Disneyland 1972 Love the old s
Yêu Giả Thích Thật Điện Hạ Người Thật Là Hư

Yêu Giả Thích Thật Điện Hạ Người Thật Là Hư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327225

Bình chọn: 10.00/10/722 lượt.

có cần thiết để bị coi thường như thế không? Càng đáng coi thường tôi càng nhìn không lọt, tôi thật sự nghĩ tới lúc mẹ cô gặp cô trong bộ dạng thế này, cô làm thế là vì cái gì? Có lẽ tôn nghiêm của một người phụ nữ đối với cô đã không còn sót lại chút gì, nhưng xin cô hãy để lại phúc đức cho con cái sau này, nếu con cô nhìn thấy cảnh này nó sẽ nghĩ gì?”

Cô gái kia nghe thấy những lời của anh sửng sốt ngây dại.

Cô há hốc mồm, nghẹn họng nhìn anh trân trối.

Cô xốc cái đệm trên ghế salon trước mặt, quấn lên người.

Mặc dù đeo mặt nạ, nhưng cũng có thể nhận rõ sự lúng túng của cô.

Vũ Văn Thành lạnh lùng nhìn cô ta, từ từ chuyển ánh mắt ra tấm rèm màu đen đằng sau, chờ xem cô gái kia còn làm ra những trò gì.

Đột nhiên, cô gái giật lấy khẩu súng lục của Vũ Văn Thành.

Vũ Văn Thành kinh ngạc.

Cô ta lùi về sau mấy bwocs.

“Tiểu thư nói anh là Liễu Hạ Huệ (một chính nhân quân tử), tôi vốn không tin, bây giờ tôi đã thua. Để đảm bảo sự an toàn của tiểu thư, tôi tịch thu súng của anh. Tiểu thư, người có thể đi ra” Cô gái nói về phía tấm màn đen đằng sau.

Một cô gái mặc quần da đi ra, cô ta vẫn mặc bộ quần áo đó, áo da bó sát người cùng chiếc quần da ngang bắp chân, chỉ khác lần này cô ta buộc tóc đuôi ngựa.

Chiếc mặt nạ vẫn che phần lớn khuôn mặt cô ta, nhưng đôi mắt cùng đôi môi đỏ tươi này có thể giúp Vũ Văn Thành xác định đây chính là cô gái đã cướp cái hộp.

“Nên trả lại đồ cho tôi đi” Vũ Văn Thành nói với Yên Nhiên.

Yên Yên vỗ vỗ tay, cái hộp bên trên từ từ rơi xuống.

Yên Nhiên bắt lấy.

“Anh có muốn biết vật bên trong là gì không?” Giọng nói cùng thân hình cô đặc sắc như nhau, đều tuyệt vời không gì sánh nổi.

“Tôi chỉ bảo quản hộ người khác mà thôi, cũng không có quyền biết bên trong là gì. Cô tốn một khoản lớn gọi tôi đến đây để cho tôi xem những màn biểu diễn bất hợp pháp này sao?” Vũ Văn Thành lạnh lùng nói.

“Tôi thử anh thôi” Yên Nhiên không hề che giấu “Tôi đã đi nhiều năm như vậy, chỉ muốn khảo sát khả năng làm người của anh một chút. Nếu anh chỉ là một kẻ không bằng tiểu nhân, tôi hoàn toàn có thể thoát khỏi anh.”

“Ý cô là gì?”

“Ý là, anh quả nhiên trước sau như một, quả nhiên là dạng tôi thích, vô cùng phù hợp với hình tượng bạch mã hoàng tử trong lòng tôi, cho nên, tôi quyết định gả cho anh” Yên Nhiên từ từ đến gần Vũ Văn Thành.

Vũ Văn Thành nhìn chằm chằm cái hộp trong tay cô ta, nhưng mà, Yên Nhiên chỉ đi đến một khoảng cách nhất định rồi dừng lại.

Cô giơ cái hộp lên, đặt chênh vênh giữa hai lòng bàn tay.

“Thật ra thì, tôi không cần mở ra cũng biết bên trong là bí mật về kho báu”

Vũ Văn Thành kinh ngạc, bước một bước về phía trước.

“Cô đã xem?”

“Dĩ nhiên không.” Yên Nhiên cười, nói một cách nhẹ nhàng. Cô thích nhìn bộ dạng căng thẳng của Vũ Văn Thành, rất thích trêu chọc anh. Cô đến bên cạnh anh “Nhưng tôi hi vọng anh không muốn bảo quản nó thì tốt hơn, điều bí mật này có thể khiến anh tìm đến cái chết”

“Hết lòng vì người khác, tôi kể cả tan xương nát thịt cũng muốn hoàn thành thay người đó.” Vũ Văn Thành nói lên lời thề son sắt.

Yên Nhiên đứng lệch sang bên ngẩng đầu nhìn anh “Tôi tại sao lại thích một người ngu muội chấp nhặt như thế này? Tôi cho anh biết, trong chiếc hộp này có ghi địa chỉ kho báu, chìa khóa của kho báu. Lấy được chiếc hộp này đồng nghĩa với việc tìm được kho báu, lấy được kho báu cũng có nghĩa là có được thiên hạ, như vậy, chẳng lẽ anh không có ý đồ với kho báu này sao?”

Yên Nhiên mặc dù cong khóe miệng lên, nhưng trong lòng cũng vô cùng căng thẳng, bởi vì câu trả lời của anh liên quan đến quyết định của cô, mà quyết định này liên quan đến tính mạng của nhiều người.

Vũ Văn Thành cười rất châm chọc “Tôi vốn là người ra đời đã mang theo chìa khóa vàng, tiền có nhiều hơn nữa cũng chỉ là trò chơi con số, có cả thiên hạ chỉ tổ thêm gánh nặng và trách nhiệm. Đối với những thứ chết không thể mang đi này không có một chút ham muốn.”

Yên Nhiên sững sờ nhìn Vũ Văn Thành, đột nhiên nở một nụ cười sáng lạn, giao cái hộp cho anh.

“Cầm đi, vật này tôi không dùng được, nó nên là vật bên người của anh”

Vũ Văn Thành nghi ngờ nhận lấy cái hộp, chẳng lẽ lại đưa dễ dàng thế này, anh có phần không tiếp thụ nổi, anh nhìn lại cái hộp khóa, chưa hề mở ra, mục đích của cô ta là gì? Thử dò xét sao? Cần gì phải phí công tốn sức như vậy?

Vũ Văn Thành từ từ xoay người, anh có thể cảm nhận được ánh mắt của Yên Nhiên.

Tạm dừng khoảng 5s, Vũ Văn Thành lại quay lại nhìn vào mắt Yên Nhiên

“Rốt cuộc cô là ai?”

Yên Nhiên cũng im lặng một hồi, cô từ từ tháo chiếc mặt nạ để lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp. Yên Nhiên cười hồn nhiên rực rỡ: “Cảnh viên 28847, Đinh Đinh Đang”

Vũ Văn Thành vừa sửng sốt, ánh mắt nghi ngờ mang theo chút khó chấp nhận “Cô chính là người lính nhảy dù, được đặc phái đến bộ phận của tôi?”

Đinh Đinh Đang tỏ ra không sao cả với ánh mắt có phần châm chọc của anh.

“Anh nghi ngờ tôi không có năng lực sao? Tôi đã tốt nghiệp đại học Harvard”

Vũ Văn Thành cười nhạt “Vậy tôi phải mỏi mắt mong chờ rồi, cô là cấp dưới của tôi, nếu sau này còn để xảy ra mấy chuyện tương tự