pacman, rainbows, and roller s
Yêu Nghiệt Xâm Nhập

Yêu Nghiệt Xâm Nhập

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324605

Bình chọn: 7.00/10/460 lượt.

định sẽ là người tốt lắm , bởi vì tuy rằng cô không còn trí nhớ , nhưng là nội tâm như trước cảm thấy có thể cảm giác được mẹ lưu lại cho cô sự ấm áp.

“Là, hơn nữa theo anh quan sát, a di yêu nhất chính là em , em muốn cái gì a di đều đã cho em.” Lục Cẩm nói tiếp.

“Đúng vậy đúng vậy, cô hiện dưới đáy lòng cũng là có thể cảm giác được mẹ lưu cho cô ấm áp.” Cô xem yêu nghiệt, kích động nói.

“Kia…” Cô chậm rãi cắn nhanh môi, có chút khẩn trương nhìn yêu nghiệt, nhẹ giọng hỏi: “Mẹ cô hiện tại … Ra sao ?”

“A di …” Lục Cẩm nhìn ánh mắt của cô, chậm rãi nói: “A di lúc ấy vì cứu một người, chính mình lại bị xe đụng ngã, sau đó, liền đi lên thiên đường.”

Tuy rằng trong lòng vẫn là có chuẩn bị, nhưng là nghe được yêu nghiệt đem chuyện này nói ra, cô là nhịn không được lấy tay che miệng lại , hốc mắt hồng hồng .

Lục Cẩm thấy thế, ai thán một tiếng, đứng lên đi đến trước mặt cô, một phen đem cô ôm ở trong lòng, “Vũ Vũ, mẹ em là người dũng cảm , chúng ta hẳn nên vì a di mà hãnh diện.”

“Ân.” Cô nhẹ nhàng gật đầu, hai tay vây quanh ở thắt lưng yêu nghiệt , bả đầu tựa vào trong long của hắn.

“Anh sẽ luôn luôn ở bên cạnh em, sẽ không rời em đi.” Lục Cẩm vươn tay vuốt ve sợi tóc của cô, ôn nhu nói.

“Ân.” Cô lại dùng sức gật gật đầu. Lúc này, điện thoại cô bỗng nhiên vang lên, cô lấy ra vừa thấy là điện thoại lão đại.

“Lão đại.” Cô vừa tiếp điện thoại lập tức hô.

“Em xú nha đầu, hôm nay là sinh nhật của em mà cũng không cho chị biết!! Bây giờ em chỉ nghĩ đến thế giới của hai người đi!! Quên nhóm chúng tôi rồi chứ gì!!!” Trịnh Phi Diễm rít gào ở bên kia điện thoại, mơ hồ còn truyền đến thanh âm bất mãn của cầm thú còn lại

“Không đúng, không đúng, đương nhiên không phải,” Cô đem điên thoại ra xa một chút, để tránh bị lão đại rít gào mà điếc tai, “Em cũng vậy hôm nay thấy Lục Cẩm làm sinh nhật cho em, em mới biết được, cho nên…”

Nói đến đây, cô tạm dừng một chút, sau đó ngạc nhiên hỏi: “A! Chị làm sao mà biết được?!

“Còn có thể làm sao mà biết! Đương nhiên là nam nhân của em nói cho chị biết a!!” Trịnh Phi Diễm ở bên kia điện thoại vẫn tiếp tục rít gào với cô: “Xú nha đâu, còn không nhanh chạy ra bãi biển, tất cả mọi người chúng tôi đang đợi. Nhanh chút, hạn 10 phút! Bằng không cẩn thận cúc hoa của em khó giữ được!!”

Lão đại nói xong, phách một tiếng ngắt điện thoại.

Cô hiểu rất rõ uy lực của lão đại, vì thế cô lập tức từ phòng trong cầm áo khoác của cô cùng yêu nghiệt, đi đến đại sảnh vừa mang giày vừa nói với yêu nghiệt: “Lục Cẩm, chúng ta ra bãi biển, nhóm cầm thú đang đợi em ở đâu đó.”

