Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325584

Bình chọn: 7.5.00/10/558 lượt.

ăng, đúng là Thượng Quan Cảnh Lăng rồi! Tôi xúc động,
gồng mình đứng dậy, toan lao về phía anh ấy nhưng bị Quân Lưu Ca ấn xuống.

“Quân Lưu Ca, ngươi không được phép làm hại cô ấy!” Ánh mắt Thượng Quan Cảnh
Lăng nhìn tôi đầy thương xót, đôi bàn tay nắm chặt lại.

Quân Lưu Ca lại búng tay, “két” một tiếng, cánh cửa khép lại! Ánh sáng yếu ớt
chiếu vào trong kho qua cửa thông gió, bụi bay lơ lửng. T hết sức nhìn Thượng
Quan Cảnh Lăng. Tên ngốc này, sao lại đến đây một mình? Đến một mình chẳng phải
là tự dấn thân đến cõi chết sao?

Thượng Quan Cảnh Lăng nhìn ngọn lửa đang bùng lên trong ánh mắt của Quân Lưu
Ca, mặt vẫn giữ vẻ kiên định. Trầm ngâm một hồi, mới cất tiếng nói: “Nếu ngươi
làm hại Tiểu Ngư, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi…”

“Ha ha, không ngờ sai dịch đại nhân của triều Minh lại đánh nhau vì một cô
gái tầm thường của thời hiện đại!” Quân Lưu Ca cười vang, nét mặt tối sầm: “Cũng
không ngờ mệnh của ngươi lại lớn như vậy, ta đã ném người xuống biển mà ngươi
vẫn có thể sống xót trở về!” Cái gì? Hắn ném Thượng Quan Cảnh Lăng xuống biển
sao? Chẳng trách anh ấy không thể đến tham gia cuộc thi. Độc ác! Nếu ánh mắt tôi
có thể giết chết hắn, tên khôn đó đã chết mấy trăm lần rồi…

“Tên tiểu nhân ti tiện kia, đã nói sẽ tranh đấu công bằng, không ngờ ngươi
lại tiếp tục chơi khăm ta…” Thượng Quan Cảnh Lăng căm phẫn chỉ trích Quân Lưu
Ca.

“Chỉ trách ngươi quá ngu ngốc!” Quân Lưu Ca cười như điên dại: “Thượng Quan
Cảnh Lăng, ta đi đến đâu người cũng bám theo như một con ruồi! Ngay cả một cuộc
thi, ngươi cũng muốn tranh cướp với ta! Ngươi nói xem, ta không ném ngươi xuống
biển thì còn ai ném? Tuy nhiên, lần này coi như các ngươi gặp may, vẫn giành
được giải nhất…”

“Đừng có cười nữa!” Tiếng cười khả ố bên tai khiến tôi không thể chịu đựng
thêm. Tôi nhìn cái bộ mặt đắc ý của hắn, quát lớn: “Với trình độ của ngươi, ngay
cả quyết đấu một cách quang minh chính đại ngươi còn không dám, vậy mà còn muốn
giành giải nhất trong cuộc thi võ thuật sao. Đừng có nằm mơ giữa ban ngày!”

“Hừ, ta chẳng có chút hứng thú nào với mấy cái trò thi đấu khua chân múa tay
thời hiện đại của cáươi!” Quân Lưu Ca trợn mắt nhìn tôi, rồi lại nhìn sang
Thượng Quan Cảnh Lăng, nói: “Ném ngươi xuống biển, ta cũng rất hối hận. Bởi vì
ta không muốn sống cả đời ở cái nơi quỷ quái này, ta vẫn muốn trở về triều Minh
của chúng ta để sống cuộc sống phong lưu!” Ngừng một lúc, hắn thấp giọng: “Đưa
ngọc bội của người ra đây, ta sẽ tha cho cô ta!”

“Ngọc, ngọc bội nào?” Thượng Quan Cảnh Lăng không biết nói dối, vừa lắp bắp
trả lời, vừa nhìn sang tôi. Tôi lo lắng kêu thầm “thôi chết rồi”, rồi vội vàng
cúi thấp đầu, tránh ánh mắt của anh ấy.

Nhưng tên Quân Lưu Ca ranh mãnh đã nhìn thấy bộ dạng của chúng tôi, dường như
đã hiểu ra điều gì, hắn liền lôi tôi dậy, đoán già đoán non: “Ngọc bội đang ở
trên người cô ta?”

“Không, không phải, ngươi không được làm hại cô ấy…” Thượng Quan Cảnh Lăng
cuống quýt, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh: “Tốt nhất là ngươi nên đảm bảo
rằng không động đến cô ấy, dù chỉ là một sợi tóc, nếu không, đừng có mơ là có
được ngọc bội.” Ánh mắt sắc như dao của anh dừng lại trên mặt Quân Lưu Ca:
“Ngươi làm hại ta, ta có thể cố chịu đựng, nhưng nếu ngươi định hại cả Tiểu Ngư,
ta tuyệt đối không cho phép, tuyệt đối không cho phép!” Đôi vai Thượng Quan Cảnh
Lăng rung lên vì kích động, đôi bàn tay càng nắm chặt hơn.

“Không ngờ tình cảm ngươi dành cho con nha đầu này lại sâu sắc đến vậy, nhưng
lẽ nào ngươi không hiểu rằng, ngươi và cô ta không sống cùng một thời đại? Các
ngươi sẽ chẳng có kết quả gì đâu.” Giọng Quân Lưu Ca lạnh lùng, tiếp tục nói:
“Sai dịch đại nhân của ta ơi, lẽ nào ngươi vẫn chưa hiểu rõ sao? Cái thế giới
này không phù hợp với chúng ta, chúng ta phải trở về. Nếu con người ở thế giới
văn minh này biết ta và ngươi đến từ thời Minh, e rằng đến sinh mạng của bản
thân cũng khó giữ nổi!” Càng về sau, Quân Lưu Ca càng hạ thấp giọng: “Cùng theo
ta về, ân oán giữa ta và ngươi về đN triều Minh sẽ tính sau. Ở đây, chúng ta cần
liên kết lại với nhau mới đúng!”

“Chúng ta mãi mãi không thể là bạn!” Thượng Quan Cảnh Lăng mím môi, sắc mặt
rất khó coi: “Cho dù có đưa ngọc bội cho ngươi, ngươi cũng không biết sử dụng,
cũng không biết trở về như thế nào đâu!”

“Ta đã nghĩ rồi, việc chúng ta xuyên thời gi­an đến đây nhất định là có liên
quan đến miếng ngọc bội của ngươi. Trước khi không ý thức được việc gì đang xảy
ra, ta đã mơ hồ nhìn thấy một luồng ánh sáng có hình dạng của ngọc bội… Trên
người ta không hề đeo ngọc bội, cho nên, ngọc bội đó nhất định là của ngươi!”
Quân Lưu Ca tiếp tục nói: “Không cần biết ngọc bội ở đâu, không cần ngươi có bắt
tay hợp tác với ta hay không, nhưng nếu ngươi không nghĩ cho bản thân ngươi,
cũng nên nghĩ cho cô gái này chứ! Lẽ nào ngươi chưa từng nghĩ đến chuyện có một
ngày, trường của cô ta phát hiện ra cô ta không hề có người anh họ như ngươi,
hoặc là có ngày, bố mẹ cô ta đến trường thăm cô ta. Ch


XtGem Forum catalog