XtGem Forum catalog
Để Em Cưa Anh Nhé!

Để Em Cưa Anh Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326621

Bình chọn: 10.00/10/662 lượt.

giờ nhắn tin trước, càng không bao giờ hỏi han trước. Tính tôi trước giờ vẫn thế, người ít nhận được
tình yêu thương trong cuộc sống thì thường không biết phải quan tâm
người khác như thế nào cho đúng cách. Trước kia, đã từng có một thời
gian tôi đi quá giới hạn của mình, quan tâm Long một cách hết lòng,
nhưng rồi anh ấy lại đột nhiên biến mất, đối với tôi, đó thật sự là một
cú sốc tinh thần mà tôi không bao giờ muốn nhớ lại, mặc dù bản thân cũng chẳng bao giờ nhắc đến. Tôi sợ nếu như mình vẫn tiếp tục quan tâm thì
chuyện như thế sẽ lại có cơ hội xảy ra lần nữa, vì thế mà tôi hạn chế
đến cực điểm, phàm không phải chuyện gì quá quan trọng thì tôi nhất định sẽ không chủ động liên lạc. Hôm nay, sinh nhật tôi cũng chẳng phải điều gì quan trọng, chỉ là… lỡ gieo hy vọng thì sẽ nhận được thất vọng mà
thôi, đáng ra tôi phải hiểu điều đó rõ hơn ai hết chứ?

Miệng thì nói vậy, nhưng lòng lại không hề nghĩ vậy, tôi buồn lắm, lòng cứ thấp thỏm không yên, chỉ là một tin nhắn thôi mà… Long bận rộn đến
đâu mà không thể nhắn tin chúc mừng người đại ca này nhỉ?

Tôi cứ ôm khư khư cái suy nghĩ ích kỉ ấy trong lòng, rồi cuối cùng ngủ
thiếp đi từ lúc nào không hay biết, bỏ quên rất nhiều tin nhắn và cuộc
gọi nhỡ từ những người anh chị em gửi tới chúc mừng sinh nhật mình. Thì
ra càng lớn, tôi lại càng có nhiều người quan tâm mình hơn trước, mặc dù họ đều không phải anh em họ hàng thân thích.

…….

Tôi ngủ một cách mê mệt cho đến tận bảy giờ tối ngày hôm đó, tiếng
chuông điện thoại vang lên réo rắt một hồi rất lâu khiến tôi không thể
bơ đi mà ngủ tiếp được, cuối cùng đành phải thức dậy hòng tắt phéng nó
đi.

“Đại ca của tôi ơi! Xem ra huynh bận rộn nhận quà của người ta quá quên mất tiểu đệ này rồi!”

Ngơ ngơ ngác ngác, tôi nhận máy trong tình trạng vẫn còn ngái ngủ,
giọng nói mỉa cất lên từ đầu dây bên kia cũng chưa làm tôi hoàn toàn
tỉnh giấc, sau đó tôi phải ú ớ thêm một hồi lâu rồi mới nhảy tọt xuống
giường, vội vàng thay quần áo, vắt chân chạy ngay sang nhà anh ấy. Tôi
vừa chạy vừa cười, đôi chân tung tăng như con thỏ con tìm đến vườn cà
rốt của mình, cảm giác lâng lâng bay trên mây, không khỏi hy vọng, không khỏi sung sướng.

Kể từ hôm Long bất ngờ bị
sốt và tôi buộc phải sang thăm thì tôi mới biết được rằng nhà anh lại
gần nhà tôi đến thế, có thể nói là: “Anh ở đầu sông, em cuối sông.” Dù
có đi bộ từ đầu sông sang cuối sông cũng chỉ mất cùng lắm là năm phút.
Vậy mà trước nay hắn vẫn bày đặt đi xe, mắc công đội mũ bảo hiểm.

Đứng trước cửa nhà “tiểu đệ”, tôi không khỏi nhún chân hồi hộp, hai tay cứ đan vào nhau, không biết là Long định giở trò quái quỷ gì nữa. Sau
khi tôi bấm chuông tầm năm lần, ruột gan đã sốt hết cả lên, Long mới
lạch bạch chạy ra khỏi ra trên đôi dép bông hình con vịt, hồ hởi nhìn
tôi nói:” Mau vào đi. Nhắm mắt vào đấy nhé!” Vừa nói, anh vừa túm lấy
tay tôi kéo vào trong sân, xong đâu đấy liền bắt tôi úp hai tay lên mặt, vừa thấy tôi để thừa kẽ tay ra ti hí đã vội gõ cho mấy cái vào đầu, tôi liền gắt lên bực bội: “Được rồi! Được rồi! Huynh nhắm chặt là được chứ
gì!”

Có những chuyện đã từng xảy ra trong quá khứ, nay bất ngờ lặp lại, khiến con người ta không khỏi bối rối. Bốn
năm trước, cũng vào ngày mùng hai tháng ba, sinh nhật năm tôi mười tám
tuổi, một người bạn trai đã bí mật rủ tôi về nhà khiến tôi vô cùng lo
lắng thấp thỏm không yên, đối với người bạn trai ấy tôi chính là mối
tình đầu, nhưng đối với tôi anh ấy chỉ là… một người lướt qua cuộc đời.
Anh ấy luôn ân cần, chu đáo, chăm sóc cho tôi từng li từng tí một, người tự lập như tôi thật sự không thích ứng nổi với sự chiều chuộng này,
nhưng tôi cũng chưa một lần phủ nhận sự thành tâm của anh ấy. Hôm sinh
nhật tôi, lúc anh ấy nói sẽ đưa tôi về nhà để tổ chức sinh nhật, tôi đã
rất sợ hãi và kiên quyết từ chối, cuối cùng vì sự nhiệt tình của anh tôi đành phải nhận lời. Thật ra tối hôm ấy diễn ra rất lãng mạn, nhưng cũng không hề nằm ngoài dự đoán của tôi, trong một căn phòng trống lát sàn
gỗ màu cà phê đen, những cánh hồng nhung trải dài từ lối cửa vào cho đến tận ngoài hành lang, sắc hoa rực rỡ như càng lung linh hơn dưới ánh nến ấm áp được xếp thành hình trái tim ngay giữa căn phòng ấm cúng, giữa
trái tim lớn lại là một trái tim bé khác, đó là bánh sinh nhật anh ấy
đặt riêng cho tôi. Sau đó, anh ấy cẩn thận bước qua những cánh hồng,
tiến đến phía bàn bật một bản nhạc cổ điển không lời, và bắt đầu mời tôi khiêu vũ, thật ra người con gái cứng nhắc như tôi chẳng hề biết khiêu
vũ, tất cả những gì tôi có thể làm lúc đó là giẫm lên chân anh ấy, cùng
nhau di chuyển từng bước một, vừa “nhảy” vừa cười hà hà.

Có thể trong khoảnh khắc lãng mạn ấy, nhiều bạn gái sẽ cảm thấy như:
“Ôi! Đây đúng là người đàn ông của cuộc đời mình.” nhưng lúc ấy tôi lại
có một suy nghĩ hoàn toàn ngược lại, “Bây giờ đã thế này, sau này chia
tay liệu anh ta có tự tử không?”… Rất may là không, đó chỉ là một sự ám
ảnh trong một quãng thời gian rất dài, khiến cho cả hai đều vô cùng khổ
sở và áy ná