Đã Có Tôi Bên Em

Đã Có Tôi Bên Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212120

Bình chọn: 8.00/10/1212 lượt.

cần phải làm gì đó cho bà Linh Nguyệt thôi nhớ con.

- Cứ cho là như vậy nhưng tôi không đành lòng nhìn cô Linh Nguyệt đau lòng. Tên Thiên An chết tiệt kia vì sao có tầm quan trọng với cô Linh Nguyệt như vậy, còn sống hay đã chết cũng không biết.

Kỳ Quân đang đi bên cạnh Tử An vừa nghe Tử An nói xong liền hắt hơi một cái, khổ sở sờ mũi.

- Bất quá chúng ta thường xuyên lui tới làm cho cô ấy vui._Kỳ Quân khó hiểu bản thân vì sao có hảo cảm đặc biệt với bà Linh Nguyệt.

Cậu có đến nhà bà mấy lần, lần đầu tiên liền bị bà xem là Thiên An. Cậu có chút bất ngờ nhưng vì biết bệnh tình của bà đôi lúc trở nặng nên chấp nhận để bà vui. Mấy lần sau cậu đến bà liền tỉnh táo biết cậu là Kỳ Quân nhưng lại vô cùng quý mến cậu.

- Cậu nói cũng phải.

Cả hai vờn quanh siêu thị được thêm vài thứ liền nhanh chóng về nhà. Chỉ có đi siêu thị thôi mà cả người rã rời, đây không thể tính là hẹn hò mà chỉ có thể tính là đi vì công việc.

Là thật lòng hay giả dối do tâm con người phán xét, người ta thường nói nên làm theo lí trí đừng làm theo con tim. Thế nhưng có những chuyện do lí trí quyết định lại dẫn đến sai lầm to lớn.

Trời nắng đã lên khá cao, Tâm Di tận dụng thời gian rãnh để đi tìm việc làm thêm. Dù sao cô cũng phải nhân lúc không có Tử Phong ở đây để tìm việc làm. Sắp đến thời hạn trả tiền thuê căn hộ, dù ba mẹ cô vẫn thường xuyên gửi tiền cho chị em cô tiêu xài nhưng cô vẫn muốn tự lập một lần.

Trên tay Tâm Di cầm tờ báo có đăng tin tuyển người của một số nhà hàng, cô đã đi xin cả buổi sáng nhưng không có công việc nào phù hợp. Có công việc được thì tiền lương quá thấp, có nơi tiền lương cao công việc lại không phù hợp lại trùng với thời gian học của cô.

Tâm Di thở mệt nhọc, cô vừa nhìn vào tờ báo vừa nhìn lên từng bảng hiệu. Tâm Di vui mừng khi tìm ra địa chỉ cần tìm. Tâm Di há hốc mồm, đây không phải là nhà hàng bình thường mà là một nhà hàng hạng sang. Nơi đây gần nơi làm việc của các công ty lớn, là chỗ để các doanh nhân đến dùng bữa hoặc đãi tiệc.

Tâm Di nhìn lên tấm biển treo tuyển người vuốt mồ hôi liền bước vào trong, bây giờ cô đúng là phải khen nhà hàng này vô cùng tráng lệ. Mọi thứ đều được trang trí bằng loại đắt tiền, cách bày trí cũng khá thông thoáng và tao nhã. Tâm Di thầm tán thưởng chủ nhà hàng này cũng là một nhà nghệ thuật.

Tâm Di đi đến quầy có một nữ tiếp tân xinh đẹp để hỏi thăm.

- Chị cho em hỏi nơi đây có tuyển người đúng không ạ?

- Đúng rồi, em đến xin việc sao?_nữ tiếp tân có chút phân vân.

Cô gái nhìn vào dáng vẻ của Tâm Di có sự tao nhã liền có thiện cảm. Lúc Tâm Di mới bước vào cô ta còn tưởng là khách hay một người mẫu ảnh nào đó. Điều không ngờ câu đầu tiên của Tâm Di hỏi cô ta lại là xin việc.

- Dạ đúng rồi, em thấy trên báo có đăng nên đi theo địa chỉ trên báo đến đây.

- Nhưng là làm phục vụ đó em có làm được không?

Nữ tiếp tân vẫn có gì đó không đồng tình, cái dáng mỏng manh của Tâm Di làm cho cô ta không tin cho lắm.

- Em chỉ là sinh viên xin việc làm thêm thôi ạ, việc gì em cũng làm được._Tâm Di cười tươi.

Cô gái gật đầu đã hiểu liền ra khỏi quầy tiếp tân xoay người hướng đến phòng nhân sự.

- Vậy được em đi theo chị.

Cánh cửa phòng mở ra, Tâm Di được cô gái đưa đến trước bàn làm việc của người quản lí. Cô gái cười với Tâm Di một cái liền xoay người rời khỏi phòng.

- Dạ em chào chị, em nghe ở đây tuyển người nên đến xin việc ạ.

- Được rồi, em ngồi đi._người quản lí ra hiệu cho Tâm Di ngồi.

- Chị có thể cho em biết công việc và thời gian làm việc được không ạ?

Tâm Di vẫn thái độ tao nhã lễ phép, cô thoạt nhìn người này cũng khá nghiêm nghị. Độ tuổi chững chạc không chừng là cỡ Phương Tuyết. Cô nghe nói vị quản lí nào cũng khó tính, không biết người trước mặt cô có khó hay không.

- Công việc là làm phục vụ bàn, hàng ngày có rất nhiều doanh nhân đến đây dùng bữa vì vậy việc tuyển chọn nhân viên cũng phải kĩ càng một chút. Thời gian làm theo ca, lương thỏa thuận.

Tâm Di mặt có chút căng thẳng, cô chưa từng có kinh nghiệm trong việc này không biết chị ta có đồng ý cho một người thiếu kinh nghiệm như cô vào làm không đây.

- Chị cần một người có sức khỏe tốt, ngoại hình khá có học vấn một chút. Bởi vì đôi khi sẽ có khách nước ngoài nên biết ngoại ngữ càng tốt._người quản lí tiếp tục nói.

Người quản lí nhìn Tâm Di đánh giá, không biết chị ta đang nghĩ gì đôi mày hơi nhíu lại.

- Vậy em có được không ạ? Em hứa sẽ làm thật tốt!_Tâm Di nhìn thái độ của chị ta liền có chút bất an.

- Nhìn em không có gì là không được nhưng chị nhìn em trông rất quen.

Một câu của người quản lí làm cho Tâm Di trợn mắt kinh ngạc, cô nuốt khan một cái thầm cầu khấn chị ta đừng nhận ra cô chính là bạn gái Tử Phong. Biết được thân phận này của cô chị ta còn cho cô làm sao. Cô cũng hơi lo sợ nhỡ có ai đó nhận ra cô như vậy sẽ rất không tốt cho Tử Phong, nhưng cô muốn có cuộc sống của riêng cô. Ở bên cạnh Tử Phong quả thật áp lực rất lớn.

- Em chỉ là sinh viên tầm thường, em và chị chưa gặp bao giờ làm sao quen được ạ._Tâm Di giương môi cười chống chế.

-


Old school Swatch Watches