
hải
đi trước xử lý, ngươi…trước đánh xe đến thành trấn phía trước chờ ta.”
dứt lời liền cùng Thanh Y trong nháy mắt phi thân rời đi.
Nhìn Đại biến thái nhanh chóng rời đi xong, ta yếu đuối thương lượng với đồng chí Tiểu Dương: “Hay là chúng ta trốn đi.”
“Ngươi cũng đừng làm loạn nữa, thấy con dị điểu vừa rồi không? Đó là
phương tiện liên lạc khẩn cấp dùng trong lúc bên phía Tư Đồ tiểu tử xảy
ra chuyện lớn. Hắn lần này có thể…còn sống trở về hay không ta cũng
không dám cam đoan, ngươi bớt loạn chút đi.”
Nghe Dương Chi Hách nói như vậy, ta không hiểu sao tâm lý lại thấy rất
căng thẳng, làm sao vậy? Ta hình như … không hy vọng Đại biến thái gặp
chuyện không may? Nhưng ngoài miệng ta vẫn không phục, nói với Dương Chi Hách: “Sao ngươi lại biết rõ ràng chuyện bên Đại biến thái như vậy, còn quan tâm…cái tên Đại biến thái kia đến thế chứ! Còn nói ngươi không
phải là người của Đại biến thái nữa đi.”
“Ta thực sự không phải người của hắn, Tư Đồ là của ta…” đồng chí Tiểu
Dương đột nhiên dừng lại. “Tóm lại, mặc kệ hắn làm bao nhiêu chuyện đáng chết, ta vẫn không thể trơ mắt nhìn hắn gặp chuyện không may được-.”
Tư Đồ hắn là của ta -…Tư Đồ hắn là của ta -…Tư Đồ hắn là của ta -…Ta
thề, thân là một hủ nữ, làm như lúc ta nghe được đồng chí Tiểu Dương
thốt ra những lời này, ta kích động, ta sôi trào. Không ngờ nha, đang
nhiên vô tình nghe được đồng chí Tiểu Dương tuyên bố có thâm tình với
Đại biến thái! Không trách được sao đồng chí Tiểu Dương lại có thể tùy ý đi tìm Đại biến thái, không trách được sao đồng chí Tiểu Dương ‘cố ý’
để cho Đại biến thái đuổi theo.
Thấy thần thái đồng chí Tiểu Dương nghiêm túc – lo lắng – không yên, ta
cảm động – cầm lấy hai tay đồng chí Tiểu Dương: “Yên tâm đi, Đại biến
thái biến tahi1 như vậy, nhất định không có việc gì-! Ta ủng hộ ngươi!
Chúng ta đến thành trấn phía trước chờ hắn!” Vì tình yêu của đồng chí
Tiểu Dương và Đại biến thái, ta đây dù có hy sinh một chút nho nhỏ có
đáng gì. Ta hoàn toàn say mê ~
Tới thành trấn, trong lúc chúng ta đang xếp đồ dọn vào khách sạn, Tranh Nhiên len lút rời khỏi. Ta có chút lo lắng.
Nàng…sẽ không chạy đi tìm ngân châm về gây thêm bát nháo loạn xí ngầu nữa chứ = =!
Nhưng xét thấy cấu tạo não của nàng tương đối kỳ lạ, hơn nữa đồng chí
Tiểu Dương lại lo lắng chuyện Đại biến thái, chúng ta cũng không có hơi
sức để ý đến nàng.
Lúc ăn cơm chiều, ta nhịn không được nói cới Dương Chi Hách: “Ngươi đã
lo lắng như vậy sao không đi qua nhìn xem thế nào rồi. Ta cam đoan,
chúng ta quyết không bỏ chạy, trái lại ở đây chờ ngươi trở về!”
“Không cần, tính hắn ta rất hiểu, dù là chuyện lớn gì cũng sẽ không cần ta hỗ trợ-” đồng chí Tiểu Dương thở dài.
A…Sao a… Thụ ngượng ngùng lại nhu tình với công….Thật là đẹp quá đi…
“Cố gắng lên, ta ủng hộ ngươi!” Ta bơm cho đồng chí Tiểu Dương chút hơi.
đồng chí Tiểu Dương khó hiểu liếc mắt nhìn ta. Sau đó chỉ vào hướng
Tranh Nhiên vừa bước vào cửa khách sạn, nhỏ giọng nói bên tai ta: “Ya
xem ngươi cũng…trước nên dùng mê cổ hỏi nàng một chút, vừa rồi nàng mới
chạy ra ngoài làm cái gì a!”
Ta nhăn nhó mặt mày khó xử, …Ta thật sự không muốn quay qua một người phụ nữ và nói : Cho ta công ngươi chút đi. Orz.
Nhưng mọi chuyện cẩn thận một chút vẫn hơn, Tranh Nhiên không có gì,
nhưng tốt nhất cũng không được xem thường người đứng sau lưng Tranh
Nhiên là Yến Vương. Đúng vậy, ta từ miệng Tranh Nhiên biết được, Yên
Vương dự định thừa dịp Đại biến thái không có ở đây đến đánh lén chúng
ta, bây giờ đang chuẩn bị nhân mã, đến khi trời tối liền ra tay.
“Trời vừa tối xong liền ra tay?” Dương Chi Hách nghe ta thuật lại xong, xác nhận.
“Ừm. Tranh Nhiên nói như vậy-, nhưng không biết Yến Vương có nói kế
hoạch thật sự cho Tranh Nhiên hay không thôi.” Ta có chút lo lắng.
“Nh7 vậy đi, chúng ta…trước mặt Tranh Nhiên cứ làm như không có chuyện
gì. Việc Đại biến thái rời đi là đột xuất, Yên Vương trước đó chưa có
chuẩn bị, chắc sẽ không thể tuyển đủ người để tối nay ra tay. Ta bây giờ lập tức đi tìm nơi ở kín đáo, sáng sớm ngày mai không cho Tranh Nhiên
biết, chúng ta liền bí mật rời đi.”Dương Chi Hách nói.
Ta gật đầu đồng ý rồi trở lại phòng, nhưng lại không ngủ được. Bất quá,
ta không ngủ được lại là điều may mắn. Bởi vì nửa đêm có người len lén
mở cửa đi vào phòng ta!
Ta thông qua dáng người có thể kết luận, lại là Tranh Nhiên = =! Ai,
tiểu tổ tông của ta ơi, ngài làm ầm làm ĩ như vậy vẫn còn chưa đủ sao a!
Chỉ thấy Tranh Nhiên nín thở nhẹ chân đi tới gần bên giường ngủ, sau đó
tay phải chậm rãi giơ lên. Thông qua phản xạ ánh sáng yếu ớt, ta có thể
nhìn thấy trên tay nàng nắm cái gì, chính là một thanh tiểu đao, viền
đao còn mơ hồ lóe ra ánh sáng màu lam!
Trong lòng ta khẽ thở dài, lần này còn đổi qua dùng đao cơ đấy? Đợi Tranh
Nhiên tới gần, ta nhanh chóng lật mình trở dậy tính tay không đoạt đao.
Vốn lấy võ công thời hiện đại của ta mà nói thì tay k