Yêu Giả Thích Thật Điện Hạ Người Thật Là Hư

Yêu Giả Thích Thật Điện Hạ Người Thật Là Hư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326895

Bình chọn: 7.00/10/689 lượt.

dù rất tức giận nhưng anh cũng không hung bạo đi vào như lần đầu tiên, không thèm để ý đến sự đau đớn của cô.

Anh vẫn triền miên hôn lên đôi môi không chút phản ứng của cô, vẫn căng cứng như thế, ngón tay anh dò xét xem khả năng tiếp nhận của cô thế nào.

“ưm”

Mặc Tử Hiên dù vẫn nhẹ nhàng nhưng đột nhiên thăm dò khiến cho cô thở nhẹ, nhưng vẫn không hề tỉnh lại.

Mặc Tử Hiên có chút thương tiếc “Em đó, thực sự là quá đơn thuần sao? Thế mà cũng không tỉnh, em ngầm cho phép hay là…” Anh vừa yêu lại vừa tức.

Tăng nhanh động tác ngón tay, thân thể anh vẫn không thể bỏ qua giai đoạn sưng đau.

Anh hổn hển tiến vào.

“Cộc cộc cộc” Đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc, ngoài cửa vang lên tiếng gõ.

Mặc Tử Hiên không có tâm trạng mà để ý tới.

“Điện hạ?” Là giọng lão Kim.

“Hả?” Mặc Tử Hiên thở hổn hển.

Lão Kim có vẻ nghe ra âm thanh bất thường bên trong.

“Tôi chờ trong phòng điện hạ” Lão biết điều rời đi.

Trong phòng, thân thể kiện mỹ dùng tiết tấu thích hợp ra vào, không giống lần đầu tiên, lần này trên mặt anh vẫn mang theo cảm xúc thỏa mãn, hoàn toàn hưởng thụ sự ấm áp của cô.

Đang lúc không ngừng duy trì tiết tấu, anh đỡ Diệp Hân Đồng dậy, ôm cô ngồi trong lòng.

Cô không có cảm giác, thân thể ngửa ra sau.

Anh ôm để cô nằm trên bả vai mình.

Vừa thương tiếc, vừa dịu dàng, rất nhiều loại cảm giác trong lòng.

Mặc Tử Hiên hôn lên trán, khóe mắt, đôi môi cô.

“Anh phải làm sao với em đây?”

Anh nhắm mắt lại gầm nhẹ.

Mệt mỏi đặt Diệp Hân Đồng xuống.

Cô trượt xuống, vẫn mê man như cũ.

Mặc Tử Hiên nhẹ nhàng lau giúp cô.

Rồi xoay người, đi vào phòng tắm.

Nước xối từ trên đầu xuống, lời nói của Lý trí vương quanh quẩn bên tai, đáy mắt thâm thúy của Mặc Tử Hiên như hắc ám, không thấy rõ, không đoán ra, chỉ có điều nhìn anh nhíu chặt chân mày cũng có thể đoán được anh gặp chuyện phiền phức rồi.

Mặc Tử Hiên lấy tay ôm mặt, nhắm mắt, trầm tư. Thở dài thườn thượt, kéo lê thân thể mệt mỏi ra ngoài.

Ngoái đầu nhìn lại Diệp Hân Đồng vẫn đang say ngủ, cắn răng.

Anh nhanh chóng mặc lại quần áo, mở cửa, đi ra ngoài, trở về phòng mình.

Lão Kim ngồi trên ghế sofa chờ anh, vẻ mặt rất nghiêm túc.

“Điện hạ, thần có chuyện không rõ, mấy ngày trước đây người nói, đối tốt với Diệp Hân Đồng chỉ là muốn đoạt được tình yêu của cô ấy, đổi lấy bí mật về kho báu, vậy mà bây giờ, đã đạt được, vì sao lại không đưa cô ấy đến trước mặt Diệp Tuyền, lấy kho báu rồi trở về cưới Kim Lệ Châu.” Lão Kim có chút bất mãn.

