
g động. Nó lắng tai nghe, cố tìm ra âm thanh ban nãy, nhưng tuyệt nhiên không có bất kì tiếng gì ngoài một hàng loạt những âm thanh đều đều như tiếng sóng tấp vào bờ. Nó hơi run nhưng vẫn cố lấy lại sự bình tĩnh:
- Có ai trong đó không?
- “……….”
Nó bỏ cách cửa ra tiến vào sâu thêm một chút:
- Có ai không vậy?
-”……………”
Nó đã nghĩ mình nghe nhầm và xoay người định bước ra ngoài thì đột nhiên một bóng đen lao vụt ra, hai tay xô thẳng nó ra phía sau. Nó bàng hoàng…loạng choạng ngã về phía sau…
” Tùm” Nó ngã xuống một vũng nước sâu và cảm nhận được một luồng khí nóng, cử nhà kho lập tức đóng lại không…. chính xác đây là một đoạn của con sông ngầm nào nào đấy. Nếu vậy thì khả ngăng sống của nó là rất thấp.
Bỗng
“Phừng”
Lửa từ đâu bao vây lấy căn nhà kho. Nó ngay lập tức hiểu đây là kết giới hoả yêu. Kết giới này có đặc điểm là có nước ở trong, lửa ở ngoài, như thế nếu người bên ngoài dùng nước dập lửa thì chỉ có lan thêm mà thôi vì thế chỉ có thể phá kết giứo từ bên trong. Nhưng nó cũng không còn thêm một ý thức gì nữa..đơn giản nó không biết bơi…hơn nữa đây là sông ngầm làm gì có chuyện nông chứ. Nó cố vùng vẫy nhưng vẫn chìm dần. Xa xa..có một bóng người thấp thoáng, với một nụ cười tà mị trên môi, người đó khẽ nói…..nhỏ nhẹ như gió thoảng: ” Vĩnh biệt Hoa khôi của shamans worl…..hồng nhan thường bạc mệnh đấy!”.
————–
Tưởng như mình sắp chết nhưng nó cảm thấy mình hoàn toàn hô hấp được, mở mắt nó thấy mình vẫn nắm trong mặt nước nhưng cơ thể hoàn toàn không bị chìm. Đang thắc mắc nó chợt nhận thấy hai dãi ruy băng và chiếc vòng tay nó đang đeo đang phát ra áng sáng….một ánh sáng màu xanh dương đầy tinh khiết, đay là hai vật đã cứu mạng nó. Nó ngước mắt nhìn ngọn lửa đang cháy ngùn ngụt……những kĩ ức đau thương chợt ùa về nhưng tuyệt nhiên nó không còn cảm giác sợ hãi….Nó đưa tay lên trên trần, hét lên:
- Sáng lập kết giới! Nó hiểu, nó phải bình tĩnh chiến đấu và dời khỏi đây trước khi mọi người trong nhà trọ xuất hiện, khi ấy không những hết dùng phép thuật mà còn có khả năng bị ngạt khói nữa.
Nó vừa hét lên ngay lập tức một hình ngôi sao năm cánh trong một vòng tròn màu trằng hiện ra….Nó lẩm bẩm:
- Thuỷ..
Tức thì một màng nước vòng tròn quây lấy và bảo vệ nó và nâng nó nó ra khỏi vùng nước sâu hoắm. Không dừng lại ở phòng thủ, nó đưa ngón tay ra phía trước vẽ một hình ngôi sao, tay còn lại lấy trong người một tấm bùa dán ngay voà một cánh ngôi sao có ghi chữ thuỷ, nó nhíu mày:
- Mặt nước trời dạng đông!
Một luồng ánh sáng hiện ra từ ngôi sao, từ đó một cột nước cức mạnh phun ra phá thẳng cánh cửa một cáh dễ dàng. Nó nhanh chóng chạy ra ngoài và tiến thẳng về phía phòng mình để thay bộ quần áo ướt sũng. Đám lửa đã được dậm tắt và cũng không ai để ý căn nhà kho đã đen đi một nửa
—————
Sáng hôm sau
Nó vừa thức giấc đã chạm mặt ngay Hanaka ở cầu thang. Tuy có chút sửng sốt nhưng Hanaka vẫn cố nở một nụ cười:
- Nhìn cô có vẻ như bị cảm lạnh!
Nó nhìn xoáy vào Hanaka, nó biết rõ Hanaka là người đẩy nó xuống chỗ đó vì nó ngửi được hương thơm quen thuôch từ người cô ả. Tuy vậy nó vẫn thản nhiên như thể chưa xảy ra điều gì:
- Tôi vẫn ổn, cảm ơn sự quan tâm của cô!
Nói rồi nó bước thẳng. Nó không muốn làm to chuyện này vì nó thứ nhất nó không có bằng chứng cụ thể, thứ hai nó không muốn làm mọi người lo lắng, thứ ba nó muốn…tự mình chống lại Hanaka. Nó vẫn tiếp tục đi, bỏ mặc ánh nhìn hận thù đang hướng thẳng về phía mình từ phía sau, điều nó cần làm bây giờ là tìm hiểu xem tại sao hai dải ruy băng cùng chiếc vòng đó có thể giúp nó thở đựoc trong nước.
” Lần này người gặp may đấy nhưng cuộc chơi chỉ mới bắt đầu thôi, Triệu Thùy Linh”
Đi suối nước nóng mà chỉ thấy nước nóng trong….. bồn tắm. Ngày mai lại phải trở về trường với “hung thần”, nó lắc mạnh cái đầu rồi thở dài ngao ngán.
Tối
Cộc…cộc….cộc. Tiếng gõ cửa phát ra trước cuae phòng akêmi.
- Ai đấy?
- Mình, Thuỳ Linh đây!
- Vào đi Linh, mình không khoá của đâu
Nó mở của bước vào.
- Có chuyện gì vậy? Akêmi nhìn nó chờ đợi
- Có chuyện gì mình mới được tìm đến bạn sao? Nó chu mỏ quở trách.
- Cô nương ơi! Mặt bạn ghi chữ “có chuyện” sờ sờ kia kìa!
Nó hít một hơi sâu rồi hỏi:
- Bạn đọc nhiều sách, bạn có biết vật gì có thể giúp người ta có thể thở trong nước không?
-………Theo mình biết thì có một loại pha lê làm được việc này.
- Bạn nói kĩ hơn được không? Nó hồi hộp
- Loại pha lê đó được gọi là Shamans Aquamarin (đá thuỷ thuật), bạn đừng nghĩ nó là loại aquamarin nằm trên cổ bạn. Đây là loại pha lê này được tạo thành từ nước mắt của những yêu ngư. Tuỳ theo màu sắc và chủ nhân sỏ hữu thì có thể quyết định được thời gian có thể thở trong nước. Nhưng Shamans aquamarin không dễ có đâu! – Akêmi thở dài nhìn nó.