
các người đều thuộc loài chó, là cùng tổ tông đấy!”
Tôi rất bất mãn với hành vi phản bội tổ tông, nói xấu đồng bào của con
chó này.
William ngốc nghếch cũng không tức giận: “Cô giúp tình nhân sinh con trai tranh đoạt tình cảm, dường như không công bằng với vợ của Chu Phong đâu! Vi
phạm chuẩn mực đạo đức loài người!”
Một con chó lại có tư tưởng giác ngộ và trình độ đạo đức cao như vậy khiến
mèo thật khiếp sợ, nhưng nhớ tới tu vi đáng yêu tôi lập tức bác bỏ: “Phi phi! Một trăm năm trước còn quang minh chính đại thu thông phòng cưới
di thái, một trăm năm sau lại thay đổi quy định bắt phải một chồng một
vợ. Quốc gia này có thể lấy bốn bà vợ, quốc gia kia lại một vợ một
chồng, quan điểm đạo đức của loài người vốn không tiêu chuẩn, hơn nữa có quan hệ gì với yêu tộc chúng ta hả?”
William cảm thấy tôi nói rất có lý, liền mặc kệ chủ nhân nó. Còn về chuyện hư
hỏng này thì nên quay đầu tìm con chó Nhật vợ cả nuôi nhà bên mà biện
luận đi.
[1'> Tử sa: một loại đất sét, có nhiều ở Nghi Hưng, tỉnh Giang Tô. Đất rất
mịn, hàm lượng sắt cao, sau khi nung có màu nâu đỏ, tím đen. Chủ yếu
dùng làm đồ trà
[2'> Từ câu thơ “Nấu đậu bằng cây đậu, Hạt đậu trong nồi khóc: Vốn
một gốc sinh ra, Sao đốt nhau quá gấp?” trong bài Thất bộ thi của Tào
Thực. Ý chỉ huynh đệ tương tàn.
[3'> Tất Phương Điểu: theo truyền thuyết có mặt người, mình chim, mỏ trắng, lông xanh biển, vân đỏ. Chỉ có 1 chân xuất hiện ở đâu là hỏa
hoạn tới đó.
[4'> Câu này là của Chu Thăng chứ không phải Lưu Bá Ôn
[5'> Golden Retriever: Golden Retriever là giống chó có kích thước trung
bình. Thuộc họ nhà chó ưa hoạt động, chơi đùa, chúng rất trung thành và
thông minh. Chúng còn có tên gọi khác là chó săn mồi hoặc chó tha mồi.
Golden Retriever là loài chó có bản năng truy tìm và phát hiện con mồi
rất nhạy bén nên có thể làm chó đặc vụ để dò tìm Ma túy,… Đặc điểm chung của loài này là rất hiền lạnh và thông minh, trung thành và thích chơi
đùa.
Lúc nửa đêm, Phương Minh Nguyệt nằm ở trên giường, vô cùng dịu dàng tán gẫu điện thoại. Trên ban công trang hoàng thời thượng lại có Tống Tử Quan
Âm tôn nghiêm, quả thật là không phù hợp với cảnh vật xung quanh.
Tôi chờ hơn nửa tiếng, đến khi cô ta nói chuyện điện thoại xong mới giơ móng mèo lên, rất lễ phép gõ cửa sổ kính hai lần.
Phương Minh Nguyệt lo lắng nhìn ngó xung quanh một vòng, cuối cùng tầm mắt
cũng dừng ở góc ban công cửa sổ sát đất. Cô ta kinh ngạc một lát sau đó
phát ra một tiếng kêu sợ hãi: “Mèo đen nhỏ thật đáng yêu!”
Tôi đoan trang ngồi chờ cô ta mở cửa sổ, không ngờ cô ta lại lộp cộp chạy
xuống dưới tầng, lúc trở về còn cầm theo nửa hộp cá ngừ cùng một miếng
cá sống.
Cái cô gái này rất biết làm người nhé! Nhìn mĩ vị hối lộ trước mắt, hảo cảm với Phương Minh Nguyệt tăng vọt, càng thêm kiên quyết muốn xông lên
nhổ lông con chim nhạn Hồng Vũ chết tiệt kia, cướp giao dịch của chị ta, giành tu vi về mình.
Sờ sờ cái bụng ăn đã tròn xoe, tôi niệm pháp quyết biến hóa. Sương khói
màu đen bao phủ toàn thân, sau khi sương tan, đã hóa thành hình dáng của một cô bé loài người, mặc váy công chúa màu đen, cố gắng mỉm cười hiền
lành.
“Yêu. . . . . . Yêu quái. . . . . .” Phương Minh Nguyệt sợ tới mức đặt mông ngồi dưới đất, ngã lùi về sau.
Tôi dẫm lên váy ngủ của cô ta, thuận tay tạo kết giới cách âm.
“Đừng ăn tôi! Tôi không ăn được đâu!” Phương Minh Nguyệt kêu còn vang hơn
giết heo. William bên ngoài cảm nhận được chủ nhân hoảng sợ, cũng sủa
vài tiếng coi như trấn an.
Tôi che tai, chờ bọn họ kêu xong, mới chậm rãi mở miệng nói: “Thịt cô không thể ăn thì cô sợ cái gì? Thả lỏng đi.”
Phương Minh Nguyệt vẫn trắng bệch cả mặt, ngồi ở góc tường run rẩy.
Tôi vươn tay có móng tay dài màu đen ra, nhân từ sờ sờ đầu cô ta: “Tôi tên
Dạ Đồng, thuộc bộ tộc mèo yêu, là sư muội của Hồng Vũ. Tôi đến giúp cô
thực hiện nguyện vọng, cô trả giá tuổi thọ và linh hồn nhất định cho tôi tăng tu hành.”
Phương Minh Nguyệt lập tức lao tới chỗ ví tiền, lấy tờ giấy cũ kĩ kia ra trả
về cho tôi, liều mạng lắc đầu nói: “Tôi không muốn giao dịch với yêu
quái, nhất định chẳng tốt đẹp gì.”
“Làm giao dịch với gian thương như Hồng Vũ kia quả thật sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Nếu chỉ là chuyện cỏn con như muốn có con mà phải trả giá
bằng cả linh hồn sau khi chết thì thật sự không đáng.” Tôi gật đầu phụ
họa, sau đó lấy ra một tờ giấy cũ màu đen lấp lánh ánh vàng, thay nụ
cười thương mại hóa, “Làm giao dịch với Dạ Đồng, không lừa già trẻ, giá cả phải chăng, tuyệt đối nằm trong phạm vi cô có thể trả.”
Phương Minh Nguyệt sửng sốt một lát, rồi hỏi: “Cái giá là gì?”
“Cô cũng biết bản thân mình có chỗ thiếu hụt, trong mạng đã định là không
sinh được con trai đúng không? Không bằng dùng mười năm tuổi thọ đổi một đứa con, sau khi chết linh hồn của cô sẽ tự do!” Tôi ra sức dụ dỗ cô
ta, “Dù sao phụ nữ có bảo dưỡng thế nào đi nữa thì sau bốn mươi tuổi
nhan sắc vẫn tàn phai thôi, sau sáu mươi thì là bà già rồi, không khéo
còn chẳng đi được, tai điếc hoa mắt ấy chứ. Dùng chút tuổi thọ đổi lấy
hạnh phúc hiện