XtGem Forum catalog
Vương Gia Sợ Vợ

Vương Gia Sợ Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322621

Bình chọn: 8.5.00/10/262 lượt.

lên, ánh mặt trời đã muốn bị hắn ngăn trở toàn bộ, chỉ có cặp con

ngươi sáng quắc gần trong gang tấc kia nhìn nàng chằm chằm.

Thấy

nàng ngây ngốc mở to mắt, Long Kí Vân trầm giọng nói: “Nhắm mắt lại.”

Nàng theo bản năng nghe lời, nhắm mắt lại, trong nháy mắt lực áp bách

trên môi cũng gia tăng lên.

Lần hôn này không giống với dĩ vãng,

có áp lực, mang theo tức giận, hàm chứa khiển trách, thế tới rào rạt lại lửa nóng triền miên. Cánh tay nàng chống đỡ giữa hai người dần dần mất đi lực chống cự, cũng sa

vào trong nụ hôn sâu của hắn, cả người mềm yếu, cuối cùng chỉ có thể thở phì phò ngã vào trong lòng hắn.

“Chúng ta về nhà.”

Trong

mơ mơ màng màng, nàng nghe được lời vô nghĩa của hắn bên tai mình, nhưng không cách nào lại suy nghĩ sâu xa ý nghĩa chân chính của những lời

này.

Người trong Tấn vương phủ phát hiện, gần đây Vương phi của

bọn họ cả ngày uể oải không có tinh thần, khi bất chợt nhìn đến Vương

gia bọn họ lại còn có thể phát run.

Mà Vương gia của bọn họ luôn

ôn hòa cười nhạt, không phải xem như không có việc gì lướt qua bên người Vương phi, mà là săn sóc đi qua bồi Vương phi cùng nhau nhàn nhã ngồi

đón gió thưởng cảnh(thưởng thức cảnh vật).

“Linh nhi.”



Linh Linh đang buồn ngủ dựa vào trên nhuyễn tháp vừa nghe tiếng kêu to

này, thân thể lập tức rùng mình, tỉnh táo lại ngay, mở to đôi mắt kinh

hoảng nhìn lại chỗ phát ra thanh âm.

“Dọa nàng sao?” Long Kí Vân ôn nhu cười ngồi xuống nhuyễn tháp.

Nàng kinh ngạc nghi ngờ nhìn hắn, lông mi thật dài nhịn không được run run.

Hắn lại muốn làm gì? Rõ như ban ngày, trời đất sáng sủa, trước mắt bao

người, hắn lại muốn làm cái gì?!

Nhìn nàng giống như con thỏ nhỏ vì chấn kinh quá độ mà lông cả người đều dựng thẳng lên, Long Kí Vân không phúc hậu cười mị mắt.

“Ngươi…” Tô Linh Linh tức giận trừng mắt hắn.

Trong thiên hạ, chỉ có ta mới có tư cách không kiêng nể gì bắt nạt nàng như vậy.....

Trong đầu không tự chủ được hiện lên những lời nói hắn từng tà mị nói bên tai mình, tiện đà nhớ tới hắn một lần lại một lần không kiêng nể gì “bắt

nạt” như thế nào, mặt Tô Linh Linh bỗng dưng đỏ lên, đôi mắt lại quẫn

đến không biết nên nhìn thế nào.

“Nghĩ đến cái gì? Hử, nương tử?” Hắn phút chốc gần sát nàng, giọng điệu hết sức khiêu khích.

Thì thầm thân mật bên tai làm cho nàng theo bản năng lui về phía sau trốn,

không biết sao liền bị người đặt trên nhuyễn tháp, tư thế cực kỳ ái

muội.

“Vương… Vương gia….”

“Hử?” Hắn lên tiếng trả lời, tâm tình lúc này tốt lắm.

Nàng khó khăn nuốt nước miếng, nhắc nhở. “Như vậy khó coi.”

Long Kí Vân ở vai nàng nở nụ cười. Xem ra mấy ngày nay hắn thật sự thành công dọa nàng!

“… ” Trong nháy mắt Tô Linh Linh khẩn trương không ngừng. Hắn sẽ không

phải trước mặt nhiều người như vậy không khống chế được, hẳn là sẽ

không… Nàng thật sự không thể xác định.

Sau khi nở nụ cười trong

chốc lát, Long Kí Vân buông nàng ra, sau đó lúc Tô Linh Linh vừa mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, liền cởi giày lên tháp, không e dè đem nàng ôm

vào trong lòng.

Nàng nhất thời lại cứng đờ, nam nhân này thật là yêu ma hóa thành!

“Nhìn vết thâm quầng dưới mắt nàng đen như vậy, chắc là không ngủ được rồi.”

Giọng nói hắn mềm nhẹ, đưa tay tháo ra búi tóc của nàng, “Chỗ này ánh

sáng vừa tốt, nàng ngủ một lát đi.” Hắn thích bộ dạng tóc dài rối tung

nhu nhược e lệ của nàng, nhưng nàng chạy trốn liên tiếp làm cho tâm linh hắn bị thương sâu sắc.

Vương gia thật ôn nhu, tỳ nữ bên cạnh lại bắt đầu ở một bên cảm thán.

Đầu gối lên trên đùi hắn, mặc hắn vỗ về tóc dài mềm mại của mình, Tô Linh

Linh ngay từ đầu lo sợ bất an, dần dần khó có thể chống cự ý nghĩ nhắm

mắt lại.

Nàng thật sự quá mệt mỏi, đã nhiều ngày hắn giống dã thú không biết thoả mãn không ngừng áp bức nàng, cắn gặm nàng, làm cho thân thể của nàng đều mệt tới cực điểm, không còn khí lực phản kháng, chỉ có thể tiêu cực cầu nguyện hắn nhanh chút bình ổn lửa giận trong lòng.

Tấn vương lúc tức giận thật sự rất khủng bố!

Lần đầu tiên tức giận, hắn tăng số người giám thị nàng lên,việc này không doạ được nàng, nhiều lắm làm cho nàng buồn rầu.

Nhưng lần thứ hai tức giận, hắn lại làm người ta giận sôi theo, tự mình đem

nàng vây ở trên giường, làm việc phi thường không có đạo đức….

Trong lúc giống như ngủ nhưng chưa ngủ, giống như tỉnh nhưng không tỉnh, Tô Linh Linh nghe được tiếng bẩm báo của người hầu.

“Lại bộ Trình đại nhân --”

Nàng nghe được nam nhân bên cạnh nhẹ nhàng lặp lại, trong lòng không khỏi cảm thấy hoang mang.

Tên này rất quen thuộc.

“Thay ta hồi đáp, đúng giờ dự tiệc.”

Lòng bàn tay Long Kí Vân không yên, cứ vuốt ve mặt thê tử, dùng ngón tay

phác thảo mặt mày của nàng, trong lòng cân nhắc Trình đại nhân này, đến

tột cùng là vì cái gì lại nhiều lần mời hắn qua phủ ngắm trăng.

Tâm tư vòng vo vài vòng, hắn hạ mắt nhìn tiểu nữ nhân đang gối lên mình ngủ say, khóe miệng nổi lên nụ cười ôn nhu sủng nịch.

Đã nhiều ngày hết sức chuyên chú “giáo huấn” nàng, tuy là có chút hao tổn

tinh lực, nhưng thể xác và tinh thần sung sướng, từ trong ra ngoài đều

xuyên thấu sảng khoá