The Soda Pop
Yêu Cậu Bạn Thân

Yêu Cậu Bạn Thân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324634

Bình chọn: 7.5.00/10/463 lượt.

ù lớn nhưng đối với bà vẫn luôn là trẻ con!

-Mẹ còn chẳng phải là mẹ sao?

Lườm yêu Quỳnh Lam, mẹ Ngọc lại dịu dàng nói:

-Con nịnh ngày càng giỏi đấy, hay con lên tắm đi, để mẹ gọi điện cho!

Đứng thẳng dậy, Quỳnh Lam lấy tay kéo mẹ Ngọc lại:

-Mẹ, mẹ, mẹ đừng gọi, con bảo mẹ con là con sang Anh học rồi, mẹ con còn

nhiều việc lắm, mà mẹ cũng cố gắng giấu chuyện con sang đây được không?

Nhìn Quỳnh Lam nghi ngờ, con bé này càng ngày càng muốn để bà lo lắng hơn nha.

-Có chuyện gì sao?

-Mẹ, tối đi ngủ con sẽ kể cho mẹ nghe!

-Được rồi, được rồi, đi tắm đi nào!

Mẹ Ngọc đẩy Quỳnh Lam lên cầu thang.

-Tắm nhanh rồi mẹ làm cho!

Xách đồ lý lên phòng cũ, Quỳnh Lam cũng chắc chắn, căn phòng của mình vẫn như cũ mà, cô yêu mẹ lắm!

Bước vào phòng, căn phòng này chắc mẹ vẫn dọn thường xuyên vì nó quá sạch sẽ và ngăn nắp, có khi còn sạch hơn lúc cô vẫn dùng!

Cái mùi kẹo dâu vẫn phảng phất quanh đây, mùi thơm lạ lắm, ngoài Nhật Minh và Quỳnh Lam ra, cũng chẳng có ai cảm nhận được.

Vứt vali trên giường, Quỳnh Lam cũng chỉ chọn đúng bộ quần áo ngủ thoải mái hình mèo kitty rộng thùng thình rồi bước vào nhà tắm nhỏ, trang trí rất ngộ nghĩnh.

Xả nước tắm, Quỳnh Lam muốn ngâm mình một chút,

trong lúc đợi cho nước đầy bồn tắm, Quỳnh Lam ngồi lên tủ đựng đồ chơi

fruit ninja. Trò này Quỳnh Lam chơi giỏi lắm, cô chơi không biết chán,

mặc dù có lần Nhật Minh đã cướp điện thoại không cho Quỳnh Lam chơi vì

lý do cô bỏ mặc cậu đi chơi với cái trò chém quả vớ vẩn!

Vừa chơi, vừa khịt mũi hít hương thơm mát mát từ muối biển Quỳnh Lam đã thả vào bồn tắm!

Paris, Quỳnh Lam đã đến rồi đây! Trong phòng bếp ấm áp nhưng khá rộng, chiếc đèn chùm nhỏ màu vàng mang

ánh sáng chiếu khắp khoảng không gian. Tivi vang lên giọng hát nhè nhẹ , dịu dàng.

Quỳnh Lam đứng cạnh bếp, lấy chiếc thìa bẹt đảo đi đảo lại chảo rau xào mà mẹ Ngọc giao cho.

-Mẹ, sao vẫn chưa thấy anh về?

Hơi tò mò, đáng lẽ giờ này anh Mạnh phải về nhà rồi chứ?

-Ừ, giờ Mạnh nó mới vào năm học mới, mà còn có thì gì đấy, hôm nay về mẹ hỏi, nên ở lại hơi lâu!

-A, mẹ, mẹ gọi cho anh đi, con muốn học cùng trường anh. Mới vào lớp 11, ma nghỉ nhiều sang Anh con sợ không theo kịp.

Quỳnh Lam nhanh nói với mẹ Ngọc, cô thật không muốn vừa vào lớp đã gây chú ý.

-Con bé này hay thật, con định ở đây tới khi nào? Đi học được hai ngày rồi đấy mà vẫn còn sang đây chơi!

-Mới được một ngày mà, ngày đầu với vao nhận lớp chứ đâu có học?

