành cô. Trông vẻ mặt đau đớn, nhưng lại bị Nhược Tuyết kìm nén lại của cô thật khiến anh đau xót. Cảm giác dưới hạ thân như bị một căn đau xe người, nhưng Tiểu Tuyết không hề kêu lên, dù chỉ một tiếng. Cô bặm môi, giữ cho mình không phát ra tiếng kêu đau, nhưng nước mắt cứ từ từ chảy ra.

“ Anh xin em … đừng chịu đựng … “ Hạ Lâm hôn nhẹ lên những giọt nước mắt kia của cô. Anh biết, cô chịu đựng nỗi đau này, vì không muốn anh phải lo lắng. Nhưng cô nào biết, càng làm như vậy thì càng khiến anh thêmđau xót hơn, nhìn người con gái quật cường dưới thân mình, anh thật cảm thấy mình tội lỗi.

Hạ Lâm bất chợt cử động nhẹ thắt lưng, vật cương cứng cũng di chuyển theo sau đó. Nỗi đau bỗng ập đến thật mạnh mẽ, khiến Tiểu Tuyết không tự chủ được khóc nấc lên.

“ Em đau …” Cuối cùng thì cô cũng chịu nói ra tâm tư thật sự của mình. Tiếng khóc kèm theo những tiếng rên la kiều diễm khiến Hạ Lâm hoàn toàn rơi vào bể dục vọng. Anh thực sự muốn phi nước đại trong cơ thể cô nhưng chỉ cần nghĩ đến nỗi đau cô đang chịu đựng thì anh lại sẵn sàng từ bỏ nó.

“ Ngoan … sẽ hết nhanh thôi. Tin anh đi …” Hạ Lâm lại dùng những lời lẽ ngọt ngào để khuyên nhủ cô. Anh nằm im bất động, không tạo ra những lực ép về hang động u tối kia. Nhưng Tiểu Tuyết biết được rằng, vật cứng nóng bỏng của anh đang dần phình to trong cơ thể cô, cô có thể cảm nhận được từng nhịp đập cũng như nhiệt huyết đang sôi sục bên trong nó .

Cơn đau qua đi, cô cảm thấu như hạ thân mình đang bị hàng trăm ngàn thứ gì đó đang cắn xé, rất khó chịu. Tiểu Tuyết vặn vẹo thân người, giống như gở bỏ lệnh ‘pause’ cho Hạ Lâm.

Hạ Lâm rút vật nóng bỏng ra khỏi cơ thể cô, một lần nữa tiến vào thật hùng dũng, phá tan cấm địa chưa từng được khai phá của cô. Anh để bản thân hoàn toàn lấp đầy khỏi trống tuyệt vọng của cô.

“ Ah … Uhm …” Tiếng kêu kiều diễm, nhuốm đẫm dục vọng của Tiểu Tuyết càng khiến anh thêm hưng phấn. Anh điên cuồng tàn sát huyệt động bé nhỏ, không ngừng ra vào thật mãnh mẽ. Trong cơn xung huyết của dục vọng anh không còn nhớ một chút gì, để mặc nó điểu khiển mình, cùng nhau kết hợp với người con gái bé nhỏ dưới thân kia.

Khối thịt phình to kia càng thêm sức xông vào nụ hoa nhỏ bé ướt át của cô, thô bạo xuyên qua những chướng ngại vật không cần thiết, cùng nhau hưởng thụ những khoảnh khắc tuyệt vời của hoan ái.

Tiểu Tuyết không tự chủ được mà nhướn mình lên cao hơn, cô muốn anh càng thêm xâm nhậ sâu hơn vào trong cơ thể mình. Cô muốn hưởng thụ toàn bộ khoảnh khắc khi anh ở trong mình, càng lâu càng tốt.

Trong căn phòng ngủ xinh đẹp, tiếng rên rỉ kích tình của đôi nam nữ thật khiến cho người khác cảm thấy hưng phấn. Hạ Lâm vẫn không ngừng vũ điệu cuồng dã của mình mà ra vào kịch liệt, càng lúc càng dấn thật sâu vào trong huyệt động ướt át, nóng bỏng kia. Tuyết Nhi hoàn toàn mê man, để mặc anh tự mình làm mọi chuyện, cô chỉ dựa theo nhịp điệu mà sóng đôi cùng anh. Cô chỉ còn nhớ được, trong cơn kịch liệt ấy, lời tuyên bố bá đạo của anh in đậm trong tâm trí cô, cùng với nó và dấu ấn ngọt ngào của anh trên bả vai trái của cô.

“ Ah ……..” Tiếng thét thê lương của Tiểu Tuyết vang lên sau một vết cắn mãnh liệt mà Hạ Lâm in lại trên cơ thể cô. Anh nhẹ nhàng hôn lên môi cô. Mùi máu tanh xộc khắp hai khoang miệng.

Cô chỉ còn nhớ, khi đó anh đã nói “ Cả đời này em chỉ thuộc về anh” rồi ngất đi trong vô vọng. Hạ Lâm một lần nữa xâm nhập, anh dùng hết sức phóng ra những tia nóng ấm đem theo những hạt giống tươi đẹp của mình vào trong cơ thể bé nhỏ kia rồi thét lên một cách sung sướng. Cả hai chìm vào giấc mộng tươi đẹp của chính mình.

Sau cơn triền miên đêm qua, cả thân thể Nhược Tuyết đều trở nên rã rời, mỏi mệt, giống như bị hút cạn chút sinh lực cuối cùng. Cô mở mắt ra, kèm theo đó là một chút hoang mang lo sợ.

“ Đây là đâu …” Cô mệt mỏi rên rỉ. Khung cảnh trước mắt thật xa lạ, cô nhớ rằng lần cuối cùng khi ý thức còn tỉnh táo là khi đang ở căn hộ 445 tại khu chung cư VIP mà Hạ Lâm mới mua.

“ Hạ Lâm … anh ở đâu ?” Cô cảm thấy sợ hãi. Khung cảnh trước mắt thật đáng sợ. Một khu rừng âm u, tràn ngập sương mù. Những tia nắng mới của buổi sớm bình minh le lói qua những tán lá cây rậm rạp, nhưng nó vẫn không làm giảm bới được sự u tối của khu rừng này.

Tiểu Tuyết nhận ra nơi mình đang nằm, đây chính là giấc mơ quen thuộc của cô. Lần nào cũng vậy, nó đều lặp đi lặp lại một cách thường xuyên, giống như để nhắc nhở cô không được quên về nó. Nhưng thực sự cô không thể nhớ ra được, mình đã trải qua chuyện này như thế nào.

Vẫn giống như trước kia, luôn có một đứa bé trai đứng chắn trước mặt cô luôn miệng nói đừng lo sợ. Nhưng thực ra, cô hiểu hơn ai hết cả cô và cậu bé đó đều đang rất run sợ, và thứ khiến hai người họ cả thấy như vậy chính là người phụ nữ đang từ phía xa đi tới kia. Người phụ nữ đó mặc một chiếc váy trắn