Snack's 1967
Yêu Phải Vợ Trước

Yêu Phải Vợ Trước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322305

Bình chọn: 8.00/10/230 lượt.

i ngày thường của hắn khác xa nhau.

Nàng nhìn thân ảnh của hắn ngẩn người, cảm xúc vạn phần phức tạp. Cho dù là

đối bóng lưng của hắn, nàng đều như thế quyến luyến, như vậy nàng làm

sao có thể chịu được mất đi hắn ??? Chẳng lẽ thực sự đáp ứng đề nghị của hắn, cùng hắn kết hôn sao ??? Nàng có thể như vậy không hề băn khoăn

lại lần nữa bước vào hôn nhân sao ??? Nàng không đủ sức lại một lần nữa

mất đi hắn rồi…

Đang lúc nàng lo lắng có nên hay không kêu hắn, hắn xoay người nhìn đến nàng.

“Anh Phàm !!!” Hắn cất bước tiến lên, vẻ mặt lo lắng khó nén. “ Thế nào

không mở di động ??? Ta gọi cả một ngày, vốn muốn gọi đến công ty của

ngươi, sợ quấy rầy đến công tác của ngươi……”

“ Sao ngươi lại tới đây ??? ” Nàng không biết cảm giác chính mình, nhìn

đến hắn nàng thật cao hứng, nhưng lại có chút không muốn đối mặt với

hắn.

“Anh Phàm, Anh Phàm……” Hắn nhìn chằm chằm nàng, sau đó liên tục thấp giọng

gọi tên của nàng, rốt cục chịu không được cất bước về phía trước, đem

nàng kéo vào trong lòng. “Không cần thương tâm, không cần theo ta tức

giận, ta đêm qua ngay cả ngủ cũng không ngủ được, ta nhanh điên rồi……”

Nàng không có giãy dụa, cũng không có ôm lại hắn, chính là tựa vào trong

lòng của hắn, chậm rãi nhắm mắt, dường như nghỉ ngơi, quên đi đêm qua cô đơn cùng tịch mịch.

“ Ta…… Chính là cần một chút thời gian.” Nàng khô ráp nói,

“ Ta cho ngươi thời gian, nhưng là ngàn vạn đừng nghĩ phải rời khỏi ta.”

Hắn buộc chặt cánh tay. “ Ta thực không nghĩ rời đi, đáng giận !!! Đáp

ứng ta, chờ ta trở lại, xin ngươi phải chờ ta trở về.”

“ Ngươi muốn đi đâu ??? ” Nàng đẩy ra hắn, hoang mang nhìn hắn,

“ Ta phải đi Los Angeles, vấn đề độc quyền của công ty xảy ra chút vấn

đề, ta phải tự mình đi qua xử lý. Nhanh thì hai, ba ngày, chậm thì có

thể lâu hơn một chút. Ngươi không cầm tắt di động, để cho ta tìm được

ngươi, được không ??? ” Hắn thực sợ hãi sau khi trở về phát hiện nàng đã chạy mất người. Tuy rằng biết chính mình sợ hãi có chút buồn cười,

nhưng hắn thật sự thừa nhận không nổi kết cục đó.

Đột nhiên nghe được tin tức hắn phải rời khỏi, nàng cũng bắt đầu cảm thấy

không nỡ, còn chưa có tách ra mà đã bắt đầu tưởng niệm! Nếu sớm biết

rằng là như thế này, ngày hôm qua có phải hay không không nên đuổi hắn

đi?

“ Ân, ta sẽ mở di động. Chính ngươi cẩn thận một chút, hiện tại phải lập

tức đi sân bay sao ??? ” Nàng mấp máy miệng, liễm đi mặt mày không đành

lòng. Nàng không nghĩ lúc này ràng buộc hắn, làm cho tâm tình hắn còn có gánh nặng.

“ Đúng vậy, bởi vì thời gian cấp bách, ta chỉ có thể trực tiếp lại đây

tìm ngươi. Chờ ta trở lại, chúng ta mới từ từ nói chuyện, được không ??? ” Hắn nắm lấy tay nàng, chậm chạp không nghĩ buông ra.

“ Ân, ngươi không cần quan tâm ta, ta có thể chiếu cố chính mình. Không

phải đang gấp rút sao ??? Ngươi vẫn là đi mau, bằng không không kịp lên

máy bay.” Nàng thúc giục hắn, nhưng trong mắt hiện lên tia không đành

lòng khó giấu.

Hắn cúi đầu hôn nàng, tiếc nuối không đành buông ra nàng, sau đó mới xoay người lên chiếc xe hơi màu đen đang chờ bên đường.

Xe nhanh chóng ly khai, nàng nhìn bóng xe rời đi, đáy lòng đã bắt đầu nhớ hắn.

Sở Thác đi nước Mĩ, mỗi ngày đều sẽ gọi một cuộc điện thoại cho nàng,

nhưng nàng phát giác chính mình thật sự rất nhớ, rất nhớ hắn. Sớm biết

rằng hắn phải đi, ngày đó sẽ không cùng hắn giận dỗi.

Liên tiếp hai cái buổi tối, nàng đều bận rộn chuyện của công ty, tăng ca đến khuya. Ngày thứ ba, cũng chính là thứ Tư, toàn bộ nhân viên trong công

ty tự lái xe, bắt đầu chuyến du lịch năm ngày. Mà Anh Phàm dọc theo

đường đi cũng không nói gì nhiều, mọi người cho rằng nàng tăng ca mệt

muốn chết rồi, kỳ thực nàng là đang nhớ đến Sở Thác.

“Anh Phàm, ăn một chút gì đi, ngươi đã đủ gầy, đừng giảm béo.” Đồng sự mở chuyện.

Hiện tại một đám người đang ở bờ biển cát vàng nướng thịt, có người đang

chơi đùa sóng biển. Công ty bọn họ du lịch thật thoải mái, có người

chuẩn bị xe, có hành trình dự định, nhưng là đi một chút thì ngừng, muốn chơi liền chơi, muốn đi thì đi. Anh Phàm đem chiếc xe mới mua của mình

làm phương tiện giao thông, nhưng là lấy tinh thần an toàn là trên hết,

nàng không có tự mình lái xe.

“ Cám ơn.” Anh Phàm tiếp nhận đồng nghiệp đưa đến một xâu thịt nướng, khẽ cắn một ngụm.

“ Uy, các ngươi ai mang theo di động ??? Cho ta mượn gọi một cuộc điện

thoại.” Hai chân đang ngâm trong nước, tiểu Ngô hướng mọi người ở trên

bờ cát hô.

Rất nhiều người đều lắc lắc đầu, người chơi với nước khẳng định cũng chưa

mang, nhưng những người đang phụ trách nướng thịt cũng không để ý Tiểu

Ngô. Anh Phàm đành đi đến phía trước, xuất ra di động của mình.

“ Ta cho ngươi mượn đi !!! ” Nàng chân trần, bước từng bước đi qua, đứng trên cạn đưa di động cho tiểu Ngô.

“ Cảm ơn !!! ” Tiểu Ngô cảm kích hướng nàng nháy mắt mấy cái. “ Chờ một chút, ta lập tức trả lại ngay.”

Vì thế Anh Phàm đứng ở trong nước, ăn thịt nướng, chờ hắn. Tiểu Ngô quả nhiên nói nói mấy câu liền cúp máy.

“ Trả lại cho ngươi, cảm ơn !!! ” Hắn đưa di động ra.

“ Chờ một chút……” Anh Phàm v