XtGem Forum catalog
Biệt Thự Hoàng Tử

Biệt Thự Hoàng Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326193

Bình chọn: 7.00/10/619 lượt.



Châu nói ra vẻ tự hào :

-Vâng…!! Đúng thế ạ…!

Bảo nhếch mép cười :

-Thế ra .. kể cả cô cùng cô lập con bé đấy rồi hả ??

-Chính xác..!! – Châu chắc nịch đáp.

-Vậy mà tôi đã tưởng cô sẽ đứng về phía con bạn cô cơ !! – Bảo gật gù nói.

-Em đừng về phía chính nghĩa , về công lí… nếu như bạn em thực sự là con người như thế thì em cũng ko muốn có loại bạn như thế..!! Chẳng hối
tiếc làm gì anh ạ…!!

Bảo đưa mắt nhìn Châu :

-Đây là câu nói hay nhất từ trước đến giờ của cô đấy , biết không ?

Châu khẽ đỏ mặt , cúi gằm xuống :

-Ơ..vâng…. em.. em cảm ơn anh…!!

“Vậy là bây giờ bên cạnh con nhỏ tồi tệ đó không còn ai cả…. chỉ vì tham lam , nghĩ quả cầu thủy tinh đó là đồ đắt tiền mà con nhỏ mất tất cả …
!!! Loại người đó đáng bị đối xử như thế mà…!!” – Bảo thầm nghĩ , khẽ
ngước mắt lên trời rồi xỏ tay vào túi bước đi .

Châu cứ thế đuổi theo : “Chờ em với..!! Chờ em với..!!” Nhưng Bảo cũng
chẳng quan tâm .. điều hắn quan tâm thì đã đạt được qua cuộc nói chuyện
lúc nãy rồi… vì thế nên Châu đã ko còn “ giá trị” gì nữa…. mặc kệ cho
xong !!

“ Lúc nãy rõ ràng anh đối xử với em rất tuyệt cơ mà ?? Sao giờ lại…. anh thật là khó hiểu… nhưng không sao.. dù gì thì quan hệ giữa em và anh đã lại tiến thêm một bước nhờ vụ việc này…!! Em quả không sai lầm mà…!!”

___________________

Nó đi bộ về Biệt thự… một ngày tồi tệ và mệt mỏi… Kể cả sau khi bước ra
khỏi trường nó vẫn chưa thôi khỏi những ánh mắt dòm ngó , những lời dèm
pha ..

Và cả một chuyện mà nó không hề ngờ đến . Trên khắp đường đi là những tờ giấy khi kín chữ : “ Đả đảo Thoại My…đả đảo đồ trộm cắp… tẩy chay..!!
Đả đảo..!!”

Nó lại sững người một lần nữa…. Nó oan.. oan thật mà ! Tại sao bọn hắn
lại quá đáng đến vậy… cho người làm cả những việc này ư….!!

Làm sao để nó có thể rửa sạch được những vết nhơ này đây…??

Tới biệt thự hoàng tử ..

Nó đẩy cổng bước vào… nhẹ nhàng , thậm chí có phần rón rén .. Bọn hắn
đang ở phòng khách . Nó định đi cửa sau để tránh mặt nhưng rồi lòng
quyết tâm phải đối mặt của nó đã thúc đẩy bàn chân nó bước vào bằng ngay cửa trước .

-Cút đi..!!! – Vũ quát .

-Đồ trộm cắp..! – Bảo tiếp lời.

Cuối cùng là đến Hoàng…

-Bẩn thỉu…!

Nó đau đớn hít một hơi thật sâu .. nó định cứ thế mà lẳng lặng bước vào
nhưng rồi sức chịu đựng của nó cũng có hạn .. nó hét lên một cách đầy
bất lực và đau khổ :

-Tôi không làm chuyện đó..!! Tôi không ăn cắp..!! Tôi bị oan…!! Nhưng
tôi nói ra có ai tin tôi ko..? Sao các người đối xử với tôi như thế..!!
Sao các người không làm rõ đã .. để rồi đống fan cuồng của các người
xông vào mà c.h.ử.i mà rủa mà mắng nhiếc tôi như một con chó ??

-Chứng cớ rõ ràng , cô còn định chối à ?? Đồ nhục nhã..?! – Vũ gầm lên như một con mãnh thú .

Nó rưng rưng nước mắt :

-Tôi không hiểu và càng không biết tại sao quả cầu của anh lại có mặt
tại phòng tôi… thậm chí trước đó tôi còn chưa được nhìn thấy nó.. nói
chi đến việc tôi ăn cắp ??

-Vậy chẳng lẽ không cánh mà nó bay đến phòng cô à…?? Nước mắt cá sấu ??

Đúng là… nó đang quá bất lợi , nó không có lí .. rõ ràng nó vô lí…

-Tôi..tôi không biết….

Hoàng lắc đầu :

-Cô luôn miệng bảo cô bị oan nhưng cô chẳng làm gì để chúng tôi tin cô
cả… Tốt nhất cô nên bước ra khỏi đây đi.. khỏi cái biệt thự này…!!

-Tôi khuyên cô… nên chân thành mà nhận tội… chứ không fan của chúng tôi sẽ chẳng để yên cho cô đâu..!! – Bảo nói .

-Tôi không có tội thì tại sao tôi phải nhận ?? Tôi không làm chuyện
đó…!! – Nó gào lên rồi chạy một mạch lên phòng .. kết cục thì vẫn chẳng
có ai tin nó cả .

Nhắc đến chuyện này , Vũ lại cảm thấy đau … trái tim hắn như bị bóp
nghẹn : “ Mẹ à.. con xin lỗi đã không giữ được kỉ vật của mẹ… Qủa cầu đã bị mẻ một góc… Con đã luôn gìn giữ nó thật cẩn thận… và kết quả là bị
người xấu làm hư và suýt nữa nó đã rời xa con mãi mãi….

_________

Nó thả mình lên chiếc giường , tay ghì chặt chú gấu bông . Nước mắt cứ
thế chảy , nó muốn kìm lại nhưng không được . Nhưng thôi , nếu khóc có
thể gội sạch tất cả thì cứ khóc đi… như thế phải chăng sẽ tốt cho nó hơn ?

Nó suy nghĩ lan man.. kì thực nó không biết phải làm gì vào lúc này…!!

Nhanh chóng chìm vào giấc ngủ , chìm vào những giấc mơ… hi vọng là một giấc mơ hạnh phúc..?

Tỉnh dậy .. Nó vội vàng gom hết đồ đạc .. rồi sau đó viết một lá thư để lại….

“ Tôi đi đây…. Tôi sẽ chẳng làm phiền các anh nữa… Các anh ở lại sống
tốt…, nếu các anh muốn ăn mi-xi-xup thì lấy mì ở tủ kính ấy , tôi để góc bên phải . Café , nước ngọt hay đồ uống thì vẫn luôn có sẵn trong tủ
lạnh . Thức ăn không được để quá lâu , đồ gì hư thì phải vứt ngay kẻo
ảnh hưởng đến cả tủ .

Cây lau nhà tôi dựng ở gần khu giặt đồ . À , nhắc đến giặt đồ mới nhớ..
hôm bữa tôi đi ra tiệm điện máy , người ta bảo là có