
p liếc nháy Ty Ty, cậu chàng biết mẹ ghét ai gọi mình là Mập. Thật ra, Thiên hết mập từ hồi học võ, giờ cao lớn, bảnh trai, thêm lông to phun phún hai bên mép, trông ngon mắt lắm.
Cô nhỏ tỉnh bơ:
- Gì mà thôi ? - Ty Ty đãi .
- Đợi tết anh về ăn bù.
- Mừng quá, đỡ tốn - Ty Ty cười khì, làm mặt xấu .
Bà Hai Gấm bực:
- Nó có thiếu thốn gì chuyện ăn uống đâu con.
Xe quẹo Hoàng Hoa Thám vào ga, bà Hai Gấm nhìn Ty Ty càng bực . Trời ơi! Ai cũng ăn mặc đẹp, con Mi đầm xòe nhí nhảnh. Con Nu đầm dài tha thướt. Mỗi nó quần short "chú thòng" lơ lửng, áo cánh cột vạc ở bụng.
Thấy ánh mắt bà Hai Cầu Tự, Ty Ty hiểu liền, con nhỏ tinh nghịch kéo tay Chín Mập nói:
- Qua em nói cái này .
Cả hai qua một góc, Ty Ty lấy từ túi quần ra một hộp khăn kín .
- Chừng nào nhớ nhà mới mở à nghen. Còn nữa, đồ rách tự vá, Ty Ty có bỏ kim chỉ ở trỏng. Đừng nhờ con gái Sài Gòn nói "chài" luôn, quên lối về quê mẹ.
Chín Mập ngẩn ra, sao hôm nay Ty Ty có vẻ "phụ nữ" vậy ta . Dù gì cũng mừng.
- Ráng học, nhớ thư cho anh.
- Ráng học, nhớ thư cho Ty Ty .
Chín Mập hồn nhiên kéo tay Ty Ty, cụng đầu , nói:
- Bớt quậy đi . Hồi hôm, sao bà Vạn té đến vẹo lưng vậy ? Nghe nói ai quăng vỏ chuối .
- Ai biểu chửi em con đĩ thúi . Em chơi bi, khoét đất ngoài đường, mắc gì tới bả.
- Rủi bả liệt hai chân?
- Làm gì có. Bả đi như voi, cái vỏ chuối nhằm nhò gì? Thôi, Ty Ty trả anh lại cho mọi người . Về trước đây .
- Chơi với anh chút.
Cô bé nhăn mũi:
- Ty Ty không ngu, tạo cơ hội cho mẹ Mập mở cuộc chiến tranh đâu . Chờ đây, em gọi Mi .
Mi cũng gởi quà, hơn Ty chỗ cặp mắt đỏ hoe vì khóc. Cả hai chào ra về trước, Nu ở lại để tiễn anh Thiên một đoạn.
Chiếc Chaly chạy vòng vòng quanh phố, Ty Ty lẩm bẩm lúc rẽ Nguyễn Thị Minh Khai :
- Răng buồn ri hả trời ?
Mi mếu máo:
- Vì anh Thiên đi rồi .
Tự dưng Ty Ty quạu:
- Nín. Nước mắt dư hả ?
Mi nín liền, một lúc hỏi:
- Răng đi ngõ ni ?
- Đi dạo cho bớt buồn.
Ty Ty quẹo qua Quang Trung, đăm thẳng bờ sông, đừng trước sân tennis 30 Bạch Đằng. Gại hai ly nước dừa, cô nhỏ có cuộc nói chuyện kỳ cục chưa từng có.
- Ê Mi ! Hôm trước Mập khen mi răng hè?
- Mi đâu nhớ .
- Ráng nhớ coi .
Mi nhăn trán, mắt liếc Ty Ty e dè:
- Hình như là hồn nhiên con gái, nhân hậu, hòa đồng.
- Chà! Điểm số chín mươi trên một trăm. Còn con Nu ?
- Xinh đẹp, dịu dàng, thông minh, tế nhị .
- Cha mẹ ơi! Một trăm phần trăm luôn à.
Mi chớp mắt buột miệng:
- Nhưng mẹ Mi nói khác.
- Khác cái chi ?
Mi bối rối, bưng ly nước dừa uống hoài:
- Nói đi - Ty Ty gắt.
- Mi không nói mô . Có lẽ mẹ Mi thành kiến thôi . Nghe nói hồi nớ nhà Nu mắng nhà Mi là tư sản.
Ty Ty trề môi::
- Xưa như trái đất còn kể. Nói đi .
- Mẹ Mi nói, Hồng Diệp khôn... ư... ranh, vị kỷ .
- Cha mẹ ơi! Mô đến rứa, Ty Ty nghĩ , bé Nu là mẫu phụ nữa thời đại thôi . Đồng ý chứ?
Cô bé cười khì, gãi gãi đầu khi Tâm Minh gật đầu:
- Tóm lại, gay rồi .
- Gay chi, Ty Ty ?
Nốc một hơi cạnh sạch ly nước dừa, Ty Ty than thở:
- Anh Mập bắt Ty hứa phải nề nếp con nhà. Hỡi ơi! Nghĩ tới nghĩ lui, chắc không được rồi .
- Có chi không được? - Mi nhoẻn cười - Chỉ cần Ty Ty đừng quậy, đừng chọc hàng xóm "mó mấy" là được rồi .
- Rứa buồn chết.
- Gắng lên, Ty Ty . Bớt hơn thua ngoài chợ, cố gắng học, bỏ ngoài tai chuyện bực mình là ổn.
Ty Ty nhìn Mi chòng chọc:
- Ai móc miệng mi hôm qua hà?
- Không . Là mẹ Mi nói .
- Nói chi ?
- Nói Ty Ty tốt, chỉ tại người đời thành kiến biến Ty Ty thành loại ba gai .
Ty Ty trố mắt. Cha mẹ ơi ! Madame Nga suốt ngày nhìn vàng 24K nói toàn "chỉ, cây" răng rành tâm lý dữ?
Dù sao Ty Ty nghe xúc động nao nao . Bỏ . Bỏ hết. Không được nghĩ tới .
- Uống lẹ, về Mi .
- Về chi sớm?
- Về chạy mánh, kiếm tiền nộp trường. Đầu năm tốn dữ à nghe .
Mi buồn xịu . Trời ơi ! Lời anh thiên dạy nó như nước đổ lá môn thôi .
Ty Ty ngẩn tò te nhìn mình qua tấm gương ở chiếc tủ mới mua hôm tuần rồi .
Nhờ ơn trời, lẫn tấm lòng các chư vị chức sắc, lẫn khu vực chợ đâm hông Tăng Bạt Hổ, căn nhà bà Bốn Khoai che ... tường xây, lợp ngó, gác lững hẳn hòi, có tủ bàn mới, thêm cái tivi JVC chễm chệ . Ty Ty có xe đạp mới, thêm hai "bộ cánh" dài tha thướt, ẻo lả dễ sợ .
Chừ đứng trước gương, Ty Ty thấy mình đến phát lạ ra . Ôi ! Bà ngoại ơi ! Lượt thượt thức ni, làm sao quậy nổi .
- Ty Ty ơi ! Đi kẻo trễ .
Giọng Hồng Diệp ngọt trong êm dịu, khiến Ty Ty bừng tỉnh . Cô nhỏ chụ