Mặc Tử Hiên cười lạnh “ông cảm thấy tôi chẳng mấy chốc sẽ trong thân phận chồng của người khác, Diệp Tuyền sẽ nói ra bí mật sao?”

“Nhưng, với tổng thống, hai ngày nữa chúng ta đã phải đưa ra một câu trả lời chắc chắn, không cưới Kim Lệ Châu đồng nghĩa với không được ủng hộ về mặt quân sự” Lão Kim cau mày.

“Vốn mọi thứ nằm trong lòng bàn tay tôi, khiến Diệp Hân Đồng yêu, lấy được bí mật kho báu, trở về Hàn Quốc, cưới Kim Lệ Châu, nhưng các người đã đốt cháy giai đoạn.” Mặc Tử Hiên phiền não đặt mình vào ghế salon, nhắm mắt lại.

“Cựu thần còn có một chuyện không hiểu, tình cảm của Điện hạ đối với cảnh vệ Diệp là thật hay giả?” Lão Kim lo lắng nói.

Mặc Tử Hiên đột nhiên mở mắt, tròng mắt sâu hiện lên tâm tình phức tạp.

Anh lần nữa cắn chặt răng “Chuyện của tôi không cần ông phải hỏi tới”

“Nếu là giả vờ, thì ở mức độ này là đủ rồi, cô ấy đã yêu điện hạ, nếu là chân tình, càng nên biết chừng mực, Điện hạ vô cùng hiểu, thê tử tương lai của người chỉ có thể là Kim Lệ Châu”

“Tôi biết rõ nên làm thế nào” Mặc Tử Hiên ngăn cản ông nói tiếp, nghĩ đến vấn đề này anh thật thấy điên đầu.

“Điện hạ, nếu người muốn phụ nữ, Lão Kim có thể sắp xếp, kính xin người đừng gặp mặt cảnh vệ Diệp nữa.” Lão Kim cả gan nói tiếp.

Ánh mắt sắc bén của Mặc Tử Hiên quét qua mặt Lão Kim “Tôi muốn dạng phụ nữ nào không đến lượt ông quyết định, đừng để tôi tiếp tục lâm vào cảnh khó cả đôi đường, tôi đã nói, tôi tự biết tính toán, kết quả cuối cùng là sẽ lấy Kim Lệ Châu, mà bây giờ, tôi cũng không thể không cưới cô ấy.”

“Điện hạ hiểu là tốt rồi, lần này Lý trí vương tuyên gọi người là có mục đích gì?” Biểu cảm của lão Kim vẫn rất nặng nề.

Anh lao tâm khổ tứ như vậy mà không cách nào thay đổi được, cười lớn

“Ôn ấy nói, điều kiện duy nhất để truyền ngôi cho tối chính là tìm được kho báu, nếu không tìm ra, ông ấy sẽ không truyền.”Trong mắt Mặc Tử Hiên xuất hiện một ánh sát khí mơ hồ.

“Lão hồ ly, cuối cùng cũng lộ rõ đuôi hồ ly” Lão Kim châm chọc nói tiếp “Ngoài mặt, coi người như con đẻ, âm thầm cho phép nhận ngôi hoàng đế, thật ra thì, ông ta muốn hạn chế liên lạc giữa người với nhà tổng thống. Lần này bảo Điện hạ đi tìm kho báu, nhưng lại để Lee Yul thay mặt, thực ra là sớm sắp xếp con đường cho Lee Yul, thần cảm thấy không thể không đề phòng con người này”

Lão Kim phân tích.

Mặc Tử Hiên nhếch miệng, cười nhạt “Ông ta cảm thấy Mặc Tử Hiên tôi dễ gạt lắm sao?”

“Mặc dù Điện hạ đã cài người của mình vào quân đội, cũng âm thầm huấn luyện một tổ chức bí mật, nhưng rất nhiều thứ danh không chính, ngôn bất thuận, không cách nào trấn an lòng dân.”

Mặc Tử


Ring ring