Snack's 1967
Anh Có Sợ Em Không?

Anh Có Sợ Em Không?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324473

Bình chọn: 10.00/10/447 lượt.

.

Câu trả lời của Đường thi có phần khiến quản gia Hạ và Quang
Anh thất vọng. Cái họ cần là sự tức giận của Đường Thi và cô bỏ ra ngoài. Ai ngờ, cô ta lại thản nhiên như vậy. Làm cho quản gia Hạ và Quang Anh như tưởng mình vừa đánh một quyền vào
không trung.

Đường thi là người thông minh. Cô hiểu cái ý đồ của hai con
người này. Thật là mấy ngón đòn mèo cào chó gặm mà dám mang ra đấu với cô. Thật quá coi thường Đường Thi này rồi. Muốn cô
tức giận không phải là khó nhưng để cho họ hả hê vì cô tức
giận lại là một việc rất khó. Dù gì cô cũng là người của
Đông Bang hội. Đó như một xã hội thu nhỏ, tốt xấu ở đời đều
tập trung hết ở đó và tất nhiên là Đường Thi cũng đã chứng
kiến tất cả. Cô lớn lên bên những con người đó cơ mà, bị ảnh
hưởng là điều đương nhiên. Cô còn chưa làm cho họ thổ huyết thì thôi, đằng này họ dám giương cờ thách đấu. Thật quá hồ đồ.

Chắc chắn tổ tiên nhà họ là Lão Trư rồi.

Quang anh nhún vai đi vào phòng làm việc và tiếp tục với trò
chơi điện tử của mình. Nó sẽ giúp anh thư giãn một chút.

Quản gia Hạ thì bắt tay vào công việc làm bữa trưa kiêm bữa
sáng của mình. Xem ra bà còn phải ở lại đây lâu dài rồi. Ngay
từ đầu bà đã biết cậu chủ và con nhỏ kia không hề có tình
cảm, chỉ là nó hăm dọa cậu chủ thôi. Bà là người chăm sóc cho Quang Anh từ bé, ít nhiều cũng có chút tình mẫu tử trong đó, bà không thể làm ngơ khi Quang anh bị vướng vào nanh vuốt của
con cáo này được. Nghĩ thế Hạ quản gia không kìm được khẽ đưa
mắt liếc Đường Thi một cái. Trong khi bà đang tất bật thế này, cô ta lại nhàn hạ sơn sửa móng tay như thế kia. Nếu cô ta vẽ
được vào răng thì cứ vẽ tiếp đi, bà rất chờ đợi.

Hạ quản gia hết nấu cơm lại chuyển sang dọn nhà. Dù gì đây
cũng là nhà của cậu chủ cho nên bà cũng cần có trách nhiệm.
Đang lau nhà thì bà thấy Đường Thi đến cạnh bếp. Biết cô ta
chuẩn bị ăn vụng bà liền ho khan đánh tiếng rồi nói:

- Tiểu thư. Bữa cơm của cô là ở bên ngoài.

Đường Thi quay ra nói rất logic:

- Chỉ là muốn kiểm tra độ an toàn của món ăn này thôi mà.

Rồi không đợi quản gia Hạ nói gì thêm, Đương thi gặp lấy một miếng thịt rồi bỏ tọt vào miệng.

Hạ quản gia không còn biết nói gì nữa. Bà chỉ còn biết chuốc giận lên cậy chổi, nắm tay chặt vào đó cho thỏa mãn. Rồi
tiếp tục lau nhà.

- Hạ quản gia - Đường Thi làm điệu bộ nghe ngóng - Hình như Quang Anh đang gọi bà.

Chỉ cần có thế, như một phản xạ rất tự nhiên, bà Hạ liền
chạy ngay đến phòng mà Quang anh đang ở đó. Và không hề để ý
gì đến bộ mắt đắc ý của Đường Thi.

Đương Thi nhún nhảy vui sướng vì chiêu "dương đông kích tây" đã
thành công. Cô liền với tay lấy lọ đường cạnh đó rồi đổ cả
vào nồi thịt kho tàu, có vẻ như vẫn chưa hài lòng, cô đổ thêm
một ít giấm, một ít hạt tiêu, một ít tương ớt, một ít mù
tạt. Để đến khi cô phát hiện ra mình đã cho đủ bộ gia vị có
trong nhà bếp. Một lúc sau mùi thơm đặc trưng bốc lên nghi ngút. Đường Thi bật máy hút mùi rồi chạy vào phòng ngủ thay qnần
áo.

Khi cô vừa bước ra khỏi nhà bếp cũng là lúc Hạ quản gia đi
xuống. Mặt bà ta cau có như quả táo tàu quá hạn sử dụng.
Chắc là cũng biết mình bị lừa rồi. Tuy nhiên bà ta không nói
gì mà đi thẳng vào bếp.

Đường thi cũng vào phòng ngủ thay quần áo. Bỗng có tiếng hét
chói tai. cô cũng không để ý mà tiếp tục cởi chiếc áo của
mình ra. Xong xuôi. Đường Thi bước ra. Hạ quản gia đã hằm hằm
lao đến với chiếc muôi trên tay. Đường thi khoanh tay:

- Bộ dạng đẹp đấy. Hai người ăn cơm vui vẻ nhé. Tôi ra ngoài ăn cơm.

Không để bà ta nói gì thêm. Đường Thi chạy luôn ra ngoài. Chỉ
thiếu mỗi bước hoan hỉ nhảy chân sáo nữa thôi. Đơn giản vì bố
cô không cho nhảy như thế, hồi 5 tuổi, chỉ vì nhảy chân sáo mà
cô đã vấp ngã và làm một cú nhào lộn xuống hồ. Được dịp
uống nước thả phanh và nhớ đến suốt đời. Tạm quên đi quá khứ
nực cười đó mà quay ra cười vào mặt hai con người ở thực tại
này đi. Đó là Hạ quản gia và đồng chí Quang Anh.

Hiệp một kết thúc. Đường Thi thắng hoàn toàn.



Sau khi Đường Thi ra khỏi nhà
thì cũng là lúc Hạ quản gia và Quang Anh phải úp mì ăn. Nồi
thịt kho tàu "thơm ngon" kia vẫn nằm trên bếp mà không biết phải làm sao. Trong đầu hai người này đang có ý nghĩ, đợi khi Đường Thi về sẽ tống hết vào mồm cô ta.

Đường Thi hẹn Mac ra ngoà