Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325644

Bình chọn: 10.00/10/564 lượt.

Thả lỏng nào!!! Đôi môi em làm anh điên lên!!!

Khó khăn lắm mới được Tự giải thoát, Bình tranh thủ hít hà không khí cho đầy lồng ngực đang bị Tự đè ép. Vừa hít được 1, 2 hơi thì cả người đã
cảm thấy cứng đờ vì Bình cảm giác nó một vật gì đó vừa ấm, vừa nóng lại
vừa ướt át đang chạm vào lỗ tai mình, ngay sau đó từng đợt hơi nóng cháy bỏng lại đua nhau ập tới vành tai mẫn cảm đó, nghe xong lời thì thầm
của Tự, Bình như không còn sức để đứng vững.

“Bịch”

Bình ngồi phịch xuống đất, cố gắng hít thở không khí cho đầy lồng ngực
trong lúc Tự đang ngồi xuống, đối diện với Bình. Lúc này khoảng cách
giữa họ đã dần được mở rộng ra, lý trí đã gần như quay về với Bình

- Anh .. anh Tự, em nghĩ chúng ta nên ra thôi, có lẽ 4 người kia đang đợi và tìm anh và em…

- Hử? Vậy sao? Em đã lấy lại được nhịp thở chưa? – Tự gục mặt vào hõm cổ của Bình, vừa thở, vừa thì thầm phả hơi vào cổ Bình, tạo một bầu không
khí ám muội, làm cho các giác quan của Bình gần như tê dại, vô thức trả
lời câu hỏi của Tự.

- Um, dạ rồi.

- Tốt – Tự nhìn Bình cười 1 cái

- Ơ…… - Bình đang không hiểu ý của Tự….

Thì đôi môi Tự lại một lần nữa up tới gương mặt Bình.

……

……

……

Lần này, Bình đã nhanh chóng “thủ” được. Nhẹ lấy tay đang bịt cái miệng
“nguy hiểm” của Bình lại, Bình đẩy gương mặt Tự ra một khoảng cách để
tạo an toàn. Vừa thở phào nhẹ nhõm

- A – tiếng Bình hét lên thất thanh

Thì ra, nhân lúc Bình còn đang đặt tay lên miệng mình, Tự đã đưa cái
lưỡi mình ra, liếm vào lòng bàn tay của Bình. Ngay khi cô bạn rụt tay
lại, Tự đã vội chụp lấy, nhẹ hôn lên mu bàn tay của Bình …

- Anh…. anh Tự….

- Em có ghét nó không? – Tự nhìn Bình mà nói

- Um… Em………..

- Còn thế này thì sao? – Không để Bình trả lời, Tự dời đôi môi mình hôn dọc theo cánh tay của Bình

Nắm 1 chùm tóc đang xoã của Bình, Tự vừa hôn lên chúng vừa nhìn thẳng vào mắt Bình, giam giữ cô bạn trong ánh nhìn ấy…

- Và đây nữa – Hôn nhẹ lên vành tai, sau lại dời nụ hôn của mình, nhẹ liếm gò má đã quá ửng đỏ của Bình

Bất ngờ, nhanh chóng, Tự đặt đôi môi mình lên môi Bình. Một tay giữ chặt cánh tay lúc nãy ngọ ngoạy quậy phá, cùng lúc ép sát cơ thể mình vào
người Bình, để kiếm việc làm cho cánh tay còn lại của Bình, như thế Tự
sẽ còn 1 cánh tay để “làm việc”.

Nhẹ đặt cánh tay mình lên đùi Bình, Tự bắt đầu. …



Đặt
một tay lên đùi Bình, Tự cũng giải phóng cho cánh tay kia của Bình mà
nãy giờ bị Tự khoá trụ. Dời cánh tay về phía sau lưng Bình, Tự bắt đầu
xoa nhè nhẹ để Bình thả lỏng cơ thể mình hơn. Ngay khi thấy Bình đã lấy
lại nhịp thở, Tự lại cúi xuống hôn đôi môi sắp bị hồng của Bình, mút nhẹ cánh môi ngọt ngào nãy giờ Tự quyến luyến. Bất ngờ gục mặt lên bờ vai
Bình, Tự thở mạnh vào hõm cổ, hôn lên xương bả vai đang hiện lên rất rõ
vì Bình hô hấp mạnh. Bàn tay kia bắt đầu luồn nhẹ vào dưới lớp váy Bình
đang mặc.

Đang bị chìm đắm trong “vòi rồng” cảm xúc, thoải mái có, ngọt ngào có,
tê dại có, Bình chợt giật mình khi cảm giác có một “vật thể lạ” đang di
chuyển dưới gấu váy của mình. Choáng váng với những dòng cảm xúc mang
lại từ sự va chạm này, Bình vội vươn 2 bàn tay của mình chụp lấy cổ tay
Tự - thứ hiện tại Bình có thể thấy vì bàn tay Tự đã được che kín bởi
váy của Bình.

Thở mạnh ra vì “kế hoạch” bị Bình phát hiện, Tự im lặng nhìn Bình…

- Anh… Em…. Cái tay……… Em…….. Hức

Bình thật sự bối rối không biết làm sao, cảm giác bàn tay Tự đang chạm
vào vùng da chưa người con trai nào chạm tới phút chốc khiến Bình đỏ
mặt. Mọi thứ quá mới lạ, khiến Bình lẫn lộn, chính thế đã khiến:

- Hức…….. em bị nứt cục rồi – Bình rút một tay lại vuốt vuốt ngực cho đỡ tức vì bị nứt cục

Rút bớt một tay về, đồng nghĩa với việc chỉ còn một tay giữ lấy cổ tay
Tự. Bàn tay Bình bây giờ cứ như là một vật trang trí, hoàn toàn không có sức kìm giữ bàn tay đang di động của Tự

- A… Anh Tự…. Em… Em… Hức… đang bị nứt cục…. khó chịu quá… Có… Hức… cách nào chữa không anh?

- Có …

Thấy cô nhóc bé bỏng của mình đang chật vật với chứng nứt cục, Tự cũng
không có ý định “thám hiểm” hơn nữa. Rút bàn tay mình ra, Tự cười nhẹ
khi thấy Bình thở hắt ra nhẹ nhõm khi thấy bàn tay cậu đã chịu rút ra…
Cúi sát người tới Bình, Tự khẽ thì thầm:

- Anh có cách này sẽ giúp em hết nức cục, chỉ là phải nghe lời anh? Được chứ?

- Ukm, nhưng… đừng….

- Đừng thế nào?

- Đừng…… đừng bậy bạ … - Bình đỏ mặt

Cười nhẹ trước sự ngờ nghệch của Bình, Tự cúi mặt xuống, nhưng không
phải là hôn môi Bình, Tự cũng hôn nhưng là hôn ngay xương ức, sau đó hôn dần lên cổ. Dùng đôi môi mình cảm nhận nhịp đập của mạch máu chạy dưới
làn da cổ, Tự cắn nhẹ lên đó một cái, đồng thời đặt 1 bàn tay mình lên
“vòng 1 be bé” của Bình, tay kia giữ chặt 2 cái tay “ngọ nguậy” không
yên của Bình – để tiện hành động.

Người ta có nói:


XtGem Forum catalog