XtGem Forum catalog
Yêu Người Không Thông Minh

Yêu Người Không Thông Minh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322542

Bình chọn: 7.5.00/10/254 lượt.

!! Mại dô, mại dô!!” Lâm Hiểu Phân cười một cách càng rỡ, đi ở đầu.

Còn nàng bị một đám người lôi đi khóc không ra nước mắt, nàng giống như kỹ nữ chốn thanh lâu bị kéo ra ngoài tiếp khách, mà bà mama chính là bạn học cùng lớp của nàng.

Ô ô…. Bạn bè gì chứ!! Hiện tại muốn hối cũng không kịp.

Sau khi xem xong bảo báo cáo, Nghiêm Tử Hiếu dùng tốc độ nhanh nhất để thảo luận xong buổi họp. Nhưng vé máy bay nhanh nhất trở về Đài Lan cũng đáp xuống vào giữa trưa.

Vừa xuống máy bay, hắn không kịp thay quần áo, liền trực tiếp bắt taxi đi tới trường. Hắn không cần tìm kiếm đã thấy một đám dã thú quay quanh một nữ sinh ăn mặc giống như miêu nữ, lửa giận trong nháy mắt dâng cao đỉnh điểm.

Bởi vì miêu nữ bị vây giữa một đám sắc lăng cũng chính là tiểu nữ nhân mà hắn cần tìm.

Chết tiệt!! Nàng dám ăn mặc để lộ nhiều da thịt như vậy còn để cho đám con trai đó nhìn thấy.

“Miêu muội muội, theo bọn anh đi uống chén nước!!- Tên Trư ca chảy nước miếng khi nhìn thấy nàng.

“Tìm người khác đi”- Đáng ghét!! Loại ruồi bọ này muốn đuổi cũng không được!! Vương Tiêu Lăng bất đắc dĩ nghĩ.

“Đừng cự tuyệt bọn anh!! Uống chung chén nước thôi mà”- Tên trư ca thứ hai dùng ánh đùa giỡn liếc nhìn toàn thân nàng, chỉ thiếu chút nữa là đem bàn tay hắn để lên.

“Không có hứng, ta còn có việc phải làm”- Phiền chết đi được. Đi đâu không đi lại đi đượng gặp phải mấy tên hàng xóm thối tha này, nàng cũng không muốn tính toán với loại cặn bã này!!.

“Ai..”- tên trư ca thứ ba đnag muốn lên tiếng thì đột nhiên phát hiện miêu muội muội không biết bị ai dùng tốc độ nhanh chóng lôi đi, chỉ để lại cho bọn chúng một đám bụi mù làm vật kỉ niệm.

Trận bụi mù qua đi, mỹ nhân sớm đã biến mất, đám trư ca bất bình dậm chân tại chỗ, sau đó lại kiếm đối tượng khác để tấn công.

Vương Tiêu Lăng cùng Nghiêm Tử Hiếu đi trên đường ai cũng quay lại nhìn với ánh mắt hiếu kỳ, hai người đi về phía lễ đường cũ của trường, khách quan lúc này đều chủ ý tập trung tại khuôn viên trường đang tổ chức bơi lội quang cảnh rất náo nhiệt, ngược lại lễ đường cũ lại tương đối vắng vẻ.

“Đau quá!! Nghiêm Tử Hiếu anh làm cái gì vậy!! Buông ra, tay của em rất đau”- Vương Tiêu Lăng đi bên cạnh mở miệng oán trách, một bên dùng sức gạt bỏ tay hắn

“Anh mới đi vài ngày, em đã vội trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy sao!!”- Không cam tâm bỏ tay nàng ra, trên mặt Nghiêm Tử Hiếu nhìn thì không có gì thay đổi, nhưng đôi mắt đằng sau lớp kiếng lại mang theo sự lạnh lùng cùng hận ý.

“Cái gì mà trêu hoa ghẹo nguyệt?”- Vương Tiêu Lăng không vui trừng mắt nhìn hắn. “Anh mới là người vô lý đó”

Hắn cao hứng thì về, cao hứng nói đi là đi, không để lại bất cứ lời nhắn nào, vì cái gì mà nàng phải như góa phụ ở giá suốt đời đợi hắn sao!!!

Huống chi giữa hai người cái gì cũng không phải, cho dù hôm nay nàng nhảy lên giường người khác cũng không phải chuyện của thiếu gia như hắn.

“Em dám nói anh vô lý? Em sao không nhìn lại bộ dạng của mình mặc thành cái gì đây?”- Giờ phút này, Nghiêm Tử Hiếu không nhịn được nữa bao nhiêu lửa giận đều hiện ra ngoài, nghiến răng nghiến lợi nói: “Dám giả trang thành miêu nữ? Sao em không giả trang thành mỹ nhân ngưu mặc bikini như thế còn đẹp hơn nữa?”

Nam nhân này thật là vô lý mà!!! Có phải ra nước ngoài sống quá lâu nên hay quản chuyện người khác không.”

“Em cao hứng thì mặc thôi, anh làm gì được em chứ?”- Vương Tiêu Lăng tức giận, chiếc chuông nhỏ đeo trên cổ phát ra tiếng kêu thanh thúy.

“Anh làm gì sao, anh chỉ có thể làm như thế này mới khiến cái miệng nhỏ nhắn của em an phận”- Hắn dựa vào chiếu cao của bản thân, đem nàng kéo vào torng ngực thô bạo hôn nàng.

Hắn.. hắn hôn nàng.

Vương Tiêu Lăng mở to mắt, không dám tinm nàng cắn chặt môi, làm cho cánh môi hai người tuy kề sát nhau nhưng khiến hắn không thể tiến lên được nữa.

“Mở miệng!”- Hắn ra lệnh cho nàng, hai tay vuốt ve nhẹ da thịt mềm mại của nàng, thừa dịp nàng hét lên, hắn ngang ngược tấn công thăm dò miệng nàng cùng nàng quấn vào nhau.

“A..”- Nàng bắt lấy cổ tay hắn, muốn thoát khỏi sự đụng chạm giữa hai người. “Không cần phải!!”

“Không cần sao?”- Ngừng hôn, hắn buông lỏng ra để nàng có thể thở được, nhẹ nhàng vuốt ve những sợi tóc, sau đó ghé vào bên tai nàng nói nhỏ. “Thật sự không cần sao?”

Hắn bắt đầu dùng chiêu bài nhẹ nhàng, không để cho nàng có cơ hội trả lời liền cúi xuống tiếp tục hôn nàng thật sâu.

Tránh để cái miệng nhỏ của nàng nói ra làm hắn mất hứng.

“Ngô..”- Cái gì!! Hắn căn bản không để nàng có cơ hội trả lời!

“Anh thật sự không cách nào nhẫn nại được nữa”- Càng nhấm nháp hương vị ngọt ngào của nàng, hắn càng không cách nào kiềm chế được khát vọng của mình, giọng nói khàn khàn trầm thấp mang theo tia dục vọng đang bức thiết hắn. “Em… em muốn đẩy anh ra sao?”

Đôi mắt bình thường lúc nào cũng tỉnh táo bây giờ lại phủ mờ sương, khẩn cầu nói với nàng.

“Em.. em không biết”- Vương Tiêu Lăng lắp bắp nói, trái tim lại đập nhanh hơn.

Trời ơi!! Tim nàng thật sự có vấn đề mà!!. Trái tim nàng liệu có thể vì gặp nam sắc mà chịu kích thích quá lớn, kết quả là lên cơn đau tim mà chết không đây”