
đúng là rất khó để tiếp nhận, nhà họ Lục chúng ta cũng không giống những gia đình kia, chúng ta có thể không coi trọng chuyện môn đăng hộ đối, thế nhưng con dâu nhà họ Lục phải trong sạch. Như Ôn tiểu thư đây, cho dù mấy chị em chúng ta có thể thông thoáng tiếp nhận, nhưng ba mẹ cũng không dám chắc có thể chấp nhận được."
"Em hiểu rồi." Ôn Hoàn ở bên cạnh mở miệng nói: "Mấy người các chị đã để ý thân phận của em như vậy, em cũng không phải là loại người không da không mặt, em sẽ không trách cứ các chị, em có thể cùng Lục Thần chia tay." Nói rồi quay đầu nhìn Lục Thần: "Buông tôi ra."
"Tôi không đồng ý." Lục Thần từ chối.
Mặc dù anh không biết trước đây cô bị truyền ra ngoài scandal gì, nhưng dựa vào "scandal" giữa anh và cô, tính chân thật của những scandal này thực sự còn phải đánh một dấu chấm hỏi thật to. Hơn nữa trực giác nói cho anh biết, cô gái này không xấu. Từ cách cô chăm sóc mẹ cô có thể nhìn ra cô là một đứa con gái hiếu thảo, một người hiếu thảo không thể hư hỏng đến mức đó. Huống chi chuyện của anh và cô ồn ào lớn như vậy, anh cũng không muốn quay lại đơn vị còn phải không ngừng giải thích với mọi người. Nếu đã sai rồi hãy để nó tiếp tục sai thêm nữa, dù dao yêu cầu của anh đối với một người vợ cũng không nhiều, nhân phẩm tốt là được rồi.
"Vì sao, anh biết rõ chúng ta vốn cái gì cũng đều không phải!" Ôn Hoàn chưa từng thấy người nào vô lại như vậy, có chút tức giận nhìn anh chằm chằm.
"Nếu tôi đã thừa nhận sẽ không dễ dàng buông tay." Lục Thần bá đạo cầm tay cô không buông ra.
"Chú út, người ta đã không yêu thích gì, em còn..." Lục Tĩnh chưa nói xong, một giọng nói rắn rỏi mạnh mẽ từ trên lầu truyền xuống, ngắt ngang lời chị ta vẫn chưa nói xong.
"Đang ồn ào cái gì vậy?"
Nghe vậy tất cả mọi người đều hướng lên lầu nhìn, chỉ thấy bác Chung cùng vị trưởng bối Lục Lâm Phong và phu nhân Trương Kim Lan nhà họ Lục đang từ trên lầu đi xuống.
"Ba, mẹ." Mấy cô con gái nhà họ Lục đồng loạt cùng kêu lên.
Toàn thân mẹ Lục mặc kiểu sườn xám Trung Quốc đoan trang khí thế, tóc cũng được chải vuốt sửa sang kỹ lưỡng, rõ ràng là người đã ngoài sáu mươi nhưng được bảo dưỡng nên nhìn cũng không thấy già, chỉ tầm hơn năm mươi thôi. Chỉ có điều ngược lại ba Lục tóc mai hai bên bạc hết, lộ ra có chút tang thương.
Ôn Hoàn nhìn tới phía bên này phòng khách đến chỗ ba Lục mẹ Lục, luôn cảm thấy có chút quen mắt lại nhất thời không nhớ nổi mình đã từng gặp ở đâu.
"Mấy người các con đang ồn ào cái gì đó." Mẹ Lục Trương Kim Lan cau mày có chút không vui hỏi.
"Mẹ, mẹ xem chú út đã mang ai trở về." Lục Tĩnh có chút khinh bỉ liếc nhìn Ôn Hoàn.
Không đợi Trương Kim Lan mở miệng, Lục Lâm Phong mang theo tức giận có chút trách cứ hướng về phía Lục Thần nói: "A Thần, sáng sớm đã có chuyện gì xảy ra trên báo, tối hôm qua không phải con đi gặp mặt sao, mới được một nửa chạy đi còn chưa tính, con xem báo sáng nay đi, đều viết lộn xộn cái gì!" Nói rồi cầm tờ báo trên bàn trà ném về phía Lục Thần.
Thằng con trai chết tiệt này thật là làm ông tức chết, trước đây để cho nó học làm ăn buôn bán thì sống chết không chịu, thậm chí vụng trộm không hỏi qua ý kiến của ông đã báo thẳng vào trường quân đội. Bây giờ đã ba mươi tuổi đầu, ông không cầu nó có thể trở về tiếp nhận sự nghiệp của ông, chỉ yêu cầu nó tìm một cô gái quay về kết hôn, yêu cầu như vậy rất quá đáng sao? Vậy mà nó ngược lại, đang gặp mặt lại nói đi vệ sinh rồi chốn mất! Thằng ranh này vốn từ bé đã làm ông tức giận rồi!
Lục Thần giơ tay chuẩn xác không sai đón lấy tờ báo ném tới, kéo Ôn Hoàn tới đứng ở trước mặt mình nói: "Ba, đây là Ôn Hoàn, con dâu tương lai của ba, sau này ba đừng vì hôn sự của con lại sắp xếp bất kỳ cuộc gặp mặt nào nữa, con không cần."
"Con, con nói cái gì?" Ba Lục tức giận gân xanh trên trán đều nổi hết lên, chỉ vào Ôn Hoàn rồi lại nhìn Lục Thần lớn tiếng nói: "Con muốn kết hôn với một ngôi sao hạng ba làm vợ?" Thằng ranh này là muốn ông tức chết sao?!
"Đúng vậy, con sẽ cưới Ôn Hoàn." Nói rồi quay đầu liếc nhìn mọi người nói: "Cho nên các chị sau này đừng tìm những cô gái lung tung kia tới bảo em ăn cơm cùng mấy cô ấy."
Anh mới nói xong, Lục Tĩnh liền có chút không vui chất vấn: "Cái gì mà gọi là những cô gái lung tung, hôm qua Diệp tiểu thư có chỗ nào không tốt, thông thạo lễ nghĩa dịu dàng đoan trang, nghề nghiệp là giáo viên dạy tiểu học, có điểm nào khiến em không hài lòng?!" Ngày hôm qua chị còn đang tăng ca tại văn phòng, đột nhiên một cô gái liền xông vào phòng, nói Lục Thần nếu như đối với cô ấy không hài lòng, không có ý gì thì có thể trực tiếp nói rõ ràng cho cô ấy, không cần thiết phải cố ý giữa đường mượn cớ rời đi. Lúc này chị mới biết tên Lục Thần này lại giữa buổi gặp mặt lén lút chuồn đi, người nhà họ Diệp chất vấn chị, muốn chị cho bọn họ một câu trả lời. Chị lớn như vậy chưa từng bị người ta ngay trước mặt chất vấn như thế, muốn nói cũng không nói được!
"Cô ấy rất tốt, nhưng không phù hợp với em, cô ấy cùng em thảo luận chuyện lắp ráp súng ống công nghệ còn tạm được, thế nhưng cùng em thảo luận văn học thơ ca, xin