
Thiên Bảo năm thứ mười sáu, Hoàng đế Phục Thiên nước Vị tàn bạo bất nhân, cả
ngày đắm chìm trong nữ sắc, bỏ bê quốc sự, lại đối với dân chúng thu
thuế nặng nề, cộng thêm hạn hán đã lâu không mưa, đời sống nhân dân càng thêm khó khăn, kêu ca nổi lên khắp bốn phía. Nhưng bên trong hoàng cung Phục Thiên vẫn tiếp tục ca hát hàng đêm, Hoàng Hậu dịu dàng khuyên can
lại bị Phục Thiên đày vào lãnh cung, trung thần họ Ô dũng cảm can gián
cũng không nói được phải chết già. Cuối cùng Phục Thiên bởi vì tin vào
những lời gièm pha của sủng phi, đem Hữu Tướng Lý Mộc người được lòng
dân chém đầu răn chúng. Đến lúc này, đã hoàn toàn làm mất lòng dân. Ba
tháng sau, Tướng quân Hiên Viên quanh năm đóng ở biên quan thành Thục
bỗng nhiên lãnh binh tạo phản, nước Vị lâm vào nội loạn.
Hiên Viên gia mấy đời đều là danh tướng của nước Vị, Hiên Viên Sơ lại là con cháu xuất sắc nhất trong các đời của gia tộc Hiên Viên từ trước tới
nay, hắn không chỉ dũng mãnh thiện chiến mà còn tinh thông mưu lược, năm mười lăm tuổi, đã đi theo phụ thân nghênh chiến hàng loạt các cuộc xâm
lược của nước Trạch Uyển, vận dụng cơ trí hơn người đẩy lui đại quân
Trạch Uyển, bảo vệ được ranh giới biên cương phía Tây Bắc của nước Vị.
Năm năm sau, hắn thay mặt phụ thân xuất chinh tới phía Nam nước Vị đối
phó với Man Tộc đang rục rịch chuẩn bị phản loạn, không tới bảy ngày lấy trí tuệ đối đầu với quân địch, đã khiến Man Tộc lần đầu tiên chấp nhận
kết minh với nước Vị, trận chiến lần này tất nhiên đã khiến cho danh
tiếng của Hiên Viên Sơ càng ngày càng lan truyền nhanh hơn, được ngự ban áo giáp bạc, đồng thời được phong làm Ngân Kỵ Tướng Quân, đây chính là
vị Tướng Quân trẻ tuổi đầu tiên trong lịch sử của nước Vị từ trước tới
nay.
Cũng bởi vì đại gia tộc Hiên Viên lớn mạnh như vậy cũng thần phục quốc gia,
cho nên khi Hiên Viên Sơ không hề báo trước đã tạo phản lại càng làm cho người ta khó có thể tin nổi.
Có lẽ Hoàng Đế Phục Thiên quả thật là bị người người oán trách, trong
khoảng thời gian ngắn ngủi không tới một tháng, quân lính của Hiên Viên
Sơ đã từ thành Thục lên đường thuận lợi tấn công vào Hoàng Thành Thiên
Kinh.
Trong Hoàng Cung, Phục Thiên đến lúc này mới cảm thấy kinh hoàng, hoảng hốt
phái Ngự Lâm Quân xuất cung chống cự, nhưng mà Ngự Lâm Quân quanh năm
không được chỉnh đốn làm sao có thể ngăn cản được đội quân tinh binh
dưới trướng Hiên Viên Sơ đã trải qua kinh nghiệm thực chiến ở chiến
trường? Chỉ mới đánh một trận quân lính đã tan rã. Hơn nữa, ngay cả
"Khuyết Vương" Phục Khuyết người được gọi là Vương Gia nhàn hạ và các
trọng thần, danh tướng cũng cùng với Hiên Viên Sơ trong ứng ngoài hợp,
thế là quân phản loạn dễ dàng đánh chiếm Hoàng Cung, Phục Thiên và sủng
phi không kịp chạy trốn bị giết chết trong tẩm cung.
Thiên thời, địa lợi cộng thêm nhân hòa, Hiên Viên Sơ vừa mới 25 tuổi có thể
nói là không cần tốn nhiều sức lực đã đăng cơ làm tân Hoàng Đế Uy Vũ,
quốc hiệu không thay đổi, Hoàng Thành Thiên Kinh không thay đổi, năm đầu tiên Hoàng Đế mới lên ngôi lấy tên là Khánh Bình.
Cùng lúc đó, chúng thần rối rít tỏ thái độ quy phục, thế là trong triều đình quan lại khác biệt nhau không lớn, tân Hoàng Đế cố gắng nhanh chóng
tiến hành cải cách sửa đổi, cho tới nay Khánh Bình năm năm, nước Vị cuối cùng cũng thoát khỏi cảnh quốc sự bị quên lãng, dân chúng lầm than khốn khó, chuẩn bị nghênh đón một thời đại hoàng kim xa cách đã lâu.
Chỉ là Hiên Viên vương triều hưng thịnh nhưng vẫn còn tồn tại mối nguy hiểm ngầm.
Tục truyền, trước khi Tân Đế vào tới lãnh cung Hoàng Hậu Đông Vân của tiền
triều đã uống thuốc độc tự vẫn, nhưng mà Công Chúa Vĩnh Lạc cùng nàng
sống nương tựa lẫn nhau và lão thái giám hầu hạ các nàng đã biến mất
không thấy tung tích.
Lúc ấy, Vĩnh Lạc đã gần 13 tuổi, thái giám tuổi tác cũng đã cao, đúng ra sẽ không thể đi xa mới phải, nhưng năm năm qua, tin tức về một già một trẻ này vẫn mờ mịt không có dấu vết, ngược xuôi khắp cả nước cũng đều tìm
không ra tung tích của bọn họ.
Đứa con còn sót lại của tiền triều vốn luôn là một cái gai trong tim của Đế Vương tân triều, tuy rằng chỉ là tiểu công chúa, lẽ ra cũng không có
nhiều bản lĩnh để nghiêng trời lệch đất gì, nhưng mà đột nhiên biến mất
không dấu vết như vậy không tránh được khiến cho lòng người hoài nghi.
Chỉ tiếc là Tân Hoàng coi như muốn bỏ cây gai này cũng không thể nào nhổ nó lên được, bởi vì từ sau khi Hoàng Hậu tiền triều vào ở trong lãnh cung, trừ những người hầu hạ ở bên ngoài, cũng không có người nào khác gặp
qua diện mạo của Công Chúa, cho dù đã từng thấy qua cũng chỉ nhớ được là nàng thừa hưởng vẻ đẹp của mẫu thân, là một mỹ nhân chuẩn mực, trừ lần
đó ra, thật sự là không hề có chút manh mối nào để lần theo.
Công Chúa Vĩnh Lạc mất tích làm cho người ta không thể không phỏng đoán,
chưa biết chừng ở nơi nào đó thật sự còn có một vài dư đảng trung thành
với Phục Thiên vẫn còn kéo dài hơi tàn, chờ cơ hội lật đổ tân triều, mà
trong người Công Chúa Vĩnh Lạc lại chảy dòng máu của tiền triều, đây
chính là hậu thuẫn tốt nhất của bọn họ.