
từ len lõi vào lòng nàng, thứ tình cảm mà hai mươi mấy năm nàng chưa một lần biết đến. Có lẽ không biết, cho nên thấy thật xa lạ, xa lạ đến nỗi, cảm xúc này Vũ Khuynh Thành rốt cuộc không biết là cái gì?
Vũ Khuynh Thành thùy hạ mi mắt, áp đi những cảm xúc kì lạ trong lòng, một chút khẽ cười, dung nhan khuynh thành khuynh quốc càng thêm rực rỡ khiến cho người ta đi đui mù. Tiêu Dạ Thần không nói, mâu quang vẫn như vậy ôn nhu, y vẫn tiếp tục công tác vì Vũ Khuynh Thành thúc đẩy lột nho. Hai người hỗ động qua lại, một một lời nói…
“ Khuynh Thành cô nương, chờ đã” Hiên Viên Tiếu Điệp lên tiếng, thành công ngăn cản bước đi của Vũ Khuynh Thành.
“ Hiên viên tiểu thư, có chuyện gì sao” Vũ Khuynh Thành nghi hoặc vấn, tuy nàng đã cứu vị Hiên Viên tiểu thư này một mạng nhưng mà dường như bọn họ cũng không thân thiết lắm nha, làm chi gọi nàng lại
“ Chúng ta có thể tìm một chỗ nói chuyện được không” Hiên Viên Tiếu Điệp ấp a ấp úng. Khó khăn lắm mới biết được Tiêu ca ca không ở bên cạnh Vũ Khuynh Thành cho nên nàng với cố ý tìm đến .
“ Được a,” Vũ Khuynh Thành gật đầu.
Hai người bước vào đình nhỏ, Vũ Khuynh Thành không khách sáo tự châm cho mình một tách trà, hương vị thật tốt lắm, quả thật nhà giàu có khác, Vũ Khuynh Thành nghiêng đầu nhìn Hiên Viên Tiếu Điệp mà vấn:
“ Hiên Viên tiểu thư, có chuyện gì cứ nói”
Hiên Viên Tiếu Điệp khẽ cắn môi, sau đó ánh mắt kiên định nhìn Vũ Khuynh Thành mà nói : “ ta thích Tiêu ca ca, đã hơn hai năm rồi”
Vũ Khuynh Thành sững lại, có chút kinh ngạc nhìn Hiên Viên Tiếu Điệp. Trong lòng có chút không khỏe, nhưng vẫn tươi cười hỏi lại:
“ Thế thì sao?”
“ Khuynh Thành cô nương, cô với Tiêu ca ca” Hiên Viên Tiếu Điệp giọng nói dần nhỏ đi.
“ Tiêu Dạ Thần là bảo tiêu của ta nha” Vũ Khuynh Thành cười khẽ, nhẹ dịu say lòng người. Mỹ nhân nhất tiếu khuynh thành nhị tiếu khuynh quốc, đúng là làm cho người ta đui mù tình. Dù không thích nhưng Hiên Viên Tiếu Điệp không thể phủ nhận nữ tử này quả thật rất đẹp.
