
à, coi như là một chút rèn luyện đi. Lo đi đánh răng rồi đi học cho sớm đi.
Bốp…
Nhỏ nghe như sao quả tạ rơi xuống trúng đầu của nhỏ vậy. Nhỏ rầu rĩ nhìn Tuấn Anh đóng cửa ban công đi vào nhà. Rõ ràng Tuấn Anh cũng thù dai
mà, vẫn còn nhớ cái vụ bị nhỏ hạ gục hôm thi đấu võ.
Thế là Tùng Linh bắt đầu kiếp sống của con hủi, bị Tuấn Anh ghẻ lạnh thật sự.
- Trời ơi, bà quá lo. Đã được 6 lần rồi, thì lo gì không có lần thứ 7
chứ – Nhỏ Phương vừa uống nước vừa động viên nhỏ, khi nhỏ kể lại việc
mình bị Tuấn Anh bỏ rơi như thế.
- Phải đó. Dục tốc bất đạt mà. Bà cứ từ từ đi, dù sao thời hạn 1 tháng
vẫn còn đến 2 tuần mà. Lo gì không có cách chứ – Nhỏ Chi cũng lên tiếng
bảo.
- Mà đúng là vui thật, chỉ còn một lần nữa thôi, anh Tuấn Anh sẽ làm bạn trai của tui – Nhỏ lại ngồi nhớ đến cái bong bóng trái tim lúc sáng.
- Tui thì nôn nóng nhìn cái mặt thua cuộc của mấy cô ả kia – Nhỏ Phương
háo hức bảo – Đến lúc đó, tui sẽ tha hồ mà cười thỏa thích.
- Làm được rồi hãy nói nhé – Một tiếng nói bỗng vang lên sau lưng của ba nhỏ.
Ba nhỏ lập tức quay người lại thì thấy ngay ba con nhền nhện xanh đỏ tím ba màu đủ cả, lòe loẹt đến chết người ý.
- Tụi này nhất định sẽ làm được – Nhỏ Phương đứng lên ưỡn ngực tự tin đáp – Chờ ngày thua cuộc đi nhé.
- Thắng được tụi này thì sao hả – Nhỏ tóc ngắn khoanh tay vênh mặt bảo – Dùng thủ đoạn bắt buộc anh Tuấn Anh làm bạn trai mình thì có gì hay
chứ. Làm bạn trai được bao lâu? 1 ngày, 2 ngày, 1 tuần, 1 tháng…sau đó
thì chia tay. Chia tay thì chia tay, còn mang tiếng bị đá, chắc chắn sẽ
nhục mặt hơn tụi này đánh cá thua nữa.
Lời nhỏ tóc ngắn nói, đã kích không ngừng khiến Tùng Linh thấy buồn.
Đúng là nhỏ chị bắt buộc Tuấn Anh hứa làm bạn trai của nhỏ, nhưng không
có nói đến thời gian. Nhỏ càng không nghỉ đến việc sẽ chia tay.
Điều đáng buồn nhất là, Tuấn Anh không hề thích nhỏ, trong mắt Tuấn Anh, nhỏ là con nhóc phiền phức. Và sự thật đã được chứng minh vào sáng hôm
nay.
Thấy Tùng Linh cúi mặt ngẫm nghĩ, nhỏ tóc quăn biết đã nói trúng thì liền đế thêm vào:
- Nhưng mà cũng chưa chắc thắng mà đúng không? Chị Quỳnh Chi xinh đẹp,
tài năng của tụi này không dùng thủ đoạn như ai kia để ép buộc tình yêu
đâu. Anh Tuấn Anh có mắt, nhất định sẽ chọn chị ấy cho mà xem.
- Để xem đi đã – Nhỏ Chi hừ mũi cười nhạo bảo – Anh Tuấn Anh cũng không
phải loại ham gái đẹp đâu. Cùng lắm là không ai có được mà thôi.
- Cứ chờ đi – Ba nhỏ nguýt dài rồi quay mông bỏ đi.
- Lần sau tuyệt không đến quán này nữa nhé – Nhỏ Phương nhìn theo ba cái mông lắc qua lắc lại không khỏi buồn nôn nói.
- Đúng đó. Quán này chắc là động bàn tơ rồi. Lần nào cũng gặp cả – Nhỏ Chi gật gật đầu.
Cả ba nói xong thì nhìn nhau phì cười, lại tiếp tục vui vẻ nói chuyện và vạch ra kế sách.
Thế nhưng, sáng hôm sau, rộ lên tin đồn là Tuấn Anh và Quỳnh Chi quen nhau.
hết 10.0
- Làm gì có chuyện đó – Tùng Linh bĩu môi cười nhạt lườm hai nhỏ bạn khi hai nhỏ thở hổn hển chạy vào thông báo cho nhỏ cái hung tin như sét
đánh cái rầm này.
- Trời ơi trời. Người ta đồn ầm lên ngoài kia kìa bà – Nhỏ Phương tức giận đập tay xuống bàn cái rầm hét lên.
- Thì cũng chỉ là tin đồn mà thôi. Chắc ba con nhền nhện kia thấy sắp
thua nên mới tung tin đồn như thế mà thôi – Nhỏ vẫn một mực phủ nhận tin đồn này, bởi vì nhỏ tin là trong thời gian giao kèo với nhỏ, Tuấn Anh
sẽ không đi làm quen với cô gái nào khác đâu.
Hơn nữa, người ta nói:” Nhất cự ly, nhì tốc độ “. Về cự ly thì chị Quỳnh Chi làm gì bằng được nhỏ chứ, còn về tốc độ thì một đứa có sức khỏe
cũng trâu bò, cũng được xem như con nhà võ như nhỏ chẳng lẽ lại thua một cô gái nhìn như cây liễu là Quỳnh Chi hay sao. Mấy ngày nay, nhỏ tích
cực tấn công, thành quả thu về rõ ràng không hề nhỏ, chỉ còn chút xíu
nữa thôi là kết quả mỹ mãn rồi.
Điều đặc biệt là, nhỏ thấy là Tuấn Anh tuy miệng vẫn càu nhàu, nhưng rõ
ràng cũng không phản đối việc bị nhỏ bắt buộc đánh cá. Theo giác quan
thứ 6 vốn có của phụ nữ, nhỏ tin rằng Tuấn Anh cũng thích nhỏ, dù rằng
nhỏ không biết cái phần rung động của Tuấn Anh với nhỏ là bao nhiêu
thôi.
Tuy cả tuần này, Tuấn Anh tuyên bố đóng băng nhỏ, nhưng nhỏ chỉ xem đó
là hành động vùng quẫy trước khi chết mà thôi. Cá làm sao thoát khỏi
lưới, tôn ngộ không làm sao ra khỏi lòng bàn tay của phật tổ như lai
chứ.
Nhỏ hoàn toàn tin vào điều đó.
- Lúc đầu tui cũng nghĩ như vậy đó, nhưng mà… hôm bữa, tui thấy…- Nhỏ
Chi lưỡng lựu, khó khăn lên tiếng bảo – Tui thấy anh Tuấn Anh đi chung
với chị Quỳnh Chi. Hai người cười nói vui vẻ lắm. Nhưng mà lúc đó tui
không nghĩ giữa hai người họ sẽ…. Xem ra tin đồn là có thật rồi.
- Tui không tin đâu – Mặt nhỏ có chút tái, nhưng nhỏ vẫn nhất quyết không muốn tin vào điều đứa bạn nói.
- Không tin thì cứ đi nhìn tận mắt là được rồi. Haha…
Một giọng nói đầy đắc ý vang lên khiế