Insane
Bí Mật Phù Thủy

Bí Mật Phù Thủy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326004

Bình chọn: 9.00/10/600 lượt.

từ từ chuyển động, mở ra thì không khí xung quanh hoàn toàn lắng động lại, cảm giác
vui mừng, hạnh phúc tràn ngập trong căn phòng.

Từ đâu, bé Pi mừng rỡ bay lượn vài vòng trước mặt nó rồi ngay lập tức nhào vào lòng nó, cái đầu nhỏ xinh cùng bộ lông tím mềm mại không ngừng cọ cọ vào người nó khiến nó bất giác nở nụ cười nhưng vẫn không hiểu
chuyện gì đang diễn ra.

– Cậu tỉnh rồi.

Saphia hét toáng lên, vỡ oàn trong hạnh phúc và vui sướng. Không chờ
đợi thêm, Saphia cùng Gin, hai người vừa xúc động đến rơi nước mắt, vừa
mỉm cười hết sức vui vẻ chạy vội lại, ôm chầm lấy nó mà nức nở. Cả hai
ôm rất chặt như sợ chỉ cần nới lỏng vòng tay ra thì nó sẽ lập tức biến
mất.

Nó đưa tay ôm lấy hai người họ trong vô thức nhưng bộ não của nó lúc
này vẫn chưa xử lí được rốt cuộc đang có chuyện gì xảy ra ở đây.

Như nhận thấy hành động của mình quá đột ngột, nó vẫn chưa thể hiểu
hết được, Gin và Saphia đồng loạt buông nó ra, đứng lui về phía sau, một tay lau đi nước mắt nhưng nụ cười vẫn luôn hiện hữu trên môi, rất sung
sướng, rất vui vẻ. Bé Pi cũng ngoan ngoãn nằm im trong lòng nó, rúc vào
người nó.

Nó lúc này mới để ý đến xung quanh.

Cửa sổ, rèm cửa, chiếc bàn, tủ quần áo,… tất cả đều rất thân quen,
rất gần gũi. Nó… đang ở trong phòng của mình ở kí túc xá của Witchard.
Và nó đang ngồi trên chính chiếc giường của mình.

Nó nhìn hết thảy những người xung quanh. Anh, Saphia, Gin, Kai. Bốn
người đều đang ở trước mặt nó, rất an toàn, rất khỏe mạnh. Ai cũng nhìn
nó bằng ánh mắt vừa vui vẻ, vừa lo lắng, nụ cười trên môi rất tươi.
Riêng Saphia và Gin, đôi mắt họ vẫn đỏ hoe, rưng rưng nước mắt vì quá
xúc động.

Kí ức… bắt đầu ùa về trong nó.

Phải rồi.

Nó nhớ, nó nhớ rồi.

Lúc đó… lúc nó tưởng như đã tuyệt vọng, hoàn toàn bỏ cuộc thì mọi
người và mẹ đã tiếp thêm sức mạnh cho nó tiếp tục chiến đấu. Nó đã giải
phóng toàn bộ sức mạnh của mình. Nó chiến đấu bằng tất cả tình yêu dành cho mọi người, bằng tất cả hy vọng và niềm tin của bản thân mình. Và… nó đã chiến thắng.

Nó cũng nhớ. Nó… đã gặp mẹ, được ôm mẹ, được trò chuyện với mẹ và… nó cũng gặp được cha mình.

Từng lời nói của cha mẹ nó in sâu trong lòng nó, nó nhớ như in từng
từ một. Nó… cũng nhớ hình ảnh hai người biến mất, tan biến trong không
khí. Nhưng… nó có thể nhớ rõ cả hai đều rất vui vẻ, rất mãn nguyện và có lẽ… giờ đây, cha và mẹ nó đang rất hạnh phúc bên nhau trên thiên đường
cùng với toàn bộ hoàng tộc của nó. Chắc hẳn, họ đều rất hạnh phúc.

Nó bất giác mỉm cười, một nụ cười thực sự tràn đầy sức sống và hạnh phúc.

Nó lại nhìn mọi người một lượt, ngầm biết ơn mẹ nó đã hy sinh tính
mạng mình để hồi sinh cho những người bạn thân thiết của nó, những người yêu thương nó và cũng là những người quan trọng đối với nó.

Thế nhưng… lúc này đây, nó mới phát hiện ra trong căn phòng này, vẫn còn thiếu vắng… một bóng hình.

Vẻ tươi cười trên khuôn mặt nó biến mất, thay vào đó là sự lo sợ,
hoảng loạn. Chẳng lẽ… chẳng lẽ phép thuật của mẹ nó… chỉ có thể hồi sinh được cho bốn người???

Nhận thấy nét mặt lo lắng của nó, nụ cười trên môi mọi người cũng
chợt tắt. Bé Pi bay ra, đứng trước mặt nó, ánh mắt nhìn nó khó hiểu và
cũng đầy sự quan tâm.

Nó không nói không rằng, vội vã lao ra ngoài bỏ mặt mọi người không
hiểu có chuyện gì xảy ra với nó, không ngừng gọi với theo. Đang toang
đuổi theo nó thì bất chợt, anh mỉm cười, cản mọi người lại:

– Ở lại đây đi, Ryu không sao đâu.

– Nhưng…

Saphia muốn nói gì đó nhưng nhìn thấy ánh mắt đầy vui vẻ cùng dáng vẻ bình thản của anh thì cũng kiềm nén lại, không nói gì nữa. Tất cả bọn
họ lại ở yên trong phòng. Kai không giấu vẻ lo lắng, hỏi anh:

– Để Ryu chạy ra ngoài một mình vậy liệu có ổn không?

Gin cũng vội vã gật đầu:

– Phải đó. Cậu ấy chỉ mới tỉnh lại thôi mà.

Anh mỉm cười:

– Cứ yên tâm đi. Mọi người cứ tin ở tôi, Ryu nhất định sẽ không sao cả.

Tuy còn có phần lo lắng nhưng nghe anh nói vậy, mọi người cũng đành
tin theo, yên ổn ở trong phòng nhưng vẫn không ngừng lo lắng, sợ nó vừa
mới tỉnh lại sức khỏe chưa hồi phục hoàn toàn, dễ xảy ra bất trắc.

Nó chạy lao ra khỏi phòng, trái tim cảm thấy vô cùng đau nhói, vẻ lo
lắng hiện lên rất rõ ràng. Nó sợ… sợ chuyện đó sẽ là sự thật. Nó sợ… sợ
mình sẽ vĩnh viễn mất đi điều quan trọng nhất.

Nó cứ chạy, chạy mải, chạy trong vô thức và cũng không hề hay biết
mình đang đi đâu. Nó chỉ biết rằng trái tim nó đang mách bảo nó đi theo
hướng đó.

Trở về quá khứ.

Sau trận chiến với Gurena, khi cha mẹ nó tan biến trước mắt nó, nó đã lã đi vì kiệt sức và cũng vì quá đau lòng khi chứng kiến hiện thực
trước mắt. Ngay sau đó, nhờ sức mạnh hồi sinh của mẹ nó mà những người
đã vì nó mà hy sinh đã được đưa trở lại từ thiên đường, trở về bên cạnh
nó.

Thấy nó nằm bất tỉnh dưới mặt đất, cả cơ thể xây xát, ai nấy đều lo
lắng, gọi nó không ng