“ Hiên Viên tiểu thư, cái này dường như ngươi nói nhầm đối tượng rồi, nếu như ngươi thích Dạ Thần, ngươi có thể đi nói với hắn, ta cũng không giúp được gì, đúng không? Thần, thích ai là quyền cá nhân riêng tư, nếu như hắn thích Hiên Viên tiểu thư, ta cũng đâu có ép hai người phải chia tay đau, quan hệ giữa chúng ta chỉ là hắn là bảo tiêu của ta thôi” Vũ Khuynh Thành từ tốn nói. Nhưng mà vì cớ gì nghĩ đên Tiêu Dạ Thần thích nữ nhân khác, lòng nàng lại khó chịu đến như vậy, chết tiệt! Tiêu Dạ Thần ngươi đã cho ta ăn bậy cái gì mà khó chịu phải chết, thật khó chịu mà. Nhói..nhói, đau,..đau, thứ cảm giác này hảo xa lạ…
“ Ta biết, nhưng mà Tiêu ca ca, hắn thích..” Hiên Viên Tiếu Điệp cau mày, muốn nói lại thôi, nàng muốn lớn tiếng nói Vũ Khuynh Thành cách xa Tiêu ca ca một chút, muốn Vũ Khuynh Thành đừng gần Tiêu ca ca như vậy, nhưng mà nàng có tư cách gì mà nói chứ. Thứ nhất, Vũ Khuynh Thành đã cứu mạng của nàng, thứ hai nàng và Tiêu ca ca không có quan hệ gì cả, cho nên nàng nói không thành lời. Nhưng mà nhìn thấy hai người bọn họ mỗi ngày đi bên cạnh nhau, cười cười nói nói, Tiêu ca ca đối với ai cũng lãnh đạm duy đối với Vũ Khuynh Thành luôn độc sủng ôn nhu, khiến cho nàng thật sâu ganh tị, cũng thật sâu đau lòng, vì cớ gì nàng bên cạnh hắn hai năm, hắn cũng không chịu liếc mắt nhìn nàng một cái. Vì cớ gì hắn chỉ duy độc ôn nhu với Vũ Khuynh Thành. Người bên ngoài nhìn vô ai lại không biết, Tiêu đại công tử Tiêu Dạ Thần ái vô cùng Vũ Khuynh Thành, chỉ là người trong cuộc còn ngu ngơ chưa rõ thôi.
“ Hiên Viên tiểu thư…” Vũ Khuynh Thành ngắt lời ta có chút việc, không tiện phụng bồi. Nói xong đứng dậy rời khỏi. Đúng hơn là Vũ Khuynh Thành có chút trốn tránh, nàng không muốn biết Tiêu Dạ Thần thích ai, càng không muốn biết mục đích của Hiên Viên Tiếu Điệp, nàng chỉ hi vọng mọi thứ như bình thường, như thường ngày thôi. Tiêu Dạ Thần , số đào hoa của ngươi thật nhiều quá đó. Nghĩ đến đây, Vũ Khuynh Thành căm tức đi lên, hảo một cái Tiêu Dạ Thần, có cái gì được chứ, chỉ là thông minh hơn người một chút thôi, chỉ là tài giỏi hơn người một chút, chỉ là đẹp hơn người khác một chút, chỉ là…đáng yêu hơn người một tý, vì cớ gì lại bị nhiều mỹ nhân yêu thương nhung nhớ như vậy chứ. Khiến cho nàng bực mình không không. Lát nữa phải khiến hắn hảo hảo bồi thường mới được. ( Nam Cung Dao : hí hí!! Chị ấy bắt đầu ghen rồi đấy >_< )
“ Thành nhi, nàng cần chi nhiều tiền như vậy nha”
“ Ngươi a, đương nhiên là làm lộ phí đi du lịch rồi”
“ Nhưng ta đủ sức nuôi nàng mà”
“ Đồ ngốc, chả ai chê tiền nhiều cả, với lại năm năm sau hết hạn, lúc đó không có tiền ta làm sao thuê ngươi làm bảo tiêu tiếp đây”
“ Nàng biết rõ chỉ cần nàng nguyện ý, ta tình nguyện là bảo tiêu miễn phí cho nàng cả đời mà”
Tiêu Dạ Thần mấy hôm nay thật phiền lòng, vô cùng bực bội mà nguyên nhân đương nhiên chính là mỹ nhân Khuynh Thành của chúng ta. Vì sao ư? Đương nhiên là mấy hôm nay không biết vì sao Thành nhi không để ý đến hắn, đã thế lại còn có tiểu thí hài kia luôn luôn bám lấy nàng. Trời ạ! Trước là có con tiểu bạch hổ,