Chuyện Tình Kem Kiwi

Chuyện Tình Kem Kiwi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325484

Bình chọn: 7.5.00/10/548 lượt.

mà thơm nồng nàn.

Hôm nay Kiwi chở tôi bằng xe đạp địa hình của anh ấy. Bọn tôi lướt vi vu trên đường. Đi đến đâu là nơi đó rực sáng cả một khoảng trời…

Khi em yêu anh

Khi em yêu anh, cảm giác như thế giới này trở nên nhỏ bé đi thì phải.
Tựa vào bờ vai anh, em dường như quên hết cả thế giới đó. Mềm mại và ấm
áp quá, ước gì được mãi như thế này, em sẽ nhắm mắt lại và mỉm cười,
hạnh phúc như chưa bao giờ đến ngọt ngào như thế…

Khi em yêu anh, em thấy mình được yêu thương và che chở hơn bao giờ hết. Anh hãy cứ cười nhiều vào anh nhé! Bởi vì anh biết không, nụ cười của
anh dễ thương lắm đấy, hơn bất cứ một thiên thần nào. Dù là bất cứ đâu,
anh cũng hãy nắm chặt tay em nhé, đừng bao giờ buông ra. Em thích đi bên cạnh anh, lúc nào cũng vậy. Anh cao thật, em có kiễng chân lên cũng
không thể bằng anh, cảm giác như luôn được chở che và bảo vệ.

Khi em yêu anh, em muốn đến nhiều nơi lắm. Em muốn cùng anh đi dạo trên
bờ biển lộng gió, bước trên những bãi cát dài thật dài. Cùng anh lượm vỏ sò, cùng anh ngồi ngắm hoàng hôn dần buông xuống, và em sẽ lại tựa vào
bờ vai anh, mỉm cười hạnh phúc.

Em muốn cùng anh đạp xe trên ngọn đồi màu xanh kia, mỗi nơi mình đi qua
sẽ ngập tràn tiếng cười, những vòng xe nối tiếp nhau, cuốn tung cả đám
lá xào xạc nơi mặt đất. Mình sẽ đạp xe đến tận cùng của thế giới, nơi
bình yên nhất, chỉ có bầu trời xanh cùng những ngọn đồi trải dài vô tận. Mình sẽ đến những bãi cỏ xanh ngắt và ngả lưng xuống. Nằm cạnh anh, em
chỉ muốn ngắm anh mãi như thế, đôi mắt anh hình như có màu xanh của bầu
trời, đẹp hơn bất cư viên kim cương nào.

Dù là đi bất cứ đâu, dù xa đến mấy, chỉ cần có anh đi cùng, chỉ vậy thôi cũng đủ làm cho cuộc sống này đẹp hơn bao giờ hết. Em sẽ đi cùng anh,
cho đến khi anh không còn yêu em nữa…

( Bài hát dành tặng Kiwi)

Buổi sáng hôm nay bọn tôi đã đạp xe đi qua những cánh đồng ở ngoại ô,
ngắm nhìn nắng xuyên qua những kẽ lá. Ngồi đằng sau, tôi bám chặt lấy
vạt áo Kiwi. Thành thực mà nói, tôi chỉ muốn xe đột nhiên phanh lại, thế là tôi có thể thản nhiên ôm chầm lấy anh ấy! Cảm giác này cứ như thể
bọn tôi đã quay về những thập niên 90 ấy.

“Hôm nay anh sẽ là tài xế riêng cho Ice-cream!” Vừa đạp xe, Kiwi vừa la lên.

“Ừ em vui lắmmm!” Tôi cũng la lên thật to.

“Vậy Ice-cream tiểu thư, tiểu thư muốn đến đâu bây giờ?”

“Ừmmm, trước tiên chúng ta hãy đến hiệu sách nha!”

“Okay tiểu thư!”

Đến hiệu sách, tôi tung tăng đi khắp các tầng, rồi các quầy khác nhau,
hết quầy văn học Việt Nam, văn học Trung Quốc, văn học Châu Âu, sách
ngoại văn, rồi đến cả khu dành riêng cho thiếu nhi nữa. Mỗi lần đến đây
là tôi chỉ muốn bê hết về nhà mà thôi. Quyển nào cũng đẹp, cũng nhiều
sắc màu rất bắt mắt. Nếu sau này không trở thành ca sĩ, nhạc sĩ, hay một nhà kinh tế thì nhất định tôi sẽ mở một hiệu sách thật to, thật hoành
tráng, lúc đó vừa có thể bán, lại vừa tha hồ coi cọp nữa!

“Anh tìm cuốn gì vậy?” Tôi ngó nghiêng.

“Anh muốn tìm một vài cuốn về thể loại tình cảm lãng mạn, đọc để giải trí những lúc stress.”

Tình cảm lãng mạn à? Sở trường của mình mà.

“Để em lựa giúp anh.”

Nói rồi tôi vòng qua một lượt từng quầy sách một, mỗi quầy rút ra 2 đến 3 cuốn, cuốn thì mỏng dính, cuốn thì dày cộp, nhưng hầu hết tôi đều đã
đọc qua và thấy rất hay.

“Đây, có đủ các thể loại, văn học Pháp thì có Marc Levy, Anh có Sophie
Kinsella, Rosie Rushton, Mỹ thì có Meg Cabot, Elizabeth Gilbert. Còn đây là các nhà văn châu Á em rất thích: Cố Mạn, Minh Khiểu Khê, Tân Di Ổ,
Tào Đình. Riêng văn học Việt Nam thì em thực sự rất thích Nguyễn Nhật
Ánh.” Tôi nói một cách hào hứng.

“Ồ nhiều thật! Anh không ngờ là em lại đọc nhiều sách đến vậy.”

“Thì đọc sách cũng giống như xem một bộ phim mà, rất thú vị.”

Sau đó, tôi giúp Kiwi lựa ra 4 cuốn hay nhất rồi đem ra quầy thu ngân thanh toán.

“Nhất định anh sẽ đọc hết.”

“Đọc xong anh cũng nhớ phát biểu cảm tưởng nhé.”

“Ừ.” Kiwi cười vang và kéo tôi ra khỏi hiệu sách.

Sau đó, bọn tôi đến trung tâm thương mại, đi dạo lòng vòng quanh những
gian hàng quần áo đắt đỏ, xem những món trang sức lấp lánh.

“Đẹp quá!” Tôi thốt lên khi nhìn thấy chiếc vòng tay bạch kim có gắn viên ngọc màu xanh.

Nhưng mà đẹp thì có ích gì chứ.

“Qua chỗ kia đi Kiwi.” Tôi liền kéo kéo tay áo anh ấy.

Sau đó tôi đi nếm thử các vị ô mai khác nhau, hoàn toàn miễn phí nhé.
Tôi cũng chết mê chết mệt các loại bánh ngọt ở đây, nhất là những chiếc
có điểm xuyết thêm những lát kiwi xanh mát. Cả những chiếc hamburger,
pizza nữa, trông mới hấp dẫn làm sao.

Trong khi đó Kiwi thì cứ ngắm nghía mãi những tủ kính đựng trang sức sáng rực ánh đèn.

“Anh muốn mua nhẫn à? Hay đồng hồ?”

“Vừa nãy em nói cái nào đẹp cơ, cái này à?” Vừa nói anh ấy vừa chỉ vào chiếc vòng tay bạch kim khi nãy.

“Ừm đúng là cái đó, nhưng sao ạ?” Tôi ngạc nhiên.


Polaroid