The Soda Pop
Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325621

Bình chọn: 9.5.00/10/562 lượt.

gươi, húc vào ta thật khó chụi.” Ta nhu nhược kháng nghị.

“…”

“…”

“Ngươi sao lại đến đó? Là Minh Nguyệt nói cho ngươi biết sao?” Thấy không khí có phần ngượng ngịu, ta vội vàng chuyển đề tài.

“Minh Nguyệt?”

“Chính là người ngươi phái tới đó, ta gọi nàng là Minh Nguyệt.”

“Ừm, nàng phát hiện có người bắt ngươi đi, muốn ra tay nhưng lại thấy là người trong cung, bèn một mực đi theo đến tẩm cung hoàng thượng…”

Đại biến thái còn chưa nói xong, chợt nghe thấy tiếng cửa phòng bị đá bật tung ra.

“Nhị Nữu.” giọng đầy lo lắng.

Bởi vì bình phong đã bị Đại biến thái phá hư, cho nên, giờ phút này ta
cùng Đại biến thái ôm nhau ngồi trong bồn tắm, cùng với người vừa tới
trước cửa – Lục mỹ nam…bốn mắt nhìn hai mắt…

Ta như vầy có bị tính là…lại bị bắt gian hay không…

“Lục sư huynh? ! Sao ngươi lại tới đây?” Ta giờ mới lưu ý đến, căn phòng này không phải là gian phòng trong cung của ta sao. Lục sư huynh như
thế nào đột nhiên lại chạy tới?

Lục mỹ nam không để ý đến ta, mà trực tiếp hướng tới Đại biến thái hỏi:
“Thừa tướng đại nhân không ở trong phủ mà lo dưỡng thai cho tốt, chạy
đến đây làm cái gì?”

Đại biến thái cố ý ôm chặt ta hơn, tà mị cười một tiếng: “Nhị Nữu nói
nàng muốn thử ‘làm’ ở trong nước xem thế nào, ta chơi cùng nàng ~!”

Ta liều mạng lắc đầu. Đại biến thái, hủy danh dự của người khác cũng không cần người theo như vậy-!

“Nhưng mà, ta ngược lại càng cảm thấy kỳ quái. Đêm hôm khuya khoắt – Lục huynh sao lại xuất hiện ở chỗ này?” Đại biến thái hỏi ngược lại Lục mỹ
nam.

Kỳ thật, ta lại muốn nói…Đêm hôm khuya khoắt-, hai người các ngươi xuất hiện ở nơi này, đều rất kỳ quái.

“Là gia sư…Hắn bấm quẻ biết được Nhị Nữu gặp nạn, ta nhận lời truyền đạt liền vội đến xem thế nào.” Lục mỹ nam vừa nói, vừa đi đến trước bồn
tắm, vươn tay ra, sau đó nói với ta: “Nhị Nữu, đứng dậy đi.”

Ta lắc đầu. “Ta trúng xuân dược của thái hậu, nếu đi ra dược tính sẽ phát tác-.”

Đại biến thái đắc ý nhìn Lục mỹ nam.

Lục mỹ nam nghiêm mặt nãy giờ, lúc này mới hòa hoãn một ít, đưa tay giục ta nắm lấy: “Có sư huynh ở đây, phát tác cũng không sao. Sư huynh trước kia chẳng phải đã nói với ngươi rồi sao. Ngươi có nhu cầu, lúc nào cũng có thể tới tìm ta.”

Hai người kia = =!

Đại biến thái ôm chặt ta không chịu buông tay. Vì vậy, Lục mỹ nam cùng Đại biến thái hai người lại bắt đầu sóng mắt đưa tình.

Không may, ta hiện giờ trên người vốn mặc độc một lớp nam trang rộng
thùng thình do hoàng thượng đưa cho, hơn nữa lúc gục vào hoàng tượng đã
xả đến rời rạc rồi. Bây giờ Đại biến thái cùng Lục mỹ nam lại ở đây lôi
lôi kéo kéo, vì vậy, nam trang trên người ta hoa hoa lệ lệ…tản ra…

“…” Lục mỹ nam đột nhiên ngây người.

“…” Đại biến thái thoáng sững sờ.

“…” Ta nhìn bản thân đột nhiên…trơn bóng lưu loát, ngu dại mất một giây.

“A…! Hai người các ngươi, ra ngoài hết cho ta…!” Mỗ nữ đột nhiên phát
tiêu, lôi kéo lại y phục ướt sũng. Theo sau, tay trái vung quyền thưởng
cho Lục mỹ nam một cái, tay phải vung quyền thưởng cho Đại biến thái một cái.

Sau đó, hai người đàn ông bị đánh đến tỉnh người, xoa cằm đi ra ngoài.

“Đứng lại! Ta phải móc mắt ngươi.” Ngoài cửa, giọng nói của Đại biến thái.

“Thừa tướng đại nhân, hình như ngươi đang nói ngược.” Giọng Lục mỹ nam.

Kế tiếp, liền truyền đến tiếng đánh nhau, sau đó càng lúc càng xa…càng lúc càng xa…

Ta không có hứng thú quan tâm đến hai kẻ đòi móc mắt nhau kia, trốn ở trong bồn tắm chờ đợi dược tính lui hẳn.

Mãi đến hừng sáng, hai chân ta xụi lơ bước ra khỏi bồn, cảm giác khô
nóng mới không còn tấn công tiếp nữa, đang muốn quay lại giường ngủ một
giấc ngon, Minh Nguyệt đã đi vào thông báo.

Hoàng thượng tới.

Mắt ta trợn trắng. Nhưng vẫn không thể làm gì khác hơn là thay đổi y
phục, hai chân xụi lơ bò ra tiền thính. (*Tiền thính: phòng khách)

“Ta đã ngâm trong nước suốt một đêm, lão ngài nên để cho ta…nghỉ ngơi
trước một chút biết không?” Ta lừ mắt, nhìn trước mắt hoàng thượng –
thần thanh khí sảng – nói. Lại trong lúc vô tình nhìn đến mấy dấu hôn
trên cổ hoàng thượng. Ách … hình như là kiệt tác của ta tối hôm qua.
Kinh ~

“Sáng sớm nay, mẫu hậu đã đến rồi.” Hoàng thượng không để ý đến lời ta, phối hợp nói.

“Ha ha, không bắt được kẻ thông dâm, chắc bà ta thất vọng lắm.” Ta tưởng tượng đến sắc mặt của thái hậu lúc ấy.

“Phải.” Hoàng thượng cũng hơi hơi đắc ý.

“Nhưng mà, hôm nay trẫm tới là muốn hỏi ngươi một việc.”

“Việc gì?”

“Người hôm qua đến cứu ngươi-, chính là Tư Đồ Dực?”

“Việc này…” dnt nói gì thì nói vẫn là vì cứu ta mà đến-, hơn nữa hắn còn cố ý mang khăn che mặt, nhất định là không muốn hoàng thượng phát hiện
ra hắn. Bây giờ nếu ta bán đứng hắn, có phải là không có đạo đức quá
không?

“Ha ha, xem ra là trẫm cần phải đến phủ Thừa tướng h