
ời thỏa mãn, hôn nhẹ lên trán Kỳ Hinh rồi xoay người lại, muốn tắt máy tính đi.
Xem ra hôm nay cô đã tốn nhiều sức lực rồi!
Ngón tay dài của Lăng Thiếu Đường chạm vào con chuột máy tính, anh muốn xem cô đã tìm hiểu những chuyện gì.
Anh mở lịch sử duyệt web ra!
Đều là tin tức về bản thân anh!
Lăng Thiếu Đường mỉm cười, quay đầu nhìn Kỳ Hinh vẫn còn đang ngủ.
Sau đó, anh quay đầu lại, đột nhiên…
Lăng Thiếu Đường – người thừa kế của tập đoàn Lăng thị cùng bạn gái bí mật xuất hiện tại nhà hàng cao cấp!
Lăng Thiếu Đường đột nhiên nhìn thấy dòng tin này.
Sự dịu dàng trên khuôn mặt anh hoàn toàn được thay thế bằng sự lạnh lẽo đến đáng sợ.
Anh nhớ về khoảng thời gian ấy…
Anh nhớ lại tình hình lúc đó.
Hôm đó, An Vũ Ân khóc lóc tới tìm anh, sau đó nói cho anh biết một chuyện mà anh không thể nào chấp nhận nổi.
Nhưng đối mặt với người phụ nữ mình thích, di❦endaŦnleq❦uydŦon anh cũng chỉ có thể lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô ấy.
Nhưng không ngờ hành động này lại bị chụp lại, hình ảnh rất kém, căn bản không nhìn rõ biểu cảm và động tác của hai người.
Rõ ràng sự mơ hồ ấy lại có thể tạo ra một sự hiểu lầm!
Chết tiệt!
Lăng Thiếu Đường siết chặt tay lại.
Khi liếc nhìn về phía Kỳ Hinh, trái tim anh như bị ai đó bóp chặt.
Rõ ràng là cô đã đọc rồi!
Lăng Thiếu Đường tắt máy tính đi, lẳng lặng nhìn Kỳ Hinh, trong lòng rất phức tạp.
Anh không thể không thừa nhận rằng lúc này anh rất để ý đến tâm trạng của cô.
Anh biết Kỳ Hinh đã biết đến An Vũ Ân!
Mà anh cũng phát hiện ra… cái tên Kỳ Hinh này đã dần thay thế vị trí của An Vũ Ân trong lòng anh.
Cái tên ấy đã từng là một nỗi đau đớn rất lớn trong lòng, nhưng giờ nhớ đến, anh lại hết sức bình thản.
Ngược lại, anh lai cảm thấy căng thẳng về cô gái trước mặt này.
Anh sợ…
Mất cô!
Vậy còn chuyện của bố anh thì sao?die☣nd☣anlequ☣ydonnn
Ánh sáng sắc lạnh vụt qua trong đáy mắt Lăng Thiếu Đường. Anh đưa tay day
day lên huyệt thái dương, cố gắng trốn tránh vấn đề này.
- Ưm…
Kỳ Hinh khẽ kêu một tiếng, cô vô thức nghiêng nghiêng đầu, muốn tìm một vị trí thoải mái.
Tiếng kêu của Kỳ Hinh bỗng thu hút sự chú ý của Lăng Thiếu Đường.
Anh lại gần Kỳ Hinh, vươn tay ra rồi bế cô dậy, đi về phía phòng ngủ.
Kỳ Hinh đang say ngủ liền nghiêng đầu áp mặt vào lòng anh, dường như đã
tìm được một vị trí thoải mái, hô hấp của cô cũng trở nên ổn định hơn. Ánh sao chiếu những tia sáng xuống căn phòng ngủ, khiến căn phòng trở nên tĩnh lặng và dịu dàng.
