
uốn ăn gì?-Minh hỏi.
-Kem!- hai cô nàng đồng thanh.
-kem sao? Được rồi đi thôi.-Quang nói. Rồi 4 người tạt vào quán kem gần rạp chiếu phim.
Trong quán kem ,Tâm hỏi:
-cậu không sợ ma à Anh?
-không.
-ồ, khổ thân cho hai anh chàng này, dùng chiêu này với ‘nữ hoàng băng giá’ nhà ta thì cầm chắc 99,9% thất bại.
-ừ.- giọng cả hai lộ rõ vẻ mệt mỏi.
-ê, không phải sợ quá rồi chứ? –Tâm chọc.
-cậu cũng sợ thế còn nói ai. Đừng tưởng không ai biết. –Quang nói.
-ờ, đúng là sợ thật…này Anh, cậu không sợ ma thì sợ gì?
Tay đang đưa thìa kem lên miệng của Anh dừng lại trên không, mắt cô mở to ra. Sau vài giây trấn tĩnh, cô nói:
-người! –xong đưa thìa kem lên miệng.
-người?
-những người tâm địa độc ác, coi hành hạ người khác là thú vui, không bao giờ có hai từ “nhẹ tay” trong đầu.
-à..-Tâm vỡ lẽ.-vậy…
Tâm định nói tiếp thì thấy Minh ra hiệu im lặng, cô nhìn vào Anh, thấy tay cầm thìa của Anh cứ chọc mãi vào ly kem, mắt lơ đãng nhìn ra ngoài, có thể có điều gì đó xảy ra với Anh chăng?
-cậu không vui hả? –Minh hỏi.
-ờ, không có gì..-giọng Anh rất nhỏ.
-buồn thì đừng giấu, bạn bè chơi với nhau để chia sẻ mà. – Minh nhìn Anh, giọng nghiêm túc.
Anh nhìn Minh chăm chú 2s, sau môi khẽ nở nụ cười. Một nụ cười ấm áp, xong cô nói:
-cảm ơn vì đã luôn ở bên tôi.
Trước nụ cười đó…
Một người ngẩn ngơ…
Một người giật mình…
Một người lo lắng…
Quang lo lắng, lời suy đoán hồi sáng đã đúng, một người lạnh lùng như Anh mà cười với Minh, chứng tỏ cô thích Minh. Cậu là người đến sau, có lẽ cậu chỉ có thể thích cô trong thầm lặng thôi. Người như cô có lẽ sẽ không thay đổi mục tiêu của mình. Thôi, từ giờ cậu sẽ ở ngoài cuộc, và coi cô như một người bạn vậy.!!!!!!!!!!!….
Đang suy nghĩ, lại thấy có tiếng chuông cửa, rồi lại có tiếng cái Tâm lảnh lót, xúc động:
-Anh Nam kìa !
Ngoảnh ra cửa, quả nhiên là Nam và Khánh. Được cái hai anh em này có vẻ gắn bó, đi đâu cũng đi với nhau, hihi. Trong đầu Tâm hiện đang có một ý tưởng, nghĩ vậy cô vẫy tay với Khánh:
-ê, lại đây ngồi chung đi.
Thấy Tâm vẫy mình lại có cả H.Anh, Khánh mỉm cười bước đến. Nam cũng đến kéo ghế ngồi xuống. Sau khi gọi hai li kem, Khánh hỏi:
-mấy bạn là bạn cùng lớp hả?
-ừ…-Minh trả lời.
-ai trong hai cậu là bạn trai của Anh? –Khánh hỏi với vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội.
-sặc..- Minh sặc khi vừa đưa tách trà lên miệng.
Nam vừa đưa miếng kem lên miệng lập tức thấy nó tan chảy, trôi thẳng xuống họng. Cậu liếc Khánh một cái sắc ngọt làm Khánh nuốt nước bọt “ực” cái. Xong lại cười trừ:
-à tại thấy mấy bạn hay đi cùng nhau nên hỏi vậy để biết thôi!
-ờ…-Anh trả lời.
Thấy không khí căng thẳng, Tâm kéo tay Khánh, khẽ hỏi:
-Anh Nam thích gì?
-hả??- Khánh ngạc nhiên
-cứ trả lời đi..
-ừm…đọc sách, học teakwondo, ăn kem, nghe nhạc không lời…-Khánh suy nghĩ – mà hỏi để làm gì?
-để biết, nhìn ảnh lạnh vậy mà sở thích dễ thương ghê, hihi.
Khánh với Tâm cứ thì thầm lời to lời nhỏ với nhau rồi cười khúc khích, nghe loáng thoáng chữ “anh Nam”, “lạnh” là mọi người biết ngay Tâm đang điều tra Nam, thấy vậy Anh bảo:
-Tâm!
-hả? gì? -Tâm ngoảnh sang, mặt vẫn đang cười phớ lớ.
-điều tra người ta trước mặt người ta vậy hả? –Minh cười.
-cậu..nghe thấy hả? – Mặt Tâm đỏ như gấc.
-haha…-mấy người đều cười, chỉ có Nam là mặt lạnh, xong anh khẽ nên tiếng:
- thứ 7 hai người muốn chạy 5000m, hít đất 50 cái hay thế nào?
Mặt hai tên kia bỗng xám ngoét, Khánh nói:
-anh toàn như vậy, cứ mỗi lần làm sai chuyện gì là anh toàn bắt phạt kiểu đó, công tư lẫn lộn, sao anh không phạt kiểu khác?
-thích thế nào? –Nam liếc Khánh.
-thì, ví dụ, em nói sai chỉ mắng em vài câu là đủ rồi chứ, sao bắt phạt kiểu đó?
-vậy được, lần này tôi tha, lần sau ông còn vậy thì không có lần hai đâu!
- vâng….à mà Hoàng Anh này..
-gì? -Anh đưa thìa kem lên miệng.
-hai bạn này không phải bạn trai cậu đúng không?
-ờ..
-Nghĩa là cậu chưa có bạn trai?
-ờ…
-vậy cậu làm bạn gái tớ nhé?
-phụt….- 3 chàng trai ngồi đó đều phụt mọi thứ từ trong miệng ra.
Minh phụt trà..
Nam phụt kem..
Quang phụt nước…
-eo, -Nhìn cảnh ấy, Khánh khẽ kêu – thiệt mất vệ sinh quá đi, mấy người bao nhiêu tuổi rồi hả?
-ai bảo cậu tỏ tình vào lúc cũng tôi ăn chứ? –Quang đưa tay lau miệng.
-ồ, mấy người yếu tim hả? thật tình, đã yếu lại còn ra gió nữa chứ, với…-Khánh định nói tiếp lại thấy Nam nhìn mình, nên quay sang Anh tiếp tục:
-nhé, Anh à mình rất thích cậu.
-thích thế nào? –Anh lơ đãng hỏi.
Thấy Anh trả lời, lập tức cậu Khánh nói:
-mì