pacman, rainbows, and roller s
Đại Náo Học Đường - S.i.n.e

Đại Náo Học Đường - S.i.n.e

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323382

Bình chọn: 9.00/10/338 lượt.

rả lời rồi nhìn ra phía Linh Lan đang đứng
đó

-Cô xấu nên
cô mới “ế chổng mông” ra thế kia kìa_hắn quyết tâm thật

-Ế là tôi
thích thế, và ế cũng chỉ để chờ người tử tế để tôi yêu_nó là số một về vỏ mồm rồi
cô bác ạ

-E hèm… giờ
tôi mới nhìn thấy là cô quá béo rồi đấy, rút lại cái câu tôi nói cô gầy nhá_hắn
cười gian một cái

-Bây giờ giữa
một cục xương và một cục thịt anh chọn cục nào, đừng nói chọn cục xương về gặm
đỡ buồn nhá_nó nhếch miệng cười, hắn thì không đớp lại được nữa rồi, thế là cứng
họng hehe

-------Căn
Tin--------

-A, tiền của
tớ nó đâu rồi ấy_nó sờ hết túi này đến túi kia

-Chỉ là tiền
thôi mà, có cần hoảng hốt đến như vậy không? Đây bố thí cho cô đó tiền không
quan trọng với tôi_Linh Lan nhếch mép cười nói

-“Tiền” chỉ
là “tiền” mà thôi. “Tiền” không mua được hạnh phúc nhưng hạnh phúc không thể
nuôi sống được nếu thiếu “tiền”. “Tiền” không là gì cả nhưng là nền tảng để có
tất cả vậy nên đừng bao giờ nói “TIỀN KHÔNG QUAN TRỌNG VỚI TÔI” vì khi đó cô
đang nói dối_nó nói khiến tất cả mọi người xung quanh giật mình

-Chị/cô đào
đâu ra được câu nói hay vậy_Hy và hắn đồng thanh

-Ông 9 vừa
thôi, nhiều chuyện_nói xong nó khẽ mĩm cười.

Linh Lan thì
bực tức không chiệu nỗi. lại một lần nữa kéo băng đến. “Xem ra lần này anh
không giúp được rồi cô bé”. Phương Khánh nghĩ. Phương Khánh đồng ý quen với Linh Lan vì lợi ích của gia đình

-Có vẻ cô
thích gây sự với tôi nhĩ, đưa số điện thoại ba mẹ cô đây tôi nói chuyện một
lát_nó vừa nói vừa lấy điện thoại ra

-Hừ mày giám
sao 0122…_Linh Lan chưa đọc xong thì nó đã ngăn lại

-Thôi thôi,
tôi tưởng viettel thì tôi gọi chứ ngoại mạng thì thôi_nó cất điện thoại vào lại
trong túi

Cả đám xung
quanh cười hô hố, một lần nữa nó được hưởng những trận mưa nho nhỏ từ đám đông.

-Cô, cô giám
chơi khăm tôi như vậy à_Linh Lan nói

-Không hề
nhé_nó trả lời

-Nếu có một
điều ước anh sẽ ước cuộc chiến này dừng lại_Phương Khánh nói

-Còn nếu em
có một điều ước em ước con nhỏ này sẽ bị chuyển trường lập tức_Linh Lan nói với
giọng bực tức tột độ

-Tôi mà có
điều ước thì tôi sẽ ước một cuộc sống bình thường…_nghĩ một hơi lâu nó nói tiếp

-Như bao tỷ
phú khác_nói xong nó nở một nụ cười cực xinh

-Ha ha ý
hay, tại hạ bái phục, bái phục_hắn nói

-Các hạ quá
khen rồi_nó đùa với hắn

-Bây giờ tao
có một trò chơi nho nhỏ, tao và mày sẽ đua xe vào chiều ngày mai 4pm, Ôkê. Nếu
tao thắng mày sẽ phải chuyển trường, tao thua thì mày muốn làm gì tùy ý_Linh
Lan tự tin nói

-Được thôi,
nhưng có thể là một trò gì khác không đua xe thì…_nó ấp úng

-Đúng đó,
tôi đề nghị chị đổi trò khác đi_Phùng Hy nói thay nó

-Không, nhất
định là đua xe_Linh Lan trong đầu đang có một ý nghĩ đen tối đó là nó không biết
đua xe.

-Cô muốn đua
xe sao, nhưng tôi…_nó nói đến đây thì Linh Lan đã chốt trò chơi

-Cô không
đua thì sẽ thua

-Được thôi_nó
gật đầu.



Sáng hôm sau
đến trường nó cứ nhìn xa xăm

-Ai za, mẹ
à…ý lộn cô à_mẹ nó cốc đầu nó

-Tập trung
vào_mẹ nó nghiêm mặt nói

-Chị à, chị
đừng lo lắng quá không sao đâu_Phùng Hy noi

-Đáng lẽ cô
không nên gây sự với bà chị già ấy_Hắn nói

-Dù gì thì
mày cũng cố lên nhé_Mình Kiều ôm lấy tay nó

-Ừm_nó cười
thật tươi

---------Ra
chơi-------------

-Mày đừng hoảng
sợ mà bỏ trốn nhé_Linh Lan nói

-Cô ấy sẽ
không như vậy chị đừng có mà lên mặt_hắn nói

-Ô hay, cậu
lên mặt với tôi như thế sao_Linh lan nói

-Không được
sao, chị là cái thá gì, ba chị là lính của ba tôi, chị nên nhớ rõ điều đó_Minh
Kiều lạnh lùng lên tiếng

-Ơ..ơ.. 4h
chiều nay mày nhớ đến đó_Linh Lan nói xong bỏ về

-Chưa gì mà
chị ta có một cái nghề rồi_nó nói mà mọi người ngạc nhiên

-Nghề gì_ba
đứa hỏi

-Đánh trống
lãng..haha_nó nói xong cả đám rú lên cười

Nó gấp thành
hai miếng giấy nhỏ, một tờ ghi start game một tờ game over.

Thảy giấy lần
một: Start game

Thảy giấy lần
hai: Start game

Thảy giấy lần
ba: Start game

Lần bốn, năm
sau, bảy: Start game

-Trời đất
thiên địa ơi_nó vò đầu nói

-Gì thế
Tình_mẹ nó hỏi

-Ơ dạ,
con…em…_nó nói lung tung cả lên

-Con em_mẹ
nó chọc

-Dạ không
em, ngủ mơ ạ_nó nảy ra một sáng kiến

-Em ngủ
trong lớp_mẹ nó trợn mắt

-Dạ, em xin
lỗi cô, không có lần sau đâu ạ_nó cúi người xin lỗi

-Ừm, em ngồi
xuống đi_mẹ nó quay lên giảng bài tiếp.

-------Chiều
3h----------

-Con đi đâu
mà ăn mặc thế kia_mẹ nói hỏi

-Con đi chơi
với…với Mình Kiều đó mẹ_nó nảy ra ý kiến hay

-Ừm, vậy con
đi đi_mẹ nó có chút nghi ngờ

Nó mặc chiếc
áo da màu đen, quần short da màu đen đôi giầy boot đến tận đầu gối cũng màu đen
nốt. ra dáng một tay đua xe cừ khôi

Nó ngồi ở
sân tr