
ốc chạy đua với thời gian. Để đc nhìn nhau lần cuối"
- - -
Tim Phong như sững lại 1 giây rồi lại đập rộn ràng. Bóng dáng đó, cả đời cậu cũng ko thể nào quên đc. Mái tóc hạt dẻ xoăn lọn cột cao. Là Nhi, cô ấy tìm cậu. Phong vui mừng định cất tiếng gọi nhưng lại sợ. Sợ khi nhìn thấy cậu rồi Nhi sẽ khóc, sợ rằng cậu ko đủ lạng lùng để đi, sợ rằng cậu sẽ lao tới mà ôm Nhi vào lòng mất.
- - -
Nhi gần như mất bình tĩnh khi ko tìm thấy Phong trong biển ng này. Còn gần 4p thôi.
KIA RỒI!
Những giọt nước mắt Nhi chợt lăn dài. Con tim cô thổn thức. Phong nhìn Nhi và ngược lại. Mặt đối mặt. 2 ng như 2 bức tượng sống giữa những ng đang di chuyển. Tất cả những thứ 2 ng có thể là
Im lặng...
Khóc...
Và đau đớn, xót xa...
Tưởng chừng như gần lắm mà lại thật xa, ko bao giờ chạm vào đc...
Rồi, ko hẹn mà cùng nhau. Cả 2 để nở 1 nụ cười, trong nước mắt.
"Đến đây thì cả hai
chắc sẽ phải dừng lại.
Đoạn đường kia ngày
mai em sẽ không
cùng đi.
Chúng ta dù vẫn yêu
phải nói câu chia lìa.
Bởi duyên phận
không cho mình bên
cạnh nhau.
Dõi theo người rất
lâu chẳng biết phải
làm sao.
Từng buồn vui ngày
xưa không dễ phai
mờ đâu.
Trái tim này khắc
sâu những phút giây
ngọt ngào.
Ánh mắt và nụ cười
ấy đã in trong đầu.
Dõi theo người một
lần sau cuối, lòng tan
nát anh cố gượng
cười.
Chúc cho người ngày
mai sẽ luôn luôn yên
bình.
ĐK:
Còn yêu sao phải xa
nhau, phải quên bao
kí ức một thời.
Chắc tại trời không
muốn mình được gần
nhau yêu nhau mà
thôi.
Từ đây ta sẽ chia xa,
khẽ lau khô khóe mắt
nhạt nhòa.
Số phận mà, đừng
nên khóc, hãy chúc
cho nhau câu bình an!
Hoài yêu anh, mãi yêu
anh, sẽ yêu anh đến
suốt cuộc đời.
Nếu chọn lại, em vẫn
chọn được gặp anh
yêu anh mà thôi.
Hoài yêu em, mãi yêu
em, sẽ yêu em đến
suốt cuộc đời.
Nở nụ cười chào
nhau nhé duyên phận
bắt ta xa nhau rồi."
Cổ họng Nhi nghẹn ắng. Có cái gì đó ở cổ khiến cô ko thể nào cất tiếng. Nếu cất tiếng, mọi xúc cảm của cô sẽ vỡ òa mất!
Nhi cứ đứng vậy, cho đến khi cô giật mình rằng Phong đã lên máy bay tự lúc nào. Cố lê đôi chân, Nhi bước như 1 cái xác vô hồn về Bạch gia. Mỉm cười, cô tự động viên:
-Mình đâu cần tên đó.
- - - - -
1 tháng...
2 tháng...
Thời gian lướt đôi hài màu bạc trên khắp con hẻm, ngõ phố. Thời gian vẫn vậy, nó đâu chờ đợi ai.
Mối tình đẹp kia tưởng chừng như là qúa khứ. Nhưng đâu ai hiểu 2 kẻ ngốc kia đau thế nào.
- - -
Em yêu!
Tất cả chỉ còn là quá
khứ
Một quá khứ không
thể nào quên
Hãy cố gắng quên
anh đi....
Chúc em hanh phúc!
Vì sao khi anh đi em
đã không ôm lấy anh
hỡi người
Vì sao đôi chân em
cứ đứng nhìn anh xa
mãi xa
Vì sao hôm nay em
không thể cười như
lúc anh nơi này
Vì sao khi xưa em đã
nói không cần anh
Đã rất lâu không có
anh nơi này
Hàng cây vẫn đứng
chờ anh
Đã rất lâu chẳng
nghe được tiếng anh
nói "yêu em" như lúc
gần em
Nhắm mắt cho ký ức
xưa quay về
Về bên nỗi nhớ lặng
câm
Nhới mỗi khi, gần anh
nhẹ ôm lấy anh
Hôn thật khẽ lúc anh
nhìn em.
Quá khứ cứ mang
theo một tình yêu
rất buồn
Một tình yêu của
ngày hôm qua
Một tình yêu giờ đã
quá xa
Quá khứ hãy lắng sâu
để tình anh được
bình yên nhé
Ở nơi xa chúc em
hạnh phúc !
Tất cả đã qua, tất cả
cũng đã phai dần trôi
xa, tất cả đã chỉ còn
những dĩ vãng dần
phôi pha, và cứ thế
mỗi đêm con tim anh
cứ nhắc thầm tên
em bao nỗi nhớ khi
xưa ký ức như tăng
nhiều thêm. Buông
tay anh ra, buông tay
em ra , buông tay
nhau ra dôi ta chia
xa . Chỉ mong đừng
nhớ quá khứ dày xéo
ký ức dày vò trong ta
sau bao nhiêu tháng
ngày dài trong t