pacman, rainbows, and roller s
Yêu Vật

Yêu Vật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323694

Bình chọn: 7.00/10/369 lượt.

ゴーイング・メリー号 , Gōingu Merī-gō ) là chiếc thuyền

đầu tiên của nhóm hải tặc Mũ Rơm trong truyện tranh One Piece. Thousand

Sunny là chiếc thứ hai.

[3'>: Hố cha: từ mạng

[4'>: Phù Dung tỷ tỷ:Phù Dung tỷ tỷ tên thật là Lâm Khả, ‘xuất hiện’ từ năm

2005 với những hình ảnh ‘tự sướng’ được đăng tải trên các diễn đàn mạng. Sau đó, cô dần thu được chú ý khi đăng ký tham dự chương trình Tìm bạn

đời của đài truyền hình Bắc Kinh cùng một số trò chơi và thi tuyển diễn

viên không chuyên trên truyền hình. Nhờ cá tính ‘tự nhiên đến hoang dã’

trong cách thể hiện thân thể, giọng hát và vũ đạo, cô đã nhận được sự

chú ý đặc biệt của đông đảo khán giả. Chính yếu tố này đã mang đến hợp

đồng chính thức trở thành nghệ sĩ, phát triển trong lĩnh vực điện ảnh âm nhạc của cô. Hiện tại Phù Dung tỷ tỷ đã hoàn thành vai diễn trong bộ

phim điện ảnh đầu tay mang tựa đề The double life cùng nhiều tác phẩm

truyền hình khác.

[5'>: Người Hồ: chỉ các dân tộc phía bắc và phía tây Trung Quốc, cũng chỉ chung nước ngoài

[6'>: Nữ hộ: Là những nhà không có con trai, để con gái làm chủ gia đình. Chu Tư Tư sống chết lắc đầu: “Tôi muốn tự do yêu đương! Trong sách đều như thế hết!”

Tôi buông tay: “Yêu đương tự do cũng phải để cha mẹ hoặc trưởng bối làm

chủ, chỗ này là cổ đại đấy. Cô còn mười ngày nữa là tròn mười lăm tuổi

nhỉ? Cho dù là tự do yêu đương, trong mấy ngày này thì cố tìm lấy một

người tâm đầu ý hợp, nhớ tìm soái ca nào mà có cha mẹ già bệnh tật ốm

đau, đầu óc có vấn đề nhé, như vậy cưới người có lai lịch không rõ như

cô mới dễ? Nếu để người xấu thấy cô xinh đẹp mà lại không nơi nương tựa, mua chuộc quan phủ, kiên quyết bắt cô về cưới thì thảm lắm.”

Chu Tư Tư trợn tròn mắt.

Tôi vỗ vỗ vai cô ta, cổ vũ, “Yên tâm đi, tôi làm việc rất có trách nhiệm,

đã nghĩ đến vấn đề này từ sớm nên đã chuẩn bị sẵn hộ tịch ở cổ đại cho

cô rồi, nhưng cô muốn tự do yêu đương với tự lập gia đình thì chỉ có thể dùng thân phận cho phù hợp quy định thôi.” Tôi đưa cho cô ta tài liệu

về Mao Chu thị “Trượng phu mắc bệnh lao của cô Mao A Cẩu vừa mới thành

thân còn chưa kịp động phòng thì đã ngỏm, cô là quả phụ trẻ tuổi mới

cóng. Quy định ở cổ đại, cưới lần đầu do cha, tái giá do mình, cô không

có gia tộc can ngăn, quan phủ cũng không thể bức hôn, có thể tha hồ buôn bán, quyến rũ tán tỉnh các soái ca.”

Quả phụ Mao Chu thị mới ra lò: “Nhưng.. Nhưng mà…”

“Đừng khách khí, quy định của mỗi xã hội mỗi khác, chúng ta phải tập làm

quen.” tôi tiếp tục cổ vũ, “May là triều đại này không bắt thủ tiêt, mọi người rất khoan dung với việc tái giá, rất nhiều mỹ nữ nổi tiếng đều

tái giá, nghĩ lại Dương Hiến Dung là hoàng hậu của hai triều mà xem, cô

cứ tin tôi.” Sau khi nói xong, tôi liền vui vẻ chạy đi.

Mao Chu thị cầm văn thư, biểu cảm trên mặt rất giống như bị một vạn tia sét đánh khét.

William rung đùi đắc ý cảm thán: “Cô bé mười bốn tuổi, lập tức đã thành quả phụ, Dạ Đồng cô thật nhẫn tâm.”

Tôi cười: “Phụ nữ cổ đại địa vị thấp kém như món hàng, là chính cô ta thích thế. Tôi đã cho cô ta vào thời thái bình thịnh thế, quy định nghiêm

ngặt, trị an chặt chẽ, không có lưu manh kẻ trộm nửa đêm đi lục lọi trèo tường, tham quan ác bá gõ cửa nhà cô ta, chỉ cần an phận thủ thường là

có thể sống, còn hơn là thời buổi loạn lạc? Khi đó…”

Quên đi, có vài thứ tôi không muốn nhớ lại.

William lén đến gần tôi hơn, màu lông vàng dưới ánh sáng mặt trời nhìn thật ấm áp.

Mao Chu thị cuối cùng cũng thuê được nhà, mua rất nhiều đồ dụng gia đình

đẹp đẽ (có một phần thì dùng pháp thuật biến ra, có một phần thì phải đi trộm trong thành mà đài truyền hình dựng để đóng phim cổ trang, cô ta

cũng không phân biệt được gỗ tử đàn với gỗ lim khác nhau thế nào, dễ

lừa), thuê hai nha hoàn thanh tú giỏi giang, tản bộ trong hoa viên xinh

đẹp, cố gắng giả vờ phong thái của cung nữ cổ đại. Rất nhanh nhiều vấn

đề cứ lũ lượt kéo đến. Không có bồn cầu tự hoại, không có Simmons, không có máy tính, không có MP3, không có phim ảnh, không có tivi, không có

tủ lạnh, không có khăn giấy, không có băng vệ sinh, không có máy chơi

game, không có tiểu thuyết ngôn tình với truyện tranh…

Buổi tối chưa đến bảy giờ trời đã tối, cửa hàng đóng cửa, trên đường không

có lấy một bóng người. Cô ta ở trong phòng với ngọn đèn lập lòe, nằm yên trên cái giường đẹp đẽ, ngoài cửa sổ treo mấy ngọn đèn lồng, bóng cây

lay động, tiếng ếch khắp nơi, xem lẫn vài tiếng gà gáy chó sủa heo kêu

sói hú, bỗng nhiên không biết nên làm gì, buồn bực khó chịu.

Cô ta đờ đẫn hỏi: “Mỗi ngày đều thế này sao?”

Yêu quái nha hoàn A: “Đúng vậy.”

Yêu quái nha hoàn B: “Lễ hội có diễn kịch, có thể làm buổi tối vui hơn.”

Cô ta buồn bực: “Kịch thì có gì mà dễ nghe? Diễn đi diễn lại cũng vẫn thế.”

Yêu quái nha hoàn B: “Không nghe kịch thì còn làm gì nữa? Buổi tối không nên đánh bài mã điếu, rất hại mắt.”

Yêu quái nha hoàn A: “Đi ngủ sớm đi.”

Tôi đoán hai chuột yêu này đang không kiên nhẫn muốn chạy về chơi game online.

Mao Chu thị bực mình, không nói chuyện nữa, trong mơ, tôi nghe thấy cô ta gọi “Mẹ” .

Nhưng rất nhiều chuyện đã l