Snack's 1967
Chờ Ngày Mưa Rơi

Chờ Ngày Mưa Rơi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326210

Bình chọn: 9.00/10/621 lượt.



- Em đúng thật là cái đồ nhà quê, Jonh là hotboy đang nổi đình đám như thế mà lại không biết

- Haiz! Tưởng gì, bọn hotboy đó thì chỉ có những đồ mê trai như chị mới biết thôi..- vừa dứt câu nói Bảo Duy đã hứng trọn mấy cái liếc xéo muốn lé mắt của các cô nàng chẳng biết từ đâu tới mà bây giờ đã ngồi chật kín cái bàn.

- Hứ! mê trai gì chứ, chỉ là hâm mộ một tài năng thôi.

Trúc Anh lanh chanh đấu khẩu với Bảo Duy, giọng điệu chảnh chọe khiến Thiên Thy cảm tưởng như lời chê bai ấy cũng dành cho chính mình, cô cũng có hơn gì Bảo Duy đâu, đợi đến khi anh ta giải nghệ cô mới biết tới tiếng tăm nổi như cồn của hắn.Ôi, đúng là đồ nhà quê mà! Sự thật là ngoài những thông tin từ “hội bạn cùng bàn” ra thì Thiên Thy mù tịt về con người đó, vậy mà trái lại hắn đã biết rất rõ về cô từ nhà ở đến tên gọi, khiến cô cảm thấy mình chẳng khác gì là một con ngốc trước mặt hắn.

Cứ chờ đi Jonh, muốn chơi trò chốn tìm với tôi sao? Lẩn này tôi sẽ không dễ dàng để anh tiếp cận giống như lần trước nữa đâu.

Nuốt hết chiếc cupcake vị vani thơm lừng, Thiên Thy tu nốt hộp sữa Soya trong ánh mắt quan sát của Bảo Duy, hình như cậu em đã ngửi thấy mùi kì lạ toát ra từ chị mình.

~~~~~~~~~~~~~

Và rồi cái ngày mong đợi của cư dân Hernman cũng đã tới, từ buổi sớm đám học sinh đã xúm xít vây quanh sân khấu được dựng trên sân trường, tấm màn xanh mượt được phủ từ lầu hai xuống làm nền cho nơi biểu diễn, đến gần trưa thì đã xuất hiện những thùng loa vĩ đại đặt ở mỗi góc sân.

Trong giờ học, có vô số những chiếc đầu quay ra ngoài sân, rồi lại ngoan ngoãn quay vào bục giảng với lời nhắc nhở của thầy cô. Khung cảnh sân trường giờ đây càng làm tăng lên sự náo nức mong chờ của những fan hâm mộ Jonh , dường như giờ đây họ chỉ là những xác không hồn ngồi trong lớp, còn tâm tư thì đã sớm bay về phía xa nào đó có hình ảnh của anh chàng tài hoa. Thật lạ lùng bây giờ tâm điểm kéo sự chú ý của các học sinh lại là chiếc đồng hồ vô tri vô giác được treo trên bức tường vàng khi mà cả đám cứ thay phiên nhau ngước lên ngắm nhìn nó.

Nhưng ít ra thì trong lớp 12A3 cũng còn có kẻ ngoại lệ, không ngó ngang ra ngoài sân cũng chẳng thèm nhìn cái vật thể vô hồn là chiếc đồng to kềnh, cô vẫn ngồi ngoan ngoãn nghe lời giảng của thầy cô, bàn tay trái lúc lúc lại ghi chép điều gì đó thật nhanh vào vở. Thiên Thy chính là động lực để cho người thầy trên bục ra sức giảng bài thật dễ hiểu và nhiệt tình để cho cô trò nhỏ ngoan ngoãn ở cuối lớp dễ dàng tiếp thu, cô thật là không hổ danh lớp phó học tập trong khi cả lớp đang là một phiên chợ ngầm mua bán những lời bàn tán, những mảnh thư trao tay và những cái chờ đợi thấp thỏm, bọn con trai tuy không náo nức như các nàng nhưng cũng mượn dịp lớp không tập trung mà tung ra những trò nghịch ngợm đáng ghét.

Chập tối, hàng trăm học sinh đang đứng chật ních dưới sân trường trong đó có Thiên Thy mặc dù còn hơn một tiếng nữa Jonh mới tới, lẽ ra Thiên Thy đang ở quán Ciao nhưng tại sự lôi kéo của Trúc Anh không để cô yên nên bây giờ cũng phải chen chân như thế này đây. Sân trường hằng ngày xếp hàng thẳng tắp mà đã phủ kín cả sân, huống chi bây giờ lại chẳng có hàng lối gì ráo nên cứ như là kiến vỡ tổ…

Nhưng mà tối nay sân trường thực sự rất đẹp, ngoài thứ ánh sáng chói loà trên sân khấu thì trên các cành cây cũng phát ra thứ ánh sáng dịu nhẹ từ những dây đèn được quấn lên chúng, mỗi gốc cây là một tổ sáng ấm áp như những chú đom đóm bay thành vòng tròn.

Buổi biểu diễn lần này không giống như các buổi biểu diễn của các ca sĩ khác khi về trường Hernman, bởi vì hôm nay không hiểu sao bọn họ lại tổ chức vào buổi tối nên học sinh được tham dự cũng bị hạn chế cụ thể là những em cấp 1 dù rất thích thú nhưng lại không được đi xem L, nhà trường cũng không xếp ghế ngồi như mỗi lần chào cờ mà học sinh hôm nay được đứng tự do và trộn tất cả các khối lại với nhau dưới sân trường giống như là một đêm nhạc thực sự.

- Chào mừng tất cả các bạn đã đến với buổi biểu diễn của Jonh tại trường của chúng ta

Giọng điệu vui tươi của cô nàng MC xinh đẹp cất lên càng khuấy động không khí dưới sân trường, tiếng hò reo bắt đầu dậy sóng nhưng trong chốc lát đã im phắt vì sự hồi hộp đã bao chùm cả sân trường. Tất cả mọi người đều nhìn lên sân khấu với vẻ hồi hộp chờ đợi bởi âm thanh vang lên lần thứ hai của cô bạn MC.

- Và đây không để cho các bạn đợi lâu nữa, cho Jonh của chúng ta một chàng pháo tay nào !

Câu nói vừa dứt, phía bên trái cánh gà xuất hiện một chàng trai đang sải đôi chân dài tiến về nơi trung tâm sân khấu, chưa kịp để cho nhân vật chính nói lời chào thì ở dưới sân trường đã reo hò inh ỏi, cuồng lên như một trận vũ bão…..

Dưới ánh đèn sân khấu, một chàng trai đang mỉm cười vẫy tay chào khán giả, vẫn dáng người cao ngạo,chiếc khuyên tai ngọc bích phát ra thứ ánh xanh đầy huyền ảo không chịu thua ánh đèn chói loà trên sân khấu, khuôn mặt điển trai nay lại càng thu hút với nụ cười nhẹ trên cánh môi