Bé Cưng Của Học Trưởng

Bé Cưng Của Học Trưởng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322544

Bình chọn: 7.00/10/254 lượt.

hợt mở ra, xô người sang một bên.

Chỉ thấy thư ký hoảng hốt, lung túng xông tới, "Tổng giám đốc, bên ngoài. . . . . ."

"Thư kí Lưu, thường ngày tôi đối xử với cô cũng không tệ chứ! Cô thấy tôi không vừa mắt sao?" Một tay Nghiêm Hạo xoa xoa cái trán bị đập vào cửa, một tay xoa bụng, không vui ngắt lời cô. Mẹ kiếp! Hôm nay sao đen vậy! Hiện tại, ngay cả mặt cũng bị thương rồi!

"A? Phó tổng giám đốc? Đúng. . . . . . Thật xin lỗi, tôi không nghĩ tới ngài ở phía sau cửa! Thật xin lỗi!"

"Cô không biết gõ cửa trước khi vào sao? Mà còn dùng lực mạnh như thế để mở cửa nữa?" Không để ý tới thư kí Lưu run run giống như lá rụng bay theo gió, Nghiêm Hạo nổi giận khiển trách.

"Thư kí Lưu, xảy ra chuyện gì? Sao lại hoảng hốt như thế?" Kỷ Ngạn Hiên có lòng tốt hiếm có giải vây cho thư kí, bởi vì hắn cảm thấy hành động vừa rồi của cô thật tuyệt!

Sau khí được hắn nhắc nhở, thư kí Lưu mới nhớ tới ‘đầu sỏ’ hại cô đắc tội với Phó tổng, "Tổng giám đốc, ở bên ngoài có con của ngài muốn gặp ngài!"

"Con tôi? !" Hắn không dám tin, hướng cô gầm nhẹ.

"Hử? Thư kí Lưu, mau cho nó vào!" Nghiêm Hạo phản ứng đầu tiên, gương mặt tuấn mỹ nâng lên nụ cười tà ác, vội vàng thúc giục thư kí bị dọa ngốc.

"Dạ! Tôi đi ngay!" Thư kí Lưu sợ tới mức quay đầu bỏ chạy, ngay cả cửa cũng quên đóng.

"Ngạn Hiên, tôi còn tưởng rằng mấy năm nay, cậu giống như ở trong chùa tu thành hòa thượng, ai ngờ, cậu thế nhưng. . . . . ." Bộ mặt mờ ám của Nghiêm Hạo nhìn hắn.

"Cậu muốn chết sao? Mấy năm nay, tôi căn bản không có bất kỳ người phụ nữ nào!" Mấy năm nay hắn ngày đêm bận làm việc, lúc rảnh rỗi thì thường nghĩ tới Bảo Nhi, đâu có ở cùng người phụ nữ nào.

"Sẽ không phải là trước đây cậu giữ lại chứ?" Nghiêm Hạo không sợ chết vuốt râu sư tử, cười cáng mờ ám.

Mắt lam dấy lên ngọn lửa mãnh liệt, hung ác trừng Nghiêm Hạo, "Mẹ kiếp! Cậu nói tôi sẽ không cẩn thận như vậy sao?" A Hạo chết tiệt! Vừa rồi nên đè bẹp thêm mấy cái!

Nghiêm Hạo không dấu vết lùi về phía sau, sau đó ngứa da, tiếp tục trêu chọc: "Chuyện như vậy, ai. . . . . ."

"Ai cũng nói không chừng!" Giọng trẻ con non nớt nói tiếp lời của hắn.

"Là cháu? Tên tiểu quỷ đáng chết này!" Nhìn thấy người mà mình không muốn gặp nhất, ngọn lửa trong đáy mắt hắn cháy thành một biển lửa muốn giất người, quanh người tỏa ra hơi thở lạnh lẽo.

Tiểu Hải không tự chủ trốn sau lưng Nghiêm Hạo, lộ ra đầu nhỏ, nói, "Cha, cha có phải nên hỏi lý do vì sao con đến đây tìm cha không?" Oa! Thật là đáng sợ, bây giờ bé rốt cuộc mới biết là tại sao khi đó mẹ không bị ánh mắt của cha dọa sợ, quả thật so với người này còn phải gọi là sư phụ.

"Cháu gọi tôi là cha? !" Lửa ít hơn một chút, bốn phía cũng ấm hơn một chút xíu. Ừ! Hắn thích nghe những lời như thế! Nhưng. . . . . .

Nhìn ra nghi ngờ của cha, Tiểu Hải thần thần bí bí mở miệng lần nữa: "Con tên là Tiểu Hải, không phải tiểu quỷ, còn nữa năm nay con đã 7 tuổi!" Nếu cha có thể trong mấy năm ngắn ngủi mà biến Kình Thiên Minh thành tập đoàn Kình Thiên như bây giờ, thì chắc cũng không đần! Nên đoán được câu trả lời!

Bỗng chốc hai mắt hắn trừng lớn, hướng đứa bé 7 tuổi gầm thét: "Cháu nói là khi Bảo Nhi 17 tuổi đã cùng người đàn ông khác sinh ra cháu? Nói! Người đàn ông đó là ai?" Lửa giận vừa mới tắt không bao lâu lại dấy lên lần nữa, lại càng cháy càng to!

"Hả?" Tiểu Hải không ngờ tới cha sẽ nghĩ thành như vậy, không dám tin há to miệng.

Nghiêm Hạo xoay người ôm lấy Tiểu Hải, giống như thật sự nhắc nhở: "Tiểu Hải đúng không! Cháu đã gọi An Kỳ mẹ nuôi, vậy chú chính là cha nuôi sao! Cha nuôi nói cho con biết đi! Người đàn ông cho dù thông minh, nhưng khi đụng phải người phụ nữ mình yêu mến, thì thong minh cũng giảm xuống hơn nửa, mà trước mắt con chính là sư tử đó, vừa gặp phải chuyện có liên quan đến mẹ của con, IQ lập tức biến thành zê-rô, cho nên nếu bây giờ con không trực tiếp nói rõ ràng mọi chuyện ra, thì đến lúc đó. . . . . . Cha nuôi cũng không thể cứu con được đâu!"

"Cha, chuyện là như vậy: hai năm trước con nhặt được mẹ lạc đường, mẹ thu nhận người không có nhà để về như con. Cho nên con không phải do mẹ và người đàn ông khác sinh ra, hơn nữa theo con được biết, mẹ cũng chưa kết hôn!" Tiểu Hải tiếp thu lời dạy rất nhanh, nói liền một hơi hết luôn, miễn cho không cẩn thận đem mạng nhỏ của mình ra đùa chơi.

"Lạc đường? Vậy thật sự giống như chuyện lần trước sao!" Nhớ tới hoàn cảnh năm đó hắn gặp Bảo Nhi, khóe miệng không khỏi nhếch lên, đường nét căng thẳng trên mặt từ từ dãn ra.

"Hôm nay con tới tìm cha, không chỉ giải thích chuyện này thôi chứ!" Mắt lam lạnh lùng quét về phía Tiểu Hải, biểu thị hắn đã không còn kiên nhẫn nữa rồi.

"Hôm nay con muốn nói cho cha biết, con có thể giúp cha nhanh chóng gả mẹ vào Kỉ gia!" Bởi vì bé phiền chết với mặt mày ủ ê của mẹ, hơn nữa bé còn muốn có một em trai hoặc em gái chơi cùng bé nữa!

"Đương nhi


XtGem Forum catalog