
/>Nó siết chặt hai bàn tay lại . Nó cố gắng chịu đựng . Nhưng không phải
lúc nào hành động cũng đi theo ý muốn của con người . Nó giơ tay đấm con nhỏ đang dí sát mặt vào nó mà giễu cợt … Bụp….
-Cú đấm này dành cho mày vì dám sỉ nhục tao… mày im đi…!! Và tất cả
chúng mày cũng im đi… tao không làm những chuyện này… tao biết , trời
biết , đất biết .. và cái đứa *** hại tao biết..!! Thế là đủ…!!!!!!!!!!!
Nó nói đến đây , Châu khẽ giật mình quay lưng đi chỗ khác .
Cái hành động vừa rồi của nó ban nãy , chính nó cũng không ngờ… nó không nghĩ là nó dám nói như vậy . Trước giờ nó chỉ giỏi hống hách , lên mặt
với bạn bè thân thiết , anh chị em trong nhà hay là với bộ 3 . Chứ còn
với những người khác thì không bao giờ . Và đây lại là lần đầu tiên nó
làm như thế . Nhưng không sao.. nó hài lòng vì hành động vừa rồi của nó – thật tuyệt vời…!! ( theo nó nghĩ thì như thế )
Cả đám fan của bộ 3 nghe nó nói , đứa thì bật cười , đứa thì lại tiếp
tục giễu cợt , có đứa lắc đầu nhưng cũng có đứa tỏ vẻ cảm thông cho nó ( tất nhiên là số lượng cực nhỏ)
Nó nín thở chạy ra ngoài . Nếu lúc nào tới trường nó cũng phải chịu đựng như vậy thì thật mệt mỏi quá .
Bỗng ..
-Không chịu nỗi nữa rồi phải không ??
Nó quay lại thì thấy bộ 3 , kẻ đang nhếch mép , kẻ thì quay mặt đi ..
-Tôi chẳng làm những chuyện đó…!! Ngoài câu này ra thì tôi biết nói câu gì hơn chứ…?? – Nó đáp.
-Thì ra cô cũng chỉ là một con bé yếu đuối mà thôi…!! Thế mà luôn tỏ vẻ mạnh mẽ cơ đấy…!!
Nó cắn chặt môi :
-Dù gì thì tôi cũng ko thể làm cho các anh tin tôi được… mà có lẽ tôi
cũng chẳng cần như thế nữa .. bây giờ , lương tâm tôi thanh thản vì tôi
chẳng làm gì trái với đạo lí .. Và các anh cũng coi như là ko quen biết
tôi đi.. tôi cũng chẳng muốn nhìn thấy các anh..!Nói xong , nó lại bỏ
vào trong lớp.
Vũ , Bảo , Hoàng lắc đầu nhìn nhau rồi cũng quay lưng bước đi.
________________________________
“ Tùng…tùng …tùng .”
Chưa bao giờ nghe tiếng trống ra về nó lại mừng đến thế này . Về tới nhà trọ , nó sẽ được giải thoát !
Vừa tới phòng , nó đã thả mình lên chiếc nệm mà ngủ . Bây giờ thì giờ ăn đối với nó cũng ko còn quan trọng gì . Khi nào đói thì ăn , thế thôi !
2h chiều… Nó dậy đi ăn , một quán ăn đối diện nhà trọ của nó . Thật tiện lợi !!
Đến cả lúc ăn nó cũng chẳng bình yên .. bây giờ cứ như nó đã trở thành
người nổi tiếng rồi ý… đi đâu người ta cũng bàn tán về nó .
“ Ôi cái cuộc đời này..!” – Nó than vãn rồi gọi món :
-Có mì ko hả chị ??
Một lát sau , tô mì nóng hổi đã xuất hiện trước mặt nó .. măm măm… Nó ăn ngon lành chợt…. nhớ đến những ngày cũng ăn mi-xi-xup với bộ 3 . Nó lại thấy mệt mỏi.
Tô mì ko còn được ngon như ban nãy mà nó có vị đắng .
Tối hôm đó tại Biệt thự Hoàng tử...
- Cậu mua cái gì về ăn vậy ?? - Vũ xoa bụng hỏi .
Bảo nhún vai :
- Mì... chẳng phải cậu đang cần Mì sao..??
Vũ chối cãi - điệu bộ ngốc đến khó tả :
- Cái gì..cái gì cơ chứ...?? Tôi nói muốn ăn mì bao giờ... Nhưng thôi.. mì cũng được..!!
Nói rồi Vũ giật lấy hũ mì . Chạy cái vèo đi lấy đũa như tên lửa rồi nhào vào ăn . Hoàng và Bảo nhún vai rồi bắt đầu ăn cùng Vũ .
Vũ ăn được vài miếng rồi gác đũa .. đáp :
- Không nuốt nổi..!!
Rồi Vũ bỏ lên phòng . Bảo , Hoàng cũng gác đũa rồi nhẹ lắc đầu. Thực sự
bọn hắn cần một tô mì có hương vị giống như Mi-xi-xup mà nó đã từng làm .
Cả 3 chàng trai đều cảm thấy trống vắng , thiêu thiếu kể từ khi nó bước ra khỏi nhà. Không khí lại ảm đạm , tẻ nhạt như xưa...
Lên tới phòng , Vũ thả mình lên chiếc giường rồi chợt nghĩ đến nó . Hắn
nhớ những lần nó vui tươi cười đùa , những lần nó khóc vì sợ hãi.. hay
cũng là những lúc chọc phá 3 bọn hắn tức điên người.
Vũ khẽ cười nhưng rồi lại vò đầu vào gối " Không được..!! Kẻ phá hoại kỉ vật của mẹ đều là kẻ tồi tệ , đáng chết..!! Không được... không..!!!
Nhất định là không !!!"
_______________
Tại sân thượng của Biệt thự Hoàng tử..
Hoàng hít một hơi thật sâu , hắn lại ngắm sao .
" Thất vọng vì em...!! Nhưng bây giờ anh lại muốn biết em đang ở đâu và làm gì là sao..??”
_______________
Còn tại hoa viên của biệt thự.. nơi tụ họp mỗi buổi tối của bộ 3 nay chỉ có Bảo.
Hắn đăm chiêu nhìn xung quanh suy nghĩ . Riêng hắn , hắn cảm thấy trong chuyện của nó có gì đó bất ổn.
“ Là thế nào nhỉ…?? Hôm đó xuất hiện con nhỏ Châu… con nhỏ cũng tham gia lau nhà cơ mà…?! Tuy ko lau phòng Vũ nhưng vẫn có cơ hội lẻn vào đó …?
Nhưng vẫn có thế là do Thoại My…. Rốt cuộc là thế nào…”
Hắn bóp trán , tay nâng ly café hớp một ngụm rồi tựa vào ghế mà tiếp tục nghĩ suy .
“ Khi My xảy ra chuyện này… bạn thân của con nhỏ đó.. là Châu ..đã…”
_____________________________________
Sáng hôm sau…..
Nó vui tươi bước đến trường