Mắt Lục Cẩm mang theo ý cười nhìn cô, nhẹ giọng nói: “OK.”

“Ừ.” Cô đi đến bên người yêu nghiệt nén áo khoác lên người hắn, nhìn ánh mắt có chút kinh dị của hắn, gãi gãi đầu nói: “Ách… Bên ngoài chắc có vẻ lạnh, mặc nhiều quần áo một chút.”

Lục Cẩm nghe vậy, khóe miệng giơ lên một tia mỉm cười, dắt tay cô đút vào túi quần hắn, sau đó cùng nhau đi ra khỏi cửa.

Trên bờ cát.

Cô cùng yêu nghiệt vừa đến bên cạnh bờ cát, liền nhìn thấy một đám cầm thú cộng thêm một vị soái ca anh tuấn ở bên cạnh.

Cô giãy ra nắm tay của yêu nghiệt, chạy về phía đám cầm thú, vừa vọt tới trước mặt các cô, liền trúng một quyền lên đầu của lão đại, cô ăn đau ôm lấy đầu, ủy khuất nhìn lão đại nói: “Lão đại, em đã dùng hết khả năng chạy đến đây, chị cũng biết 10 phút kỳ thật căn bản không đủ để đến.”

“Chị đánh em không phải vì vậy, mà là bởi vì em giấu diếm quân tình, biết không?” Hai tay Trịnh Phi Diễm xoa thắt lưng, giận trừng mắt với cô hung tợn nói: “Quả nhiên có nam nhân liền quên chúng tôi?”

“Không không không, em nào dám.” Cô lập tức lắc đầu phủ quyết.

“Hừ, lần này tha cho em,” Một bàn tay Trịnh Phi Diễm đặt lên vai cô, tay kia thì chỉ vào vị soái ca anh tuấn kia, nhìn cô nói: “Vì sinh nhật của em, cả lão công chị cũng kéo tới đây, miễn cho chúng ta điên lên, để nam nhân của em đứng một bên hóng gió.”

“Lão đại, chị thật tốt.” Cô lập tức

Phốc vào trong lòng lão đại, số chết cọ cọ.

“Gì, ít ăn đậu hủ của chị,” Trịnh Phị Diễm tát một cái đẩy cô ra, sau đó vỗ tay với cô một cái, “Đi thôi, chúng ta cùng quậy đi.”

“Nha ~” Cô hoan hô một tiếng, đi theo sau lão đại.

Mà Lục Cẩm đang đứng ở xa xa, yên lặng nhìn hết thảy trước mắt, khóe miệng mang một tia mỉm cười. Tranh Minh chậm rãi đến bên cạnh Lục Cẩm, một cánh tay ỷ lại trên bờ vai của hắn, nhìn về phía trước nhẹ giọng hỏi: “Hiện tại như thế nào?”

Lục Cẩm quét Trang Minh liếc mắt một cái, mày đẹp hơi nhíu lại, “Cũng không tệ lắm.”

Bên kia.

“Lão đại lão đại, em muốn ăn chân gà nướng.” Cô vây quanh ở bên ngoài đống lửa béo tròn chuyển, bởi vì nhóm cầm thú đều chen chúc bên cạnh đống lửa, cô căn bản gạt đẩy cùng không đi vào được, nhìn nhóm cầm thú người người đang cầm trong tay nướng món gì đó, lòng cô cũng muốn được.

“Gấp cái gì mà gấp, đều chưa có nướng xong.” Trịnh Phi Diễm không nói gì hướng cô làm bộ mặt xem thường, sau đó tiếp tục nướng gà trong tay.

Mắt cô nhất thời sáng lên, có chút không xác định hỏi: “Lão… Lão đại, chẳng lẽ các chị đều đang nướng cho em ăn sao?”

“Vô nghĩa.” Lúc