
hó có thể quên được.
Tuyên Tử Dương cũng quay đầu lại, khi
anh đang nhíu chặt hàng lông mày nhìn vị khách không mời mà đến tự dưng
xông vào phá đám hôn lễ của mình, anh liền trừng lớn hai mắt.
Lăng Thiếu Đường mặc một chiếc áo sơ mi màu đen cao cấp phối hợp cùng quần
dài càng làm tôn lên đôi chân thon dài đầy mạnh mẽ của mình, khuôn mặt
anh lúc này đầy vẻ ngỗ ngược như không thể kìm chế được. Cùng là những
người đàn ông anh tuấn, nhưng Tuyên Tử Dương thì dịu dàng như làn gió
xuân, một người đàn ông toát ra vẻ chín chắn và trầm ổn trong khi Lăng
Thiếu Đường lại là một người cực kì hấp dẫn, vẻ ngông cuồng và lạnh lẽo
toát ra từ người anh khiến người khác phải run rẩy.
Tuyên Tử
Dương quay đầu nhìn thoáng qua sắc mặt tái nhợt của Kỳ Hinh rồi sải bước đến trước mặt Lăng Thiếu Đường, ngăn cản bước chân anh: “Anh Lăng, hôm
nay là ngày kết hôn của tôi và Hinh Nhi, mong anh hãy tự trọng cho!”
Bà Chúc Bích Doanh – mẹ của Kỳ Hinh và ông Kỳ Chấn Đông – bố của cô cũng đứng bật dậy nhìn Lăng Thiếu Đường đứng trong nhà thờ.
Lăng Thiếu Đường hừ lạnh một tiếng, đôi mắt anh như đôi mắt của bậc quân
vương nhìn lướt qua Tuyên Tử Dương, coi như anh ta không tồn tại rồi
nhìn thẳng về phía Kỳ Hinh, giọng nói trầm thấp và lạnh lùng vang lên:
“Hinh Nhi, lại đây…”
- Không… – Kỳ Hinh nhìn thấy Lăng Thiếu
Đường như nhìn thấy ma quỷ, cô không tự chủ được liền lùi về phía sau
mấy bước – Anh Lăng, tôi với anh không có quan hệ gì cả, anh đi đi!
- Vậy à? – Lăng Thiếu Đường lạnh lùng nói, sau đó anh hất cánh tay đang
chặn đường mình của Tuyên Tử Dương ra, sải bước đi về phía trước, hung
hăng siết chặt cằm của Kỳ Hinh, cúi người rồi nở nụ cười tà mị – Chúng
ta không có quan hệ gì à? Cô có muốn ngay bây giờ tôi kể cho bố mẹ và
chồng tương lai của cô nghe xem cô đã ở trên giường lấy lòng tôi như thế nào không?
- Lăng Thiếu Đường, anh quá đáng rồi đấy! – Tuyên Tử Dương cũng xông lên muốn kéo Kỳ Hinh về phía mình.
- Cậu muốn Uy Dương lâm vào đường cùng à? – Giọng nói của Lăng Thiếu Đường càng thêm lạnh lẽo, anh hỏi một câu ngắn gọn.
Tuyên Tử Dương như đã cảnh tỉnh, cả người anh run lên đến mức suýt nữa thì
ngã xuống. Dường như anh có thể nghe ra mùi vị khát máu và tàn nhẫn
trong giọng nói của Lăng Thiếu Đường. Đúng, anh không thể đấu cùng tập
đoàn quốc tế Lăng thị, tạm thời không nói đến chuyện Lăng Thiếu Đường là đối tác hợp tác có uy danh nhất trong giới thương mại, chỉ cần Lăng
Thiếu Đường lạnh lùng giở thủ đoạn khiến người khác chùn bước thì chuyện anh ta muốn thôn tính hay đẩy công ty Uy Dương vào bước đường cùng là
chuyện quá dễ dàng.
Kỳ Hinh nhìn Tuyên Tử Dương không thể lên tiếng trả lời, cả người cô như rơi vào một hố băng không cách nào thoát ra được.
Lăng Thiếu Đường cười lạnh, giơ tay trái ra, đường trí tuệ hằn sâu cũng hiện ra khi anh mở lòng bàn tay: “Hinh Nhi, đi theo tôi!”. Giọng nói ấy như
đang mê hoặc làm xao động trái tim Kỳ Hinh.
- Tại sao? Tại sao
anh không buông tha cho tôi! – Kỳ Hinh vô lực hỏi, cảm giác khó có thể
hít thở ngày càng mãnh liệt khiến cô chỉ muốn ngất đi.
- Rất đơn
giản, cũng giống như lần trước cô đã thề trước Chúa, trừ khi tôi chết,
bằng không cả đời này cô phải chung thủy với một mình tôi! – Lăng Thiếu
Đường nhìn Kỳ Hinh, lạnh lùng gằn từng tiếng một.
Kỳ Hinh hít sâu một hơi, khi nhìn vẻ mặt của Tuyên Tử Dương lúc này, cô đã biết kết cục của mình rồi! Cô biết Tuyên Tử Dương đã lựa chọn giữ lấy sự nghiệp của
bản thân anh, vứt bỏ cô; còn cô thì nhất định cả đời này sẽ không thể
thoát khỏi người đàn ông trước mặt.
Đôi mắt vốn đầy tình cảm của
cô lúc này được che kín bằng sự trống trải và cô tịch, đôi mắt đẹp như
làn nước vội vàng nhìn cha mẹ và những người bạn tốt ở bên dưới, cô để
mặc cho Lăng Thiếu Đường nắm chặt bàn tay phải đã sớm lạnh như băng của
mình.
- Đời này kiếp này cô chỉ có thể làm người phụ nữ của Lăng
Thiếu Đường tôi! – Lăng Thiếu Đường ghé sát người lại, chiếc mũi của anh như xuyên qua từng lọn tóc của Kỳ Hinh, giọng nói trầm thấp vang vọng
bên tai cô. Tại công ty con của tập đoàn quốc tế Lăng thị ở Italy.
- Thưa anh… thưa anh… anh không có hẹn trước nên không thể vào được, thưa anh… – Giọng nữ gấp gáp vang lên.
Ngay sau đó, một tiếng rầm vang lên, cửa phòng tổng giám đốc lập tức bị đẩy ra.
- Anh Lăng, xin lỗi anh… Anh đây nhất định phải muốn gặp anh, tôi không ngăn được…
Thư ký tổng giám đốc gấp gáp lên tiếng, cô căng thẳng nhìn Lăng Thiếu Đường đang ngồi trong phòng.
Xong rồi, chắc chắn lần này cô sẽ bị đuổi việc rồi! Cô nhắm chặt mắt lại, chuẩn bị tinh thần nghe Lăng Thiếu Đường mắng.
Tuy rằng tổng giám đốc chỉ đến công ty con làm việc có mấy ngày nhưng sự
lạnh lùng của anh khiến tất cả mọi người đều nơm nớp lo sợ, mọi người
lao vào làm việc, không ai dám lơ là chức trách.
Vốn ở công ty
con cũng có vài người muốn lợi dụng sắc đẹp để leo lên đầu người khác
nhưng bây giờ chẳng ai dám thở mạnh. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, mấy
cô ả đã được lĩnh hội sự uy nghiêm và lạnh lùng của tổng giám đốc.
Lăng Thiếu Đường ngẩng đầu nhìn