pacman, rainbows, and roller s
Yêu Lại Từ Đầu

Yêu Lại Từ Đầu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325451

Bình chọn: 9.5.00/10/545 lượt.

công ty gặp khó khăn được chứ? Cả tuần nay, hôm nào anh cũng về muộn, anh có biết em rất nhớ anh không?”.

Minh Phong hừ lạnh một cái khinh thường nhìn cô, rồi bước những bước chân trầm ổn mà như lún sâu hàng ngàn mét, tiến về phía bàn trang điểm lấy ra một sấp ảnh ném tới trước mặt cô, gầm gừ như hổ dữ “ nhớ tôi? Cô nhớ tôi mà lại ôm ấp Phùng Lập Nguyên giữa thanh thiên bạch nhật ư? Cô nhớ tôi mà lại ngồi trên xe hắn ta cười nói vui vẻ ư? Trinh Hải Lam, cô nói đi, cô nhớ tôi mà lại đối xử với tôi vậy sao?”. Nếu không phải cô mang thai thì không biết anh có còn giữ được bình tĩnh mà nóp chết cô không nữa.

Hải Lam nhìn những tấm ảnh nằm la liệt trên sàn nhà mà cả người lạnh run...Nó như sét đánh giữa trời quang làm cô ngây ngẩn một chỗ. Chỉ cần liếc mắt qua cũng đủ biết đó là ở đâu…Nhưng sao…Nhưng sao anh lại có những tấm hình này? Cô và Phùng Lập Nguyên không hề có gì mờ ám, những cái này chỉ là hiểu lầm…

“Sao hả? Bị tôi phát hiện làm việc tốt nên không nói được sao?” Minh Phong mỉa mai nói. Chết tiệt….Đôi mắt hoang mang, sợ hãi của cô là có ý gì. Chẳng nhẽ những tấm hình này là thật? Từ lúc ở công ty về đến nhà, không dưới một ngàn lần anh thầm cầu nguyện những thứ kia chỉ là giả tạo, chỉ là kẻ nào đó muốn phá hoại hạnh phúc giữa bọn họ…Nhưng tất cả những gì đang diễn ra khiến anh thất vọng, sụp đổ hoàn toàn hy vọng….

“ Phong, cái này chỉ là hiểu lầm. Hôm đó, không phải như anh nghĩ đâu….em và Phùng Lập Nguyên không có gì thật mà. Bọn em đã ….” Hải Lam cuống lên, cô ấp úng giải thích nhưng lại bị giọng nói coi thường, vô tình của anh cắt đứt

“Nói như vậy là cô thừa nhận mình có gặp hắn ta? Trịnh Hải Lam, cô có biết vô liêm sỉ là gì không hả?”

Hải Lam vừa uất ức, vừa tức giận, lời nói kia tựa như lưỡi dao cắt nát tim cô, cô lớn tiếng trách móc lại anh“ Minh Phong, anh có thể nghi ngờ em nhưng anh không được xúc phạm em….Em làm sai gì nào? Đúng là em có gặp Phùng Lập Nguyên, nhưng bọn em trong sáng, em không làm gì có lỗi với anh cả.”

“Trong sáng. Hừ….” Minh Phong cười mỉa mai, cầm lấy tấm ảnh mà Phùng Lập Nguyên tình tứ thơm lên má Hải Lam đưa tới sát mặt cô, giọng châm biếm “ trong sáng là thế này sao? Cái này mà các người gọi là trong sáng thì không biết cô và hắn đã làm cái việc không trong sáng kia chưa? Hả? Cô nói đi”

Sự điên khùng của Minh Phong thực sự làm Hải Lam hoảng sợ, hơi thở bất an nhanh chóng ngấm sâu vào lục phủ ngũ tạng, nước mắt không khác nào hai dòng suối chảy ra từ đầu nguồn “ Minh Phong, em phải nói thế nào anh mới tin em? Hôm đó là anh ta cố tình làm vậy? Em đã tránh nhưng….”

“Trịnh Hải Lam, giờ cô muốn nói sao mà chẳng được. Cô không đồng ý gặp hắn thì liệu hắn có cơ hội làm vậy không? Cô làm sai mà không giám nhận. Tôi thật thất vọng về cô” Minh Phong siết chặt cánh tay cô khiến cô phải kêu điếng lên. Lời nói vô tình, hết lần này tới lần khác làm tổn thương trái tim mỏng manh của cô…

“huhu….” Dù có giải thích thế nào nhưng anh vẫn không tin cô. Cô phải làm sao bây giờ

“đừng lấy nước mắt ra cầu xin tôi. Cô hãy tự ngồi trong phòng mà ngẫm xem mình có đáng một người vợ

không?” Nói rồi anh hất mạnh cánh tay cô ra, rồi bỏ đi

“rầm” cánh cửa bị Minh Phong thô bạo đóng rầm lại

Hải Lam khụy gội chạm xuống nền nhà ôm mặt gào khóc nức nở....Anh ấy giận thật rồi…cô phải làm gì bây giờ?

“anh Phong, anh sao lại rảnh dỗi mà gọi bọn em tới đây vậy. chà chà…xem chỗ rượu này nào, đừng nói với tụi em là một mình anh huống hết chục chai rượu này nhé” thằng Tuấn hai tay hai chai rượu loại nặng đưa tới trước mặt, tặc lưỡi nể phục.

“ngồi xuống uống cùng anh đi. Hôm nay anh mời” Minh Phong đưa hẳn chai rượu tiếp theo cho vào miệng tu không khác nào uống nước lọc. Nhìn anh uống như thể anh đang tự kết liễu đời mình bằng rượu vậy

“ai ai. Phong ca, anh say rồi….đừng uống nữa” thằng Hải cùng thằng Luân, mỗi đứa vội cầm lấy hai bên cánh tay Minh Phong không để anh uống tiếp

“anh đang muốn say, để anh uống” Minh Phong gầm lên trong điên dại. Đôi mắt nhuốm men rượu nhìn chất lỏng màu đỏ trong chai thủy tinh cười thê thảm. Trịnh Hải Lam, trong lúc tôi lăn lộn kiếm tiền vì cái nhà này thì em lại phản bội tôi, lén tìm tình nhân cũ vui vẻ. Em có còn coi tôi là chồng em nữa không hả?

Cả 3 thằng Luân, Hải, Tuấn đưa mắt nhìn nhau mang theo vài phần phức tạp, ái ngại. Anh Phong sao lại biến thành kẻ nát rượu vậy chứ....

“anh Phong, anh đừng tiếp tục uống nữa. Sẽ hại đến sức khỏe đấy” thằng Tuấn lúc đầu còn đùa cợt được nhưng nhìn biểu hiện của Minh Phong không giống gì là đang vui đùa với nó thì mới nghiêm túc lại.

“bọn này chán ngắt. Gọi đến uống rượu cùng anh mà chúng mày nói gì thế hả? cút…cút hết cả đi” Minh Phong vơ lấy chai rượu trên bàn tiếp tục uống. Giờ chỉ có rượu mới giúp sự ghen tuông trong anh, sự đau đớn khi bị phản bội nguôi bớt đi. Anh không muốn về nhà, không muốn nhìn thấy “vợ hiền” một khắc nào….

“haha…anh Phong, mấy tháng nay anh đi đâu vậy? bọn em nhớ anh phát điên lên mất….bắt đền đấy” hai cô gái thân hình bốc lửa không biết chui lên từ chỗ nào mà nhoáng cái đã xuất hiện trước