Polly po-cket
Bong Bóng Mùa Hè 3: Áo Cưới

Bong Bóng Mùa Hè 3: Áo Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325213

Bình chọn: 7.00/10/521 lượt.

c minh tinh xuống xe ở đây. Sau khi chuẩn bị và trang điểm thêm một
chút ít, họ từ một con đường thông với Đại lộ Ánh sao chính thức bước
vào hội trường. Theo quy định, chỗ này không cho phép những người hâm mộ điện ảnh và các phóng viên ra vào, ấy vậy mà khi Doãn Hạ Mạt và Phan
Nam ra khỏi xe thì lại nghe thấy những đợt sóng âm thanh đang ầm ầm!

Bốn năm phóng viên đang bao vây một bóng người mặc váy dạ hội lụa màu tím,
họ lao nhao nêu câu hỏi, trong giọng nói có sự giễu cợt không có ý tốt.

“Cô An, tại sao ban tổ chức lễ trao giải lại cấm cô vào hội trường? Phải chăng là cô quên mang thiệp mời?”

“Có tin nói rằng gần đây cô kinh tế khó khăn nên đã lén đem một số trang
sức và quần áo trước kia đi bán, có chuyện này hay không?”

“Nghe nói tư tình giữa cô và ông trùm trong giới bất động sản đã bị vợ ông ta phát hiện, bà ta tát cô giữa đám đông, ông trùm đó cũng đã chia tay cô, điều này có thật không?”

“Tại sao ban tổ chức lễ trao giải Kim lộc không gửi thiệp mời cho cô, tối nay cô vẫn còn muốn tới à?”

“...”

“...”

Những câu hỏi khó xử ném về phía bóng người mặc áo màu tím như nã đạn pháo.
Doãn Hạ Mạt và Phan Nam ra khỏi xe nhìn nhau một cái, trong lòng hai
người đã thừa biết người đó là ai. Quả nhiên, sau khi phát hiện thấy
Doãn Hạ Mạt và Phan Nam, các ký giả dồn dập hô to, bỏ rơi người đó mà
chen nhau chạy qua, người đó quay người lại, khuôn mặt được dày công
trang điểm cũng không che giấu được sự tiều tuỵ và thảm hại, người đó
không ai khác, chính là An Bân Ni!

“Cô Doãn, cô không xuất hiện cùng Lạc Hi sao? Sao lại cùng với cô Phan
Nam?” Đám phóng viên kinh ngạc hỏi. Doãn Hạ Mạt bỗng nhiên phát hiện ra
trong những ký giả này có Phương Cẩm Hoa - người đã lâu không gặp.

“Cô cảm thấy mình có thể đoạt được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất hay không?”

“Có tin nói hôn nhân giữa cô và ngài chủ tịch hội đồng quản trị trẻ tuổi Âu Thần có nguy cơ rạn nứt, rốt cuộc tình hình thế nào?”

“Nghe nói ngài chủ tịch hội đồng quản trị trẻ tuổi Âu Thần đã chuyển toàn bộ
cổ phần ở công ty Lỗi Âu và một vài công ty khác dưới tên mình cho cô,
hơn nữa rất nhiều bất động sản cũng được chuyển sang tên cô, cô có nghe
nói không?” Phương Cẩm Hoa nghi hoặc nhìn Doãn Hạ Mạt, trong ánh mắt
Phưong Cẩm Hoa, có một thứ cảm giác không nói được thành lời, dường như
cô ta không phải chỉ đóng vai là một phóng viên đang đưa ra câu hỏi mà
còn là muốn thông báo cho Doãn Hạ Mạt biết những chuyện này.

Doãn Hạ Mạt hơi chột dạ!

Nhớ tới những hành vi của Âu Thần trong thời gian gần đây, bất giác Hạ Mạt
nắm chặt lấy cái điện thoại di động trong túi xách tay, chiếc điện thoại để chế độ im lặng, nhưng chỉ cần nó rung là cô có thể phát hiện ra ngay lập tức.

Những phóng viên khác nghe được những điều Phương Cẩm Hoa vừa nói, bất giác
ngơ ngác nhìn nhau, xưa nay các tin tức mà Phương Cẩm Hoa đưa ra hầu như đều có cơ sở chứng thực, chính vì thế đám phóng viên càng thêm kích
động, họ nhanh chóng bủa vây Doãn Hạ Mạt rồi nhao nhao cất tiếng hỏi:

“Những chuyện này có thật không?”

“"Có phải hai người đã quyết định ly hôn cho nên mới tiến hành phân chia tài sản không?”

“Hôn nhân trục trặc có liên quan gì tới Lạc Hi không?”

“...”

Vào lúc đám phóng viên đang hưng phấn kích động vây lấy Doãn Hạ Mạt, Phan
Nam che Hạ Mạt phía đằng sau mình chuẩn bị lên tiếng la lối đám phóng
viên xông vào bãi đậu xe không tuân theo quy định thì An Bân Ni đang bị
lãng quên bên ngoại đám đông lại gắng sức gạt đám phóng viên lao vào
trong!

“Doãn Hạ Mạt!”

An Bân Ni trừng mắt nhìn Doãn Hạ Mạt, trong ánh mắt lộ ra lòng căm hận đến tận xương tuỷ. Đám phóng viên vội vàng ngậm miệng, yên lặng chờ đợi
cuộc chiến tranh giữa hai người phụ nữ. Doãn Hạ Mạt nhìn An Bân Ni,
trong lòng thầm than, mỗi lần chỉ cần gặp An Bân Ni là y như lại có
chuyện xảy ra.

Chỉ thấy An Bân Ni cắn chặt môi, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, bỗng nhiên toàn
thân run rẩy, nước mắt đau đớn từ từ chảy ra, An Bân Ni vừa khóc vừa
nói:

“Doãn Hạ Mạt, cô tha cho tôi có được không? Cứ coi như là trước đây đều do
tôi làm sai rồi, cô tha cho tôi, cho tôi một con đường sống! Cầu xin cô
đừng để Âu Thần bức hại chết tôi, tôi còn phải nuôi sống gia đình, sức
khoẻ của cha mẹ tôi không tốt, đừng cạn tàu ráo máng với tôi, cho tôi
một con đường sống có được không?...”

An Bân Ni khóc không thành tiếng.

Tiếng khóc đau buồn đó đã làm cho đám phóng viên ngẩn người ra, sau đó họ tới tấp chụp hình An Bân Ni nước mắt đầy mặt. Đúng là một tin lớn, minh
tinh nổi tiếng một thời An Bân Ni khóc xin kẻ thù xưa là Doãn Hạ Mạt tha thứ!

“Cô ồn ào thế đã đủ chưa?”

Phan Nam che cho Doãn Hạ Mạt, cau mày quan sát An Bân Ni, nói:

“Cô đang làm cái gì vậy, định dùng Hạ Mạt để lên mặt báo à? Từ đầu đến cuối đều là cô không ngừng tính toán làm hại cô ấy, kết quả cũng chỉ là tự
nâng đá lên đập vào chân mình mà thôi