The Soda Pop
Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324694

Bình chọn: 9.00/10/469 lượt.

chính thức nhập học nên xung quanh trường, không gi­an vẫn còn yên
tĩnh.

Từ lâu đã nghe nói các anh chàng đẹp trai trong trường Phác Thiện nhiều không
đếm xuể. Đến trường này vừa học vừa trải nghiệm một tình yêu mùi mẫn, suy cho
cùng đó cũng chính là động lực thúc đẩy tôi phấn đấu học hành. Bây giờ giấc mơ
ấy đã tan như bong bóng xà phòng, khiến tôi không khỏi cảm thấy thất vọng. Nhưng
dù sao cũng đã muộn quá rồi, có thể ngày mai sẽ gặp chăng. Tôi vỗ nhẹ lên ngực,
tự an ủi bản thân

Ồ, trường học quá rộng thực ra cũng không phải là một điều tốt, đặc biệt là
kiểu trường học rộng như mê cung như ngôi trường Trung học phổ thông Phác Thiện
này chẳng hạn!

Mặc dù tôi là một thiếu nữ vừa xinh đẹp, đáng yêu lại vừa thông minh, nhanh
nhẹn, nhưng để tìm được phòng tiếp đón học sinh mới một cách chính xác và nhanh
chóng thì một học sinh xuất sắc có tiếng ở trường Trung học cơ sở Minh Tuyên như
tôi thực sự vẫn gặp không ít khó khăn.

Tuy nhiên, việc này chẳng thể trách bản thân mình được, muốn trách thì phải
trách vị kiến trúc sư ngày trước đã thiết kế ngôi trường này, xây trường học,
việc gì phải xây lòng vòng nhiều lối đi đến thế.

Tiếp tục đi qua một cái ngõ nhỏ, đột nhiên tôi phát hiện phía trước là một
không gi­an rộng mở.

Oa! Đó là gì vậy, sao lại có một đài phun nước lớn thế này ở đây? Mỗi trụ
nước trong đài đều rất to, đây thực ra là trường học hay là công viên quốc tế
vậy? Có đến chín trụ nước, giống như chín con rồng bạc trong tư thế bay lượn,
đang lắc lư trên quảng trường trung tâm của khuôn viên trường học. Thật hoành
tráng, Lâm Tiểu Ngư tôi lớn thế này rồi nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy một
đài phun nước hoành tráng như thế.

Phải mất mười phút tôi mới đi qua được cái đài phun nước đó, trước mắt là một
con đường rộng đến mười mét. Hai bên đ những cây ngô đồng cao vừa tầm, mỗi thân
cây đều to chừng hơn một vòng tay của tôi.

Ngôi trường này quả là khiến người ta phải ngưỡng mộ! Tôi không giấu được cảm
xúc, thốt lên khen ngợi. Nhưng hỡi ôi, tôi lại lạc đường rồi!

Đau đầu, đau đầu quá… đây là ngôi trường quỷ quái gì vậy? Sao đi mãi, đi mãi
mà vẫn gặp cái đài phun nước này?

Kìa, trong vườn hoa phía trước hình như có người, tôi phải tới hỏi đường mới
được.

Tôi vội vã bước thật nhanh về vườn hoa phía trước. Đợi một chút, xin lỗi…

“Ối ối ối…” Ai đang khóc thế nhỉ? Tiếng khóc thật thê lương và ai oán, tôi
nghe mà nổi gai ốc.

Lẽ nào là ma nữ xuất hiện trong ngôi trường này?

Ý nghĩ ấy chợt lóe lên, trong đầu tôi đột nhiên xuất hiện những cảnh tượng
khủng khiếp như trong phim kinh dị. Nghĩ đến đây, người tôi run lẩy bẩy. Ngẩng
đầu lên nhìn bầu trời tối đen, chỉ có ánh trăng lạnh lẽo, ngay cả đám cây cỏ
trong công viên cũng đang bao phủ một cảm giác bí hiểm khác thường.

Không thể nào… Lẽ nào Lâm Tiểu Ngư tôi anh minh một đời lại phải sớm bỏ mạng
khi tuổi còn xanh, ngay trong đầu tiên đến đăng ký học tại trường Trung học phổ
thông Phác Thiện – chết dưới móng vuốt của hồn ma nữ bi ai này? Ôi ôi ôi! Như
thế chẳng phải tôi còn thê thảm hơn cô ta sao!

“Anh phải đi đây, anh vẫn còn việc phải làm.” Đúng lúc hai chân tôi đang nhũn
ra vì sợ hãi và tuyệt vọng thì từ trong bụi hoa, một giọng nam bỗng vang lên.
Tiếng nói ấy mặc dù rất dễ nghe, rất có sức hút, nhưng lại trầm và lạnh lùng,
chẳng khác gì băng tuyết. Hơ hơ, chả trách khi nãy mình cảm thấy lạnh hết sống
lưng!

“Hội trưởng!” Đáp lại lời người con trai đó là một giọng nữ dù đang nghẹn
ngào, nhưng vẫn điệu đến mức có thể vắt được ra nước: “Lẽ nào… lẽ nào anh thực
sự không có một chút cảm tình với em?”

Ha ha ha, hóa ra là họ đang diễn kịch yêu đương. Nhưng xem ra cô gái kia
không được may mắn cho lắm, nên đã bị cự tuyệt.

Tôi nhẹ nhàng vén mấy chiếc lá cây sang một bên để nhìn trộm, chỉ nhìn thấy
một nam sinh dáng người cao lớn đang quay lưng lại phía tôi. Nhìn qua cũng thấy,
anh ta ít cũng phải cao hơn mét tám. Chiếc áo trắng bó sát người càng góp phần
khoe cơ thể hoàn mỹ, mái tóc đen mềm bay nhẹ theo gió mới thanh lịch nho nhã làm
sao. Oa, nhìn từ đằng sau đã thấy đẹp trai rồi!

Cô nữ sinh kia đang quay mặt lại phía tôi. Mặc dù thấp hơn chàng trai một cái
đầu nhưng đó là một cô gái rất xinh, xinh đến mức khiến tôi cảm thấy tự ti khi
nghĩ đến mình – mái tóc dài gợn sóng, đôi mắt to và sáng khiến ai nhìn vào cũng
phải ghen t

Xinh đẹp, lông mi dài, sống mũi cao, nước da trắng hồng, đôi môi mỏng màu
hồng phấn – vậy mà giờ đây, trên khuôn mặt xinh xắn ấy giàn giụa nước mắt, chẳng
khác nào hoa nhài gặp mưa, tôi nhìn mà thấy lòng xót xa!

“Đúng vậy, một chút ấn tượng tốt cũng không có.” Chàng trai không một chút
động lòng, giọng điệu khô khốc không cảm xúc: “Trường học quy định, học sinh
không được phép yêu đương khi đang trong khóa học, vì thế, anh hi vọng sau này,
chuyện như thế này sẽ không xảy ra nữa.”

“Hội trưởng, anh ghét em đến thế sao? Không ngờ anh lại có thể đem quy đ