Xấu Phi

Xấu Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321812

Bình chọn: 10.00/10/181 lượt.

đầy thoải mái, nụ cười xán lạn

làm cho người ta nhìn thấy cũng không nhịn được cười thầm.

"Hoàng Thượng giá lâm, Công Chúa Vĩnh Lạc giá lâm."

Lúc Hoàng Đế Hiên Viên Sơ bước vào thì từng tiếng hô cao vút cũng đã truyền khắp cả Thái Y Viện, đương nhiên cũng truyền vào trong lỗ tai Lý Mạt

Nhi .

Ngay sau đó nụ cười của nàng liền biến mất, huyết sắc trên mặt giống như bị rút cạn.

Hiên Viên Sơ mặc một bộ long bào màu vàng rực rỡ đi vào Thái Y Viện, đi theo ngay phía sau hắn là nhóm cung nhân thị vệ cùng với Tả Tướng Ngụy Huệ

và đại thần triều đình, phô trương hiếm thấy mênh mông cuồn cuộn, ngay

cả Khuyết Vương và Liên Bình cũng đi theo ở bên cạnh.

Hiên Viên Sơ nhấc tay ra hiệu cho mọi người trong Thái Y Viện không cần quỳ

thỉnh an, thế là tất cả mọi người đều mở to mắt nhìn Hoàng Đế và một nữ

tử đi lên phía trước, từng đôi mắt đều hiện lên vẻ sáng tỏ.

Vị thiếu nữ xinh đẹp xuất chúng này nhất định chính là Công Chúa Vĩnh Lạc của tiền triều rồi.

Tục truyền nàng chính là được Hoàng Hậu Đông Vân của tiền triều đưa ra khỏi cung, nhờ cạy cố nhân ở dân gian chăm sóc, trên người còn mang theo tín vật của Hoàng Hậu Đông Vân, cũng chính là Ngọc Phật Châu mà Đông Vân

khi còn sống yêu thích nhất luôn cầm trên tay. Công Chúa Vĩnh Lạc cứ như vậy ở tại một thôn nhỏ bên ngoài Thành Thiên Kinh trải qua năm năm này, mãi cho đến khi cái gia đình bách tính chăm sóc cho nàng cuối cùng cũng không nhịn được khối tiền thưởng kếch xù kia, len lén đi tới Phủ Tể

Tướng mật báo, thân phận của nàng mới được phơi ra ánh sáng.

Công Chúa Vĩnh Lạc quả nhiên là xinh đẹp động lòng người giống như lời đồn,

nhưng mà càng làm cho mọi người giật mình, thật ra chính là trên người

nàng và Hiên Viên Sơ đều mặc y phục màu vàng sáng bóng giống nhau như

đúc.

Hoàng Đế lại đồng ý đem màu sắc dành riêng cho Đế Hậu để cho nàng mặc vào? Chẳng lẽ là. . . . . .

Hạ thái y lo lắng nhìn về phía Lý Mạt Nhi, người sau cắn chặt môi, không hé một tiếng.

"Hoàng Thượng, Vĩnh Lạc còn tưởng rằng trong Thái Y Viện này chỉ có nam tử,

không ngờ còn có nữ tử?" Lời này của Công Chúa Vĩnh Lạc vừa nói xong,

ánh mắt của mọi người liền cùng nhau rơi vào trên người Lý Mạt Nhi.

Lý Mạt Nhi không được tự nhiên nhếch miệng, nhưng mà vẫn không nói một câu chỉ nhìn chằm chằm vào Hiên Viên Sơ, ánh mắt của người kia vẫn rơi vào

trên người của Công Chúa Vĩnh Lạc, giống như đối với hắn đó là cảnh đẹp

hấp dẫn nhất trên thế giới.

Hắn thật sự là. . . . . .

"Ngươi tên là gì?" Công Chúa Vĩnh Lạc hướng về phía Lý Mạt Nhi hỏi một câu như thế.

"Lý Mạt Nhi." Nàng không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp lời.

"Mạt Phi lớn mật! Đối với Công Chúa sao có thể vô lễ như thế? Người đâu! Vả miệng!" Tả Tướng Ngụy Huệ đứng ra phát lệnh.

Ở dưới luật lệ của thời đại này, một vị Cung Phi nho nhỏ đương nhiên là

kém xa so với địa vị của Công Chúa tiều triều, huống chi vị Công Chúa

này còn rất có khả năng sẽ trở thành Hoàng Hậu tương lai.

Mắt thấy mấy cung nhân nghe lời đã tiến lên trước, Hạ thái y và mấy môn

sinh của hắn cũng lập tức đứng ra che chở ở trước mặt Lý Mạt Nhi.

"Hạ thái y, ngươi đừng cho là lần trước ngươi cứu mạng Hoàng Thượng, mà có

thể bảo vệ cho cái tiện phi dĩ hạ phạm thượng này!" Ánh mắt cảnh cáo của Tả Tướng quét qua bức tường người che ở trước người Lý Mạt Nhi.

"Hồi Thừa Tướng, cứu mạng Hoàng Thượng không phải là lão phu, mà là Mạt Phi

nương nương." Hạ thái y không nhanh không chậm trả lời.

"Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng sao?"

"Không tin cũng phải tin, bởi vì đây là sự thật." Lý Mạt Nhi đứng dậy, không

để cho đám người Hạ thái y vì nàng mà chịu liên lụy.

"Cho dù là như vậy . . . . . ." Ngụy Huệ còn có lời muốn nói.

Phục Khuyết cắt ngang lời nói của hắn, cười lạnh nói: "Cho dù là như vậy

cũng không tới phiên Tả Tướng người nói chuyện. Không thấy Hoàng Thượng

còn đứng ở chỗ này sao? Phải mà Hoàng Thượng không vội, mà thái giám đã

gấp mới đúng, thế nào lại là ngươi? Chẳng lẽ. . . . . ."

"Khuyết Vương Gia!" Bị ám chỉ là tự cung sắc mặt Ngụy Huệ vô cùng khó coi.

"Đủ rồi, ngay cả việc nhỏ như vậy cũng có thể ầm ĩ?" Hiên Viên Sơ hiển

nhiên là không muốn tiếp tục đề tài vả hay không vả miệng này, lập tức

muốn đổi đề tài, liền nói: "Mạt Phi đã từng cứu Trẫm xác thực là thật,

Mạt Phi đến từ dân gian không quen với những lễ nghi trong cung, Trẫm đã hứa sẽ không truy cứu việc nàng thất lễ, Thừa Tướng không nên làm khó

dễ."

"Vi thần tuân chỉ." Ngụy Huệ hậm hực thối lui đi xuống.

"Mạt Phi, thì ra muội là Thái Y à? Nhưng tại sao ta lại nghe được dường như không phải là như vậy? Vậy hiện tại là như thế nào?" Công Chúa Vĩnh Lạc cau mày suy tư, bộ dáng ngây thơ đáng yêu, vậy mà Lý Mạt Nhi chỉ

cảm thấy cực kỳ chói mắt, lập tức xoay ánh mắt sang phía khác.

"Ta vốn là vào cung để giúp trang điểm cho các Mỹ Nhẫn trong hậu cung." Nàng cúi đầu đáp lại.

"Vĩnh Lạc, con có từng nghe nói qua cửa hàng vải của lão Lý trong thành Thiên Kinh chưa?" Phục Khuyết nhìn qua đối với Vĩnh Lạc thật sự là càng thêm

yêu thương.

"Đã từng nghe qua! Nổi danh chính là công phu giúp mọi ng


Polly po-cket