-Tốt nhất, con ở đây hai ngày nữa rồi về mà học!

-Mẹ, mẹ đuổi con à? Con cũng chỉ học bên này mấy ngày rồi lại về Anh mà, bên này có lớp học ít ngày cho người sắp chuyển đi mà, lo gì!

-Nhớ đó, nếu không mẹ con lại trách mẹ!

Cầm lấy cánh tay của mẹ, Quỳnh Lam lắc lắc:

-Con đã nói mẹ là mẹ của con mà!

-Con gái tôi giờ sao nói dễ nghe thế?

Đẩy tay Quỳnh Lam ra, mẹ Ngọc lấy điện thoại gọi cho anh Mạnh, nghe thoáng

thoáng cũng thấy cỏ vẻ như anh rất ngạc nhiên. Tất nhiên rồi, Quỳnh Lam

sang thì chẳng ngạc nhiên, haha!

Đang đứng ghé ghé vào tai mẹ Ngọc nghe thì tự nhiên mẹ quay lại, chuyển máy điện thoại cho Quỳnh Lam.

Nhìn sồ điện thoại xong, Quỳnh Lam hét to:

-Mạnh thối! Xin học cho em ngay!

Điện thoại phát ra tiếng cười, giọng anh Mạnh mang theo nét đùa giỡn:

-Ngươi ta thối thì còn nhờ làm gì?

Quỳnh Lam vẫn chẳng chịu thua, đứng xa chỗ mẹ Ngọc ra, nói nhỏ vào điện thoại.

-Mẹ Ngọc đang đứng cạnh em, anh đang làm gì ở trường là em biết hết đấy!

Trong giọng nói của anh Mạnh mang theo sự nghi ngờ rõ:

-Em biết?

-Chị gì đang ngồi cùng anh…

Chưa đợi Quỳnh Lam nói hết câu, anh Mạnh đã chen lời:

-Dừng dừng, Quỳnh Lam, bây giờ muốn gì đây?

-Hehe, như thế từ đầu có phải đỡ tốn thời gian không?

-Nói đi.

-Làm giấy xin học cho em, ngay lập tức!

-OK! OK, anh cúp máy nhá em yêu!

-Ừm, tối nay phải nộp giấy học cho em nghe chưa?

Nói hết câu thì cũng là lúc tiếng điện thoại kêu tút…tút…tút…

Quỳnh Lam tức giận ấn ấn cái nút tắt thật mạnh như muốn phá điện thoại ra, Mạnh đáng ghét, cứ thử không làm xem!

Mặc dù ở Pháp, nhưng mẹ Ngọc vẫn khá khất khe trong vấn đề có người yêu hay không. Mẹ Ngọc đã ra hạn, anh Mạnh phải học xong đại học mới đuốc phép

yêu đương thoải mái. Nhưng còn những hai năm nữa, tính anh Mạnh thì khá

là…lăng nhăng nên sao chịu ngồi im một chỗ, ngày trước Quỳnh Lam còn ở

đây đã thấy anh mỗi tuần một cô. Mặt thì cũng đẹp trai,dễ thương, nhưng

tất nhiên không thể bằng Nhật Minh của Quỳnh Lam được. Haha! Vì trường

đại học và trường cấp hai và ba cùng trường và cùng giờ học nên Quỳnh

Lam biết là chuyện đương nhiên.

Mà từ lúc nghe mẹ Ngọc nói còn

phải thi cái gì nữa thì Quỳnh Lam đã chắc chắn cái ý nghĩ của mình đúng, chứ lấy đâu ra người lười như anh ấy lại đi thi những thứ không cần

thiết?

Vớ vẩn!

Nhưng nói thật, mẹ Ngọc và mẹ Ly thân nhau

cũng vì Quỳnh Lam và anh Mạnh. Hai anh em chơi cũng khá thân từ. Thỉnh

thoảng mọi người vẫn thường ghép cặp Quỳnh Lam với anh. Nhưng Nhật Minh

lại rất rất ghét anh Mạnh, lý do đơn giản mà chắc chắn ngoài Quỳnh Lam

ra ai cũng biết. Từ lúc mẹ Ly nói Quỳnh Lam phải sang Anh học, Nh