XtGem Forum catalog
Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328362

Bình chọn: 8.00/10/836 lượt.

rước đây hắn đã
làm những chuyện quá cặn bã, cặn bã đến nỗi bây giờ gần như không có cơ hội cứu
vãn nữa rồi.

Nhưng có một điều Doãn Triệt cảm thấy cực kỳ cần thiết, đó chính là không thể
quấy nhiễu với binh tôm tướng cá của Khương Sâm bên ngoài. Điều hắn cần làm là
chuyên tâm bồi dưỡng mối quan hệ với Trần Hi, chỉ có như vậy mới có thể đọ sức
với Khương Sâm.

Vì thế, Doãn Triệt còn cố ý tìm hiểu các loại phương pháp theo đuổi phụ nữ,
thật lòng Doãn Triệt cảm thấy, hiện tại hắn cũng đã sắp dùng hết sức lực rồi.
Hắn cũng không nghĩ tới, theo đuổi một phụ nữ lại là chuyện phiền hà như vậy.
Cái gì mà tặng hoa chỉ là một loại biểu hiện lãng mạn, quan trọng nhất là phải
cho cô gái cảm giác an toàn, còn phải săn sóc dịu dàng.

Nhớ lại trước đây, thời điểm hắn lui tới với phụ nữ khác, đơn giản chỉ cần
hắn nói một tiếng là được, có khi cũng không cần phải nói, chỉ cần hắn vô tình
xuất hiện trước mặt cô gái nào đó vài lần, tự nhiên sẽ có người đến tỏ tình với
hắn. Hắn đời nào lại phải chuốc lấy phiền toái như vậy, nhưng con đường này là
do hắn chọn, hắn tự nguyện dù bị coi thường!

Đúng, không sai, cuối cùng Doãn Triệt cũng phân tích ra được, hắn chính là bị
xem thường, lúc đầu rõ ràng cho thấy Trần Hi có ý tứ đối với hắn, hắn lại giả vờ
như không thấy.

Kể từ đêm hôm đó về sau, thái độ của Trần Hi quả thật đã chuyển biế

n 180
độ, lập tức trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.

Chẳng lẽ là do phương diện kia hắn không được tốt, Doãn Triệt suy nghĩ một
chút, cũng đúng là có một chút, tiểu nha đầu người ta là lần đầu tiên, mình có
phải quá thô bạo, hắn nhớ bộ dạng lúc đó của cô quả thật rất thê thảm.

Hiện tại thì tốt rồi, hắn nghĩ quay đầu lại đối xử tốt với cô, nhưng không
nghĩ bản tính kiêu ngạo của mình lại làm cô nổi giận, còn muốn cho hắn đoạn tử
tuyệt tôn!

Ai, Doãn Triệt thật cảm thấy mình đáng thương!

Nhưng là không thể không nói, Doãn Triệt ngoại trừ giỏi về phân tích vấn đề,
hắn vẫn còn rất giỏi về giải quyết vấn đề.

Đều nói phụ nữ tốt sợ dây dưa, Doãn Triệt vô cùng tinh tế phát huy triệt để
câu nói này, hắn tạo ra vô số tình huống làm như vô tình để được gặp Trần Hi.
Hơn nữa mỗi lần vô tình gặp, Doãn Triệt đảm bảo sẽ lấy cái dáng vẽ “mặt nóng
không sợ mông lạnh” mà đến gần Trần Hi.

Buổi trưa ăn cơm, vô luận là Trần Hi đi đến phòng ăn nào, lầu một hay lầu
hai, thậm chí thời điểm cô còn đang rối rắm tìm vị trí, đảm bảo cô có thể nhìn
thấy Doãn Triệt lúc đó đang khoe hàm răng trắng cười tươi với cô.

Ngày đầu tiên, Trần Hi quay đầu bước đi, nhưng là Doãn Triệt ở phía sau không
nhanh không chậm đi theo cô.

Trên đường, Trần Hi còn nghe thấy có người cùng Doãn Triệt nói chuyện phiếm
sau lưng mình. Cụ thể người kia nói gì, Trần Hi không nghe rõ, nhưng lời Doãn
Triệt nói, Trần Hi nghe vô cùng gần, tựa như hắn cố ý phóng đại âm thanh để cô
nghe thấy.

Doãn Triệt nói, bạn gái của mình đang bị chính mình làm cho tức giận, không
để ý đến hắn, nên hắn đang theo dụ dỗ, không có cách nào, quen bạn gái nhỏ thì
đều phải trải qua quá trình này.

Trần Hi thật muốn nghiêng đầu nhổ nước bọt vào mặt Doãn Triệt, rõ ràng là hắn
cố tình gây chuyện, tạo dao sanh sự, ai là bạn gái của hắn chứ?

Ngày thứ hai, Trần Hi suy nghĩ dứt khoát không đến phòng ăn ăn cơm, mua chút
đồ ăn vặt tìm nơi yên tĩnh đối phó Doãn Triệt.

Nhưng là Doãn Triệt tựa như có tai mắt khắp nơi, vô luận cô ở đâu, đảm bảo
trong vòng hai phút hắn liền xuất hiện ở xung quanh cô.

Ngày thứ ba, Trần Hi vẫn như cũ có thể nhìn thấy Doãn Triệt, nhưng cô làm như
không thấy. Cô tìm một chỗ cách xa Doãn Triệt, nghĩ là mắt không thấy thì tâm
không phiền, chỉ lo ăn cơm của mình, cứ để Doãn Triệt nhìn thì nhìn đi.

Ngày thứ tư, Trần Hi vẫn có thể nhìn thấy Doãn Triệt. . . . . .

Ngày thứ năm, . . . . . .

Cứ như vậy, vô luận Trần Hi ở nơi nào, cô nhìn trái ngó phải, liếc trước liếc
sau chắc chắn sẽ phát hiện Doãn Triệt tồn tại.

Hôm nay là sinh nhật của cô bạn cùng phòng Hạ Kỳ, buổi chiều lại không có lớp
học, mấy chị em cùng phòng chuẩn bị đi ra ngoài ăn một bữa thịnh soạn, Trần Hi
cũng không đi tập luyện, liền xin Khương Sâm nghỉ một ngày, dự định sau khi ăn
mừng trực tiếp quay về phòng ngủ, cùng nhau buôn chuyện nhằm khai thông tình cảm
một chút. Cũng để cho mình khôi phục tinh thần bình thường một chút sau khi bị
huấn luyện đến trong lòng có chút biến thái.

A, đúng rồi, còn bị một âm hồn bất tán vô cùng kiên nhẫn mà hành hạ cô
nữa!

Lần tụ tập này, không cho phép mang theo người thân, chỉ có bốn nữ sinh bọn
họ, không biết là người nào đề nghị uống rượu, dự tính đến khách sạn rất gần
trường học, đi bộ về phòng ngủ cũng chỉ 10 phút.

Trần Hi cũng yên tâm lớn mật theo sát mọi người cùng nhau uống, uống rất
nhiều, Tiểu Diễm liền nói cứ uống như vậy cũng không có ý nghĩa, mọi người liền
bày trò chơi đại mạo hiểm nói thật.

Trần Hi vốn là không có ý định chơi, nhưng