XtGem Forum catalog
Đã Có Tôi Bên Em

Đã Có Tôi Bên Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210605

Bình chọn: 7.00/10/1060 lượt.

vô cùng tốt về anh, chưa từng có người con trai nào ở lâu được trong tim cô khiến cô nhớ mong như anh.

Ngày anh đến chỉ cần một nụ cười, một câu nói dịu dàng đã là người bước vào tim cô, cô vẫn mong có một ngày cô cùng anh sẽ cùng sánh bước bên nhau nhưng cô có quá vội vàng khi chấp nhận lời yêu anh.

Mặc dù địa vị hai người không thua kém nhau nhưng cô vẫn không thể nghĩ rằng một người con trai hào hoa như anh có chắc đã thật lòng với cô.

Nhưng cô là người có tính tình thẳng thắn không như Tâm Di dè dặt chỉ biết đè nặng sự yêu thương vào lòng, nếu cô yêu anh thì sẽ không có khả năng để anh yêu người khác nếu anh đã tỏ tường tình cảm anh dành cho cô thì cô cũng muốn thử một lần hạnh phúc có thật sự dễ đến như vậy không?

- Đó là cả trái tim anh, chúng ta chính thức yêu nhau được không?

Thiên Ân có một chút nóng lòng cùng một chút thất vọng khi nhìn vào đáy mắt phân vân của cô, anh không có lòng nhẫn nại khi anh đã quyết nhất định phải có kết quả yêu hay không đều phải rõ ràng.

- Em muốn làm chủ trái tim đó!

Cô đưa tay quàng qua cổ anh ôm thật chặt, cô sẽ giữ mãi trái tim đó không buông, chính là giữ lấy hạnh phúc cô đang có và mãi mãi đến ngày sau vẫn vậy. Anh hôn lên trán cô rồi cũng ôm chầm lấy cô xoay một vòng đầy vui sướng nếu như ngày đó anh và cô là hai người xa lạ thì giờ đây cô chính là người sẽ cùng anh đi suốt quãng đời còn lại. Dù có chuyện gì xảy ra cũng không thể đem cô rời xa anh.

Nếu thật sự có một ngày sóng gió ập tới mang họ rời xa nhau thì tim họ vẫn thuộc về nhau. Chỉ cần như thế cả hai sẽ cùng nắm chặt tay nhau để vượt qua tất cả.

Thiên Ân nắm tay Tiểu Kì đi dạo cả khu vườn hoa hồng, anh đã chuẩn bị cả một lối đi đầy hoa hồng, chính là con đường hạnh phúc anh muốn dành cho cô.

- Anh có phải là lãng phí hoa hồng quá rồi không?_Tiểu Kì cảm thấy thật tội nghiệp cho mấy nhánh hoa hồng đang sống yên ổn lại bị ai kia cắt xuống làm công cụ tỏ tình.

- Vì em bao nhiêu cũng không gọi là lãng phí._Thiên Ân vẫn cười, bàn tay vẫn nắm chặt tay cô.

- Anh dẻo miệng thật, em còn nghĩ anh đã sử dụng cách này cho bao nhiêu cô gái.

- Không có, đây là lần đầu tiên.

Thiên Ân đưa tay lên thề ai oán sao cô có thể nghĩ anh như vậy chứ, nhưng thực sự đây cũng không phải cách anh nghĩ ra chính là do 3K và Khả Chiêu bày cho. Anh biết cô thích đơn giản nên đã không tán thành cách này, nhưng Khả Chiêu bảo nếu không làm như vậy thì không lãng mạn, một chủ tịch hào hoa mà không biết cách tỏ tình thì thật mất mặt.

Nhìn anh bề ngoài như thế thôi chứ trong đầu chẳng có bất cứ cách nào để lấy lòng con gái cả, nhưng từ trước đến giờ anh chưa bao giờ tỏ tình cùng ai. Con gái thường chủ động đến nói thích anh nhưng anh chẳng có hứng thú, chỉ có cô gái này có thể chỉ hơn một tháng làm anh ăn ngủ không yên.

Hằng ngày cô và anh vẫn thường nhắn tin cho nhau, anh vẫn hay bông đùa làm cô vui. Mỗi ngày anh nhất định phải nghe được tiếng nói của cô thì mới cảm thấy ngày đó không lãng phí.

Lúc đầu anh còn chưa nhận thức được, lúc nào anh cũng nhắc Tiểu Kì trước mặt Tử Phong, Tử Phong chỉ cười rồi bảo anh yêu rồi. Bình thường anh vẫn hay bảo Tử Phong nhớ Tâm Di thì cứ đi gặp nhưng chính anh khi đối diện với chuyện này thì không có cách nào để lấy được can đảm.

Từng tia nắng ấm áp như soi rọi mọi ngóc ngách của con tim mang theo sự hạnh phúc và tràn ngập yêu thương.

Đi được nữa đoạn đường ở giữa vườn hoa rộng lớn, Thiên Ân đưa hai tay chắp thành loa hét thật lớn:

- Lăng Thiên Ân yêu Ngạn Tiểu Kì....!

Tiểu Kì đỏ mặt mỉm cười mắng yêu anh:

- Anh muốn người khác nghe thấy hay sao mà hét lớn vậy?

Anh mỉm cười nắm lấy tay hai tay cô nhìn thẳng vào mắt nói giọng dịu dàng:

- Anh muốn cả thế giới đều biết, nhưng rất tiếc ở đây chẳng có ai cả.

Thiên Ân nắm tay Tiểu Kì đi hết một con đường đầy hoa thì thấy một căn nhà nghỉ nhỏ được thiết kế vô cùng đơn giản dường như đây là căn nhà để người chăm sóc hoa nghỉ ngơi.

Bên trong có sẵn một bàn ăn được chuẩn bị rất kĩ lưỡng rất đẹp mắt, giữa bàn cũng có một bình hoa hồng rất đẹp. Anh lịch sự kéo ghế mời cô ngồi rồi đến trước mặt cô tặng một bó hoa hồng thật lớn có tổng cộng chín chín đóa hoa hồng.

Bữa ăn có lẽ là bình thường, nhưng có thể coi đây là buổi hẹn hò đầu tiên của hai người không nhỉ?

Cả không gian tràn ngập sắc hoa, những đóa hoa chớm nở khoe mình trong nắng khoác lên mình những màu áo sặc sỡ như một minh chứng cho một mối tình chan chứa mùi vị yêu thương. Nhưng cũng có những nhánh hoa bị gió mưa vùi dập, tương tự như tình yêu không hẳn là luôn thuận bườm xuôi gió đến được bến bờ yêu thương mà không gặp sóng gió, đôi khi có những sự thật khắc nghiệt của số phận bắt ta phải chấp nhận.

Kết thúc bữa ăn, Thiên Ân đưa Tiểu Kì đi dạo, đột nhiên cô nhớ đến Khả Chiêu.

- Anh tại sao không nói trước cho em biết, anh và anh Khả Chiêu thông đồng có phải không?

- Nếu nói trước sao có thể tạo bất ngờ cho em.

- Hôm nay anh trốn việc để làm trò buồn cười này sao?

- Cái này...gì mà buồn cười là tỏ tình đó._anh gải gải đầu, anh đã cất công làm nh