
mắt Thuỷ, cô nàng giật thót tim khi Xu vừa biết mình đang suy nghĩ cái
gì.
_ “Minh, vào dìu Trân ra đây rồi cùng về” Xu ra lệnh
_ “sao là em chứ?” Minh
Xu ko nói gì, chỉ nhìn Minh, như thế cũng đủ để cho Minh từ động làm theo lời Xu mà ko dám nói thêm lời nào
_ “Trân hả?” Tứ, NGũ đồng thanh
“là kẻ thù?” Tứ
“đúng vậy, là kẻ thù mà chị” Ngũ nói với giọng vô cùng nũng nịu
Xu vẫn ko nói gì, biết vậy nên 2 người họ ko nói thêm nữa. Minh dìu
Trân ra, Trân vừa nhìn thấy Thuỷ, định lên tiếng nhưng chợt bị khựng lại vì ánh mắt của Thuỷ
_ “muốn nhận người quen thì để sau, bây giờ ra khỏi đây” Minh
Thế là nhóm người họ bắt đầu hành trình ra khỏi nơi này
Bây giờ là 17h.
Lúc đầu, Minh còn dìu Trân, nhưng thấy Trân mệt quá,nên anh chàng liền
bế xốc lên, Trân có phản kháng nhưng rồi cũng đành chịu khi mà sức lực
của Trân ko còn đưọc bao nhiêu, Thuỷ thì cứ đi sát Kiệt, còn vòng tay
qua khoát lấy tay Kiêt, làm cho Huy vô cùng tức tối, nhìn Kiệt mà Huy
như muốn ăn tươi nuốt sống anh chàng, Tứ và Ngũ cứ quấn lấy Xu, đặt biệt là chàng Ngũ nhà ta, cứ như 1 đứa trẻ vậy đó. đang đi thì đột nhiên lại có những tên mặc đồ đen xuất hiện,
_ “Ngũ, Tứ lo bảo vệ Minh và
Trân” Xu nói, và chỉ nói bao nhiêu đó, vì những người còn lại ko thuộc
quyền kiểm soát của Xu. Tứ và Ngũ nhận lệnh liền đến gần Minh, bọn người kia tấn công với vận tốc chớp nhoáng, ko giống như những tên trước đó,
chúng cứ lấy hết sức mà đánh, Xu rút trong người ra 3 cây gậy sắc, được
đặt chế có thể thu nhỏ và kéo ra, đưa cho Tứ và Ngũ, thế là cả bọn cùng
nhau lao vào cuộc chiến, nhưng lần này ko giống như mọi lần, bọn người
áo đen bị đánh ngã xuống thì lại đứng lên, ko những thế, khi Kiệt dùng
dao đâm bọn chúng thì chúng ko hề chảy máu
_ “chị ơi! Họ ko giống người” Ngũ vừa đánh vừa nói
_ “cứ như thế này chúng ta sẽ bị kiệt sức mất” Kiệt cũng nói theo
_ “anh Kiệt. cẩn thận” Thuỷ vừa nói vừa chạy lại đỡ lấy 1 nhát kiếm cho Kiệt nhưng khi nhìn lại thì Thuỷ ko hề bị thương mà người vừa bị trúng
nhát đó chính là Huy, cánh tay Huy bắt đầu chảy máu rất nhiều, nhát kiếm rất sâu,
_ “Huy, anh có sao ko vậy?” Thuỷ lo lắng chạy lại đỡ Huy, lúc đó có 1 tên định tấn công Thuỷ nhưng nhờ có Kiệt cản lại
_ “đây này” Xu ném lại chỗ Thuỷ 1 lọ thuốc, Thuỷ NHìn Xu, nhưng XU vẫn
đang đấu nên ko hề đáp trả, thế là Thuỷ lấy thuốc đó đưa thoa lên cho
Huy, dìu Huy vào gốc cây gần đó
_ “chị ơi! Lát nữa là em hết sức rồi đó” Ngũ
_ “mau tìm cách đi” Kiệt
_ “bọn chúng đánh hoài ko chết chị ơi” Tứ
_ “đưa tôi con dao của anh, cầm lấy cái này” XU đưa cho Kiệt gậy sắc
của mình, đổi lấy con dao của Kiệt, ko biết Xu định làm gì đây
_
“Tứ, Ngũ, đánh ngã bọn chúng xuống” Xu lên tiếng, Tứ và Ngũ liền làm
theo, dù Xu ko kêu mình nhưng Kiệt cũng phụ giúp Tứ và Ngũ, từng tên
được đánh ngã xuống, Xu liền lấy dao rạch trên tay mình 1 nhát, và lấy
máu đó thấm lên người bọn chúng, từng tên, từng tên khi dính máu của Xu
liền nằm im lim, và chỉ vài giây sao đó, bọn chúng trở thành những nhánh cây khô. Mọi người chứng kiến sự việc xảy ra mà ko tin vào mắt mình,
chuyện gì đang xảy ra, đây là sự thật hay sao???
_ “chị ơi! Chuyện gì đang diễn ra thế này?” Ngũ
_ “tay cô bị thương rồi” Kiệt
_ “mọi việc là như thế nào vậy?” Thuỷ cũng lên tiếng
_ “ko có gì hết, đi lẹ ra khỏi đây mau” Xu lấy trong túi ra 1 khăn rồi
quấn lấy tay mình để cầm máu, rồi bước đi, mọi người liền đi theo sau,
nhưng đi được 1 đoạn, tự dưng mặt đất rung chuyển, ai nấy đứng dường như ko vững, rồi 1 cơn gió to kéo đến, mang theo những lá cây tạo thành 1
cơn lốc vô cùng lớn, mọi người ai nấy đều hoảng sợ, nhưng cơn lốc ấy nó
lại nhắm hướng của XU mà lao tới, XU biết được điều đó nên đã chạy xa,
tránh chỗ của mọi người, nhưng cơn lốc quá nhanh, Xu bị nó cuốn vào đó,
thấy vậy Kiệt chạy đến nắm lấy tay Xu kéo lại nhưng ko được, thế là Kiệt cũng bị kéo vào theo, nhưng lúc đó lại thêm 1 bàn tay khác nắm lấy tay
Kiệt, ko ai khác chính là Thuỷ, và Thuỷ lại được Huy kéo lại, cuối cùng
đều vô dụng, chỉ 2 phút trôi qua cả 4 người đều bị cơn lốc cuốn đi mất
biệt, chỉ còn lại Tứ, Ngũ, Minh và Trân, họ vẫn chưa kịp hoàn hồn khi
mọi chuyện kì lạ cứ liên tiếp diễn ra như vậy
_ “chuyện gì vậy chứ ?” Ngũ
_ “mọi việc là như thế nào ?” Tứ
_ “bây giờ chúng ta tính sao đây?” Ngũ
_ “ra khỏi đây” Trân đột nhiên lên tiếng, cả 3 chàng trai điều hướng ánh mắt về phía Trân
_ “đây là tờ giấy mà cô ấy đưa cho tôi” Trân lấy trong người ra 1 mảnh
giấy nhỏ có ghi vài dòng chữ “nếu có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, mọi
người phải rời khỏi đây trước. đến bệnh viện T họp mặt với những người
còn lại”
_”chị Xu đã dự đoán được hay sao chứ” Tứ
_ “thôi! Làm theo lời chị ấy, chúng ta mau đi ra thôi” Minh vừa nói dứt câu, đột
nhiên 1 cơn gió lạ thổi tới, mọi người cúi ngư