Duck hunt
Yêu Không Lối Thoát

Yêu Không Lối Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326582

Bình chọn: 10.00/10/658 lượt.

gì để quay đầu lại đối mặt với Tả

Thừa Nghiêu, lẽ nào lại cười giả vờ không sao cả, ha, sau này anh sẽ là

người của em, yên tâm đi, em sẽ che trở cho anh.

Cô không nên rụt rè trước mặt anh, không phải sao? Cao Ca luôn luôn cao ngạo không hề tỏ ra yếu kém không phải sao?

Nhưng người trần truồng so với người hàng ngày mặc quần áo, tâm thái của con

người cũng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Bình thường nói ra miệng

vô cùng đơn giản, nhưng bây giờ lại nửa ngày trời vẫn chưa thể mở miệng

được.

Ngay lúc cô đang lúng túng đưa lưng về phía Tả Thừa Nghiêu,

hồi lâu không có động tác gì, Tả Thừa Nghiêu lại từ phía sau lưng trùm

lên cho cô một chiếc chăn.

Không biết có phải là trải qua quá

trình thân mật một đêm, Cao Ca nghĩ giọng điệu Tả Thừa Nghiêu chưa bao

giờ dịu dàng như vậy, dường như anh có chút thận trọng vừa nói vừa lựa

từ ngữ: “Em có muốn đi tắm rửa một chút hay không? Tối hôm qua, có thẻ

tôi uống quá nhiều, quá kích động… Em không sao chứ? Có phải tôi làm em

đau hay không? Tôi…”

“Tối hôm qua anh tình em nguyện, anh là một

người đàn ông trưởng thành cũng không cần dong dài như vậy chứ.” Cao Ca

cắt ngang Tả Thừa Nghiêu, nói xong, cô nghĩ muốn cắn đứt lưỡi mình, cô

cũng không biết tại sao mình lại thốt ra những lời như vậy, có lẽ là bởi vì quá mức xấu hổ, cho nên không được tự nhiên, một lòng muốn trốn

tránh đề tài ngày hôm qua.

Cô giống như chạy trốn, cũng không dám xem phản ứng của Tả Thừa Nghiêu, trực tiếp nhắm thẳng về phía phòng tắm.

Mở vòi hoa sen, nước nóng dội từ đầu tới chân, cô trượt theo dòng nước khẽ vuốt qua cơ thể mình, là có gì không giống chứ? Từ nay về sau cô đã là

một người phụ nữ.

Có điều Cao Ca cũng không phải là một kẻ cảm

xuân thương thu, cô cũng không nán lại ở phòng tắm quá lâu, việc gì nên

làm sẽ phải làm, ngoại trừ lúc đầu có bộc lộ chút xấu hổ, kỳ thực, khi

tâm tình bình phục, ngẫm lại cũng không có gì. Thực tế thì cô thích anh, đây là chuyện sớm muộn gì cũng phải xảy ra, sớm một chút thì cứ sớm một chút đi. Cho tới giờ phút này, cô không hối hận chuyện phát sinh quan

hệ cùng với anh, điều này không phải là đủ rồi sao? Hơn nữa cô còn phải

vội vàng đi tham gia bữa tiệc sinh nhật của ba nữa.

Cao Ca tắm rửa xong mặc áo choàng tắm đi ra, đã biến trở lại thành một cô gái can đảm. Cô cố gắng thoải mái cùng Tả Thừa Nghiêu: “Anh cũng đi tắm một chút đi, quần áo hôm qua có lẽ đã không còn mặc được, em gọi anh Tư mang tới cho anh một bộ quần áo.”

“Ừm, tôi đi tắm trước, có điều không cần

mang quần áo tới, chỉ hơi bị nhăn, lại không có rách, vẫn có thể mặc

được.” Anh vốn muốn hỏi Cao Ca, em thật sự không có chuyện gì chứ? Vệt

máu trên giường vẫn chướng mắt, nhắc nhở tối hôm qua anh có chút lỗ

mãng, nhưng mắt thấy Cao Ca khôi phục thần sắc bình thường, dường như tỏ ra anh là người quá mức dong dài.

Trong đời của anh chưa bao giờ

có kinh nghiệm xử lí loại tình huống này, trên lưng anh vẫn còn gánh vác quá nhiều thứ, sinh tồn cùng thù hận.

Không phải là không có

người yêu mến, nhưng anh chưa từng suy nghĩ qua những nhi nữ tình trường phiền toái như vậy, đó cùng lắm là lãng phí thời gian vô tích sự. Nhưng Cao Ca lại như một tinh cầu nhỏ tùy tiện xông vào hành tinh của anh,

hoàn toàn không đếm xỉa đến sự cự tuyệt của anh, tổn thương, xua đuổi,

ương ngạnh cứng rắn xông vào cuộc sống của anh, cố chấp chiếm giữ một vị trí. Anh không kịp trở tay, thế giới nhanh chóng bị cô phá vỡ. Sự tự

chủ anh kiêu ngạo tạo dựng nên từ đó mất đi hiệu lực, rõ ràng là anh

chán ghét cô, nhưng lại lần nữa đến gần cô.

Khi anh đứng tắm dưới

vòi hoa sen, anh nghĩ, lúc Cao Ca đứng ở chỗ này đã nghĩ cái gì chứ? Nói về những dấu vết lần đầu tiên của phụ nữ, nhưng đàn ông lại không tìm

ra chút vết tích nào, mọi người cho là bọn họ không thèm quan tâm, hay

là thật ra bọn họ không biết phải biểu hiện thế nào… Nhưng làm thì đã

làm, cùng cô, anh không hề hối hận.

***

Hiệu suất làm việc

của Cố Tư Nguyên rất cao, Tả Thừa Nghiêu còn đang trong phòng tắm,

chuông cửa đã vang lên. Cao Ca nheo mắt mèo nhìn qua, là một cô gái trẻ

xa lạ mang quần áo tới cho cô.

Cao Ca mở cửa nhận lễ phục, chờ lúc Tả Thừa Nghiêu tắm rửa xong đi ra, cô đã nhanh chóng thay xong.

Thời gian không còn sớm, Cao Ca vội vã nói: “Hôm nay là sinh nhật ba em,

buổi trưa mời rất nhiều khách khứa, em phải lập tức chạy tới.”

Tả

Thừa Nghiêu đi tới trước mặt cô, chủ động nâng mặt cô lên, nhẹ nhàng hạ

xuống trán cô một nụ hôn, anh nói: “Đi đi. Tôi mặc quần áo tử tế xong sẽ giúp em khóa cửa thật kỹ. Quay về tôi lại tìm em.”

Một nụ hôn

chân thực thân thiết như thế, là tình cảm dịu dàng trong trí nhớ của Cao Ca từ bảy năm trước liên quan tới Tả Thừa Nghiêu, sau này, chính nó là

bóng tối vô tận.

Mà ngay lúc đó, đối với số mệnh, Cao Ca hoàn toàn không biết gì cả, phất tay chào tạm biệt anh, đi tới cửa, lại không

nhịn được chạy lại, nhảy dựng lên hôn nhẹ trên bờ môi của anh một cái,

nét mặt cô tươi cười như hoa. “Tạm biệt, Tả Thừa Nghiêu.”

***

Sau khi Cao Ca rời đi, Tả Thừa Nghiêu mặc quần áo tử tế, giúp cô dọn dẹp