
t vật, gầm thét lên, “Đáng chết! Ai đặt
thuyền The Going Merry [1'> ở bến cảng thế này hả!”
Rùa yêu mặc áo T-shirt “One Piece” chậm rì rì giơ móng lên.
William khinh bỉ: “Tốc độ đọc sách của rùa rất chậm, đã đổi thành thuyền Thousand Sunny [2'> từ lâu rồi!”
Thỏ yêu ốm tong teo lại gần, đẩy đẩy kính mắt, rất nhã nhặn hỏi: “Cổ đại có thuyền cướp biển à?”
“Đương nhiên là có” tôi do dự trong giây lát, “Mấy người thu cờ cướp biển vào, sửa lại hình dáng, nói là thuyền quý phương Tây dùng, đừng để nhìn
không hợp… Hươu yêu! Không được COS Chopper ở đây!”
“Một đám hố cha [3'>!” Vẹt còn đang đau lòng ôm ảnh bạn trai, lúc nhìn tôi
chỉ có thể dùng từ khổ đại cừu thâm để hình dung, không ngừng vỗ cánh,
đau thương mắng: “Dạ Đồng đáng ghét nhất, Dạ Đồng đáng ghét nhất, phá
hỏng tình yêu phải bị trâu đá! Bị trâu đá!”
“Hồng Vũ không biết cô đã về.” Tôi cầm một đôi cánh gà nướng KFC, vừa ăn cơm trưa vừa nhìn cánh cô ta.
Cô nàng vội vàng dịu lại, sửa thành: “Dạ Đồng tốt nhất, Dạ Đồng đẹp trai
nhất, Dạ Đồng tuyệt! Vẹt lập tức làm việc đây! Vẹt yêu làm việc nhất!”
Mọi việc đã sẵn sàng, chỉ thiếu mỗi đồ đần độn.
Trước một tối Chu Tư Tư xuất viện, tôi lại lẻn vào bệnh viện lần nữa, làm cái dấu tay OK với cô ta: “Chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Chu Tư Tư ra sức gật đầu: “Tôi phấn khởi không ngủ được.”
Tôi điềm tĩnh nói: “Lên đường thôi.”
Chu Tư Tư hưng phấn: “Mèo đại tiên, cô muốn thi triển đại pháp thời không sao?”
Tôi phang một phát lên đầu cô ta, phang cho ngất luôn rồi khiêng đi, quăng
vào cốp sau ô tô, nghe bài “Chi’s Sweet Home”, vui vẻ ra ngoại ô. Nhóm
yêu quái đã sớm biến thành hình người, vai soái ca, vai mỹ nữ, vai người già, vai trẻ nhỏ, vào hết vị trí của mình. William mặc bộ đồ đạo diễn,
cầm loa chỉ có yêu tộc mới có thể nghe thấy đứng trên không chỉ huy. Vẹt sớm đã không còn kiên nhẫn, đợi chúng tôi đến xong, lập tức nhổ ra một
cọng lông chim trắng như tuyết, tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt, thi triển ảo thuật, bao lấy Chu Tư Tư, tạo ra một tầng màng giả ở ngoài cơ thể cô
ta, hỏi: “Muốn tạo hình gì?”
“Đợi đã.” Tôi là lớp yêu quái già, trải qua nhiều triều đại và bộ lạc, gặp
qua lắm kiểu phong cách thẩm mỹ khác nhau của loài người, hoàn phì yến
gầy, cổ dài, mặt xăm hình … Kiểu mĩ nhân gì cũng có hết, tiêu chuẩn không chính xác nên không dám
tự tiện quyết định, đành phải lôi tờ giấy nhỏ Chu Tư Tư viết từ trong
ngực ra, nghiêm túc thì thầm: “Dung mạo như tiên trên trời, dáng người
nóng bỏng, băng thanh ngọc khiết, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt
thẹn, khí chất tao nhã…”
Vẹt mở di động ra lục web tìm từ khóa, trong khoảng thời gian nửa chén trà
nhỏ thì cuối cùng cũng tìm ra một người miễn cưỡng phù hợp với yêu cầu
trong ảnh chụp của mấy ngôi sao nữ, biến cô ta thành hình dáng của Phù
Dung tỷ tỷ [4'>.
Sau khi Chu Tư Tư tỉnh lại, nhìn gương hét thảm một tiếng.
Trực giác của tôi thấy không ổn, hiện thân an ủi: “Thẩm mỹ của cổ đại khác
hiện đại, gầy ốm tong teo không ngực không mông, mỹ nữ mặt trái xoan ở
nơi này không được ưa chuộng. Cô bây giờ ngực lớn mông to, mặt tròn cằm
nở, mới là tiêu chuẩn của mỹ nữ tuyệt sắc, cũng là đối tượng được các bà mối cướp phá đầu tiên. Cô xem bao nhiêu soái ca bên cạnh liếc mắt đưa
tình với cô kia kìa?”
William cầm loa, hắng giọng điên cuồng hét lên: “Nhân vật soái ca! Mỗi người
đều có vị trí và cương vị riêng! Liếc mắt đưa tình —— “
Chu Tư Tư nhìn xung quanh.
Đám yêu quái sống ít nhất đã mấy trăm năm, đều từng thực sự trải qua thời
cổ đại, trang phục trang sức với hành vi cử chỉ đều không quá lệch lạc,
nhưng mà tính cách có hơi lệch.
Soái ca bán thịt heo cầm dao chặt xương trong tay, cười tà mị; soái ca
khiêng bao tải to ngẩng đầu lên, yêu mị phong lưu phóng mị nhãn; soái ca yên lặng hơ bánh hấp cười ngượng ngùng; soái ca kéo xe bò tràn đầy sức sống đi qua, quay đầu hai mắt nhìn lén.
Chu Tư Tư kinh ngạc xen lẫn vui mừng, tóm lấy đuôi mèo của tôi, lặng lẽ hỏi: “Cổ đại có nhiều soái ca vậy sao?”
Không có cách nào, yêu quái trẻ tuổi được TV soi sáng nên có vẻ phản nghịch, không ai chịu biến thành người xấu xí.
Tôi cười ha ha giải thích: “Chỗ này phong thủy tốt, dưỡng người, trị an
tốt, không có giặc cỏ thổ phỉ. Là tôi muốn thực hiện nguyện vọng của cô
thật hoàn mỹ nên ngàn chọn vạn tuyển chỗ tốt.”
Tập thể mỹ nữ trang điểm xinh đẹp đi ngang qua, có người giống Phạm Băng
Băng, giống Vương Thánh Y, giống Đại S, giống Lâm Thanh Hà, giống Lưu
Diệc Phi… Ai ai cũng xinh đẹp, ai ai cũng khí chất, y phục tóc mai bay
theo chiều gió, đi ngang qua đến thềm đá cũng thơm lên ba phần.
Chu Tư Tư trong nháy mắt đã tự ti, lo lắng nói: “Mỹ nữ cũng rất nhiều.”
William cầm loa hét: “Các vị soái ca chú ý hình tượng!”
Nhóm yêu quái nam nghiêm túc thu tầm mắt lại, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim,
nhìn không chớp mắt, nhưng thật ra nhóm yêu quái nữ đã nhìn bọn họ cười
nhạo mấy lần.
Tôi vỗ vai Chu Tư Tư, cười tủm tỉm nói: “Mấy cô đấy không phải là mỹ nữ, soái ca còn chưa thèm liếc mắt nhìn các nàng cái nào!”
Chu Tư Tư ngây ngẩn gật đầu.
Không ngờ, ngõ nhỏ bên trái lại có n