Lăng Thiếu Đường bế Kỳ Hinh lại bên giường, đang chuẩn bị nhẹ nhàng đặt cô xuống…
Có thể do Kỳ Hinh vừa mới thích ứng được với độ ấm và tư thế này, tự dưng thay đổi khiến cô cảm thấy không quen.
- Ưm…
Bàn tay cô bỗng bắt lấy cánh tay Lăng Thiếu Đường, sau đó khuôn mặt nhỏ
nhắn dán chặt vào cánh tay anh, dường như luyến tiếc phải rời xa sự ấm
áp và hơi thở quen thuộc này.
Hành động của Kỳ Hinh làm hòa tan sự lạnh lẽo của Lăng Thiếu Đường, sự yêu chiều ngập tràn trong mắt anh.
Anh nhẹ nhàng nằm xuống như sợ cô sẽ tỉnh lại, sau đó ôm Kỳ Hinh vào lòng.
Dường như cảm thấy yên bình, di∩enda∩nleqqquyd∩on hàng lông mày đang nhíu chặt của Kỳ Hinh dần giãn ra.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vô thức dựa sát vào lồng ngực ấm áp của Lăng Thiếu
Đường, cơ thể xinh đẹp cũng dính chặt vào thân hình cường tráng của anh.
Lăng Thiếu Đường đột nhiên cảm thấy căng thẳng.
Chết tiệt! Chỉ ôm cô thôi mà dục vọng trong anh lại rục rịch trỗi dậy.
Kỳ Hinh đang say ngủ như tìm được nơi thoải mái, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ vào ngực anh.
Cô như một con vật nhỏ khiến người khác phải thương yêu, hơi thở đều đặn cũng khiêu khích tính nhẫn nại của anh.
Chết tiệt!
Lăng Thiếu Đường không đè nén nổi bản thân mình, anh rướn người lên, hôn lên môi cô.
Cô đẹp như vậy, hơi thở của cô vừa thơm ngát và hấp dẫn.
Lăng Thiếu Đường đẩy cánh môi của cô ra, luồn đầu lưỡi vào thăm dò, cùng chiếc lưỡi mềm mại của cô chơi đùa.
- Ưm…
Kỳ Hinh rên lên một tiếng.
Tiếng kêu của cô bỗng châm lên khát vọng trong anh khiến nụ hôn của anh càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
- A…
Kỳ Hinh mở mắt ra, nhưng từ ánh mắt mông lung có thể thấy cô vẫn chưa tỉnh hẳn.
Là anh sao?
Hơi thở quen thuộc…
Nụ hôn dịu dàng!
Thì ra…
Cô mơ một giấc mơ thật đẹp…
Cô cứ nghĩ rằng mình đang nằm mơ…
Trong mơ, không có sự lạnh lùng, tàn nhẫn…
Trong mơ, nụ hôn của anh cũng hết sức ngọt ngào…
Trong mơ, cũng không có… An Vũ Ân…
Nụ hôn của anh khơi lên tình cảm sâu bên trong cô…
Nụ hôn và sự đau buồn như quấn lấy nhau khiến cô rung động.
Cô không biết thì ra nụ hôn trong mơ lại thật đến vậy, trong mơ, Lăng
Thiếu Đường làm cô say đắm, thì ra đây mới chính là Đường của cô…
Khi Lăng Thiếu Đường rời khỏi đôi môi cô, trả lại không gian cho cô hô hấp, Kỳ Hinh không nhịn được, bật ra một tiếng kêu nhỏ.
Cô thở hổn hển, sau đó lại chủ động hôn lên môi anh…
Sự mông lung mờ ảo khiến cô muốn níu giữ khoảnh khắc tốt đẹp này…
Sự mê ly của Kỳ Hinh khiến Lăng Thiếu Đường bật cười.dieΔndΔanleqΔuydΔon
Lúc này Kỳ Hinh cảm thấy mơ mà như thật, hai tay đặt trước ngực anh cũng cảm nhận được nụ cười ấy.
Hai