Duck hunt
Cậu Là Ai?

Cậu Là Ai?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322303

Bình chọn: 10.00/10/230 lượt.

ái của anh”

Không thể nhầm nữa rồi.

Hơi thở lạnh lạnh phả vào da mặt ướt đẫm mồ hôi của Sao Mai khiến cô rùng mình.

Cô cũng không biết mình rùng mình vì lí do gì nữa.

Sao Mai đứng phắt dậy.

“Em chào thầy”

Sau đó chạy thẳng đến chỗ Diệp Anh.

Bỗng cảm thấy Long Kim thật đáng sợ.

“RẮC…RẮC…”. Tiếng lon coca bị bóp méo mó vang lên.

“Sao Mai. Tôi phải có em”

“I remember tears…”

Nhạc chuông quen thuộc lại vang lên.

“A…”

Sao Mai chưa kịp nói hết chữ “alo” thì một giọng nam lạnh lùng đã chặn cứng cổ họng cô.

Long Kim nói trong sự tức giận: “Em…hãy nhớ lấy lời tôi.”

Sao Mai không thể hiểu nổi chuyện quái quỷ gì đang xảy ra.

Long Kim đã tắt máy nhưng Sao Mai vẫn không thể đủ bình tĩnh để hạ cánh tay đang run lên vì một lí do nào đó xuống.

Tại sao lão ta lại biết số điện thoại của mình chứ?.

Đáng sợ quá!

Quá đáng sợ!

“Mày bị thầy Long Kim lấy mất hồn rồi hả?” Diệp Anh vỗ mạnh vào vai Sao Mai.

Không có phản ứng.

Bất giác Sao Mai gật đầu.

Cô cũng không thể hiểu nổi mình đang nghĩ cái gì nữa.

“GÌ?” Một tiếng hét đầy nội lực vang lên bên tai. “Thật á?”. Diệp Anh huých nhẹ vào tay cô.

“Hơ…hả?” Cô trả lời như một kẻ vô tội.

“Choang…” Tiếng gì như tiếng lọ hoa vỡ.

Sao Mai và Diệp Anh chạy thật nhanh đến chỗ gây ra tiếng động.

Ai mà quen thế kia?

Là Bình An. Nó đang làm gì ở đó?

“Sao? Giờ mày muốn thế nào?” Giọng lanh lảnh của một bà phu nhân vang lên.

Đúng là rất ra dáng người quyền quý.

Bà ta đội mũ có trùm khăn nên chẳng ai có thể thấy được mặt bà ta.

Bình An đang phủ phục dưới chân bà ta và đầu gối cô rỉ máu vì găm vào mảnh vỡ của tấm gương.

Van xin!

Khóc lóc!

Cô ấy bị sao vậy?

“Nó sao thế?”Diệp Anh thụi vào lưng Sao Mai một cái rõ đau và hỏi.

Sao Mai nhăn nhó: “Mày không biết thì tao sao mà biết được”

“Con xin bà…cho con một cơ hội…hu…hu…hu” Bình An ôm lấy chân bà ta.

Nhưng mụ đó không hề suy suyển. Mụ thẳng chân đá vào người Bình An và không quên chửi rủa.

“Tránh ra con đĩ cái…Làm có mấy chuyện thế này mà cũng không nên hồn”

Sao Mai cảm thấy trong người đang dâng lên một lượng máu rất dồi dào.

Cái bà già đó có cái gì mà dám chửi rủa người khác như thế chứ?.

Cô xăn ống tay áo lên. Mặt gằm gằm đi đến chỗ bà ta.

“Ê. Bà điên kia. Ai cho bà chửi bới bạn tôi thế hả?” Cô bước ra khệ nệ.

Bình An ngước mắt lên: “Sao Mai”.

“Mày im đi. Sao mày có thể bị sỉ nhục như thế được hả?”

Bình An kéo kéo cái áo của Sao Mai và mắt không ngừng đảo xung quanh.

“Này, mày điên à?”

Sao Mai nhìn xuống: “Gì?...Tao vì mày mới ra mặt mà mày bảo tao điên à?”

Không nói với con bạn hèn nhát nữa.

“Bà kia…mau xin lỗi đi” Cô chống nạnh và ra lệnh.

Oai ghê!

“Hơ…Ơ” Bà ta như bị mắc xương trong họng. Nói không nên lời.

“Ơ…ơ cái gì? Bà chưa học bảng chữ cái à?”

Cô vừa nói hết câu thì một tràng pháo tay reo lên.

Sao Mai ngơ ngác nhìn chung quanh.

Gì thế này?

Ô!

Mọi ánh mắt đang nhìn cô.

Cô phát hiện ra một thứ….là máy quay.

Trời!

Họ đang quay phim.

Nhìn xuống Bình An thì nhận được cái nhún vai giễu cợt.

Muối mặt quá đi mất.

Đồ lắm chuyện mà!

Sáng hôm sau, tại trường học.

“Hôm qua mày diễn hay quá là hay nha” Giọng của Bình Anh vang lên trong lớp học.

Sao Mai liếc nó một cái sau đó bịt tai lại như không muốn nghe thêm bất kì một từ nào phát ra từ miệng nó nữa.

Chết tiệt!

Nếu mình biết nó đóng phim thì đã không ra nông nỗi này.

“Tùng…tùng…”

Trống vào học đã điểm.

Ủa? Sao hôm nay con bé Diệp Anh đi học muộn vậy nhỉ?

Hay là hôm qua đi giữa đường gặp mưa nên ốm rồi.

Sao Mai nhìn sang bên cạnh.

Hoàng Anh hôm nay không đến lớp. Chắc là đang còn đau bụng nằm ở nhà.

“Rù…rù…rù”

Chiếc điện thoại của cô đang rung lên trong túi quần.

Đến lớp mà. Không ai có thể để chuông kêu to.

Sao Mai xin phép cô ra ngoài và chạy thẳng đến nhà vệ sinh để nghe điện thoại.

“Alo…mẹ ạ”

Giọng mẹ hớt hải: “Hoàng Anh có đến lớp không con?”

Sao Mai không hiểu tại sao mẹ lại hỏi như vậy.

“Không. Sao thế ạ?”

“Không có nó ở nhà.”

“Lỡ đâu cậu ta đi chơi đâu đó thì sao?”

“Vậy tại sao phòng cậu ấy lại tan tành như thế. Chắc chắn cậu ta đã bị kiểm soát”

Mẹ Sao Mai nói nhưng không thể kiềm chế được sự lo lắng.

“Con sẽ đi tìm cậu ta”

Không để mẹ nói thêm lời nào Sao Mai đã cúp máy.

Cô viện cớ bố mẹ bị tai nạn xin phép cô giáo cho nghỉ học.

Sao Mai nhanh chóng phóng xe về nhà.

Mẹ Sao M