XtGem Forum catalog
Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326911

Bình chọn: 7.00/10/691 lượt.

– Cô gái thở gấp, ánh mắt mê ly nhìn người đàn ông đẹp trai như ác ma trước mặt. Anh ta tựa như một đóa hoa anh túc, biết rõ có độc nhưng

vẫn khiến cô ta cuồng mê.

Khóe môi người đàn ông cong lên nụ cười tàn nhẫn, anh ta xoay người cô gái lại, phần lưng gợi cảm và duyên dáng của người con gái lộ rõ trước mắt.

Anh ta bắt đầu hung hăng chà đạp lên làn da trắng trẻo, thô lỗ vén cao váy cô ta lên.

Ánh mắt đầy sảng khoái.

- Nói, tôi và Lăng Thiếu Đường, ai có thể thỏa mãn em?

Anh ta ôm chặt lấy cô gái, càng khiến cô ta thêm điên cuồng.

- Anh, đương nhiên là anh, chỉ có anh mới có thể thỏa mãn em...

Cô ta khó khăn lên tiếng, cơ thể nhỏ bé run lên.

- Em quá hấp dẫn...

Người đàn ông không hề thương hoa tiếc ngọc chút nào, anh ta nở nụ cười tà mị, xuyên thẳng qua người cô ta.

Lúc này, khuôn mặt người đàn ông trở nên dữ tợn, đôi mắt ấm áp cũng mang đầy hận thù và khoái cảm.

Nhất thời, phòng làm việc ngập tràn những tiếng kêu mờ ám...

Kỳ Hinh vẫn cho rằng

Lăng Thiếu Đường tạm dừng công việc hai tuần, đi cùng cô tới bảy nơi bị

xảy ra thảm họa là một sự lựa chọn không hề sáng suốt.

Tuy lấy danh nghĩa là nghỉ ngơi để đi cùng cô nhưng thực tế thì lại là một chuyến công tác với cường độ cao.

Bởi vì, sau khi nắm được những thông tin cần thiết về bảy thành phố bị thiệt hại, cô mới nhạn ra hai tuần thật sự là hơi căng.

Bảy khu vực bị xảy ra thiệt hại phân bổ ở năm quốc gia khác nhau, dù có ở

trong cùng một đất nước thì hai khu vực cũng cách nhau rất xa.

Điều này tương đương với việc Kỳ Hinh và Lăng Thiếu Đường có mười bốn ngày

để đi lần lượt năm đất nước, tới thị sát từng khu vực bị thiệt hại.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây đích thực là một chuyến công tác cực kỳ vất vả.

Cho nên, Kỳ Hinh cho rằng Lăng Thiếu Đường điên thật rồi!

Lần này, tin tức về việc khảo sát được phong tỏa, công tác giữ bí mật được

làm rất khá, không có truyền thông đưa tin nên hành trình của hai người

cũng thuận lợi hơn nhiều.

Khi vừa xuống máy bay, các quan chức

chính phủ địa phương đã đứng nghênh đón sẵn, cảnh tượng hoành tráng

không khác gì đi đón nguyên thủ quốc gia.

Nhưng, trong mắt Kỳ Hinh thì đây là một chuyện cực kỳ không thoải mái!

Khi thấy cảnh tượng này, hàng lông mày lá liễu của cô hơi nhíu lại.

Cô quay mặt nhìn Lăng Thiếu Đường đang không hề có vẻ gì là kinh ngạc rồi hỏi:

- Bọn họ có cần khoa trương đến mức này không?

Đôi mắt thâm thúy của Lăng Thiếu Đường được chiếc kính râm che khuất, cho

nên Kỳ Hinh không thấy gợn sóng lăn tăn trong đôi mắt anh.

Khóe môi kiêu ngạo của Lăng Thiếu Đường hơi mím lại, giọng nói trầm thấp đầy từ tính vang lên trên đỉnh đầu Kỳ Hinh:

- Hiện giờ tất cả mọi người đều biết tứ đại tài phiệt đang quan tâm đến

hạng mục này, vậy nên trong mắt bọn họ, chỉ cần là tài phiệt đến đây thì đều là “vua giá lâm”, sao bọn họ có thể không khoa trương được chứ?

Kỳ Hinh bất đắc dĩ lắc đầu:

- Thà làm mọi chuyện trong im lặng còn hơn!

Lăng Thiếu Đường ôm eo Kỳ Hinh, nở nụ cười:di♔endanle♔quyd♔n

- Ngốc ạ, em tưởng rằng muốn được đặt chân vào khu vực xảy ra thảm họa

thì không cần thông qua những quan chức chính phủ này ư? Dù sao thì em

cũng đâu phải là người của nước họ.

- Nhưng bọn họ gióng trống

khua chiêng như vậy, chắc chắn giới truyền thông sẽ chú ý tới. Em không

muốn đến lúc đó mọi người lại nói chúng ta đang “vẽ chuyện”.

Kỳ Hinh hơi lo lắng.

Lăng Thiếu Đường nở nụ cười thong dong, bàn tay to vỗ vỗ lên người Kỳ Hinh hai cái:

- Yên tâm đi, bọn họ tự khắc sẽ xử lý chuyện liên quan đến giới truyền thông, chúng ta muốn thế nào, bọn họ đều rõ cả.

Kỳ Hinh cũng yên tâm phần nào.

Lăng Thiếu Đường vừa nói xong, mấy quan chức chính phủ lập tức vây quanh hai người.

Thời gian, dù sao thì cũng vì một vài chuyện quan trọng hoặc bởi con người mà trở nên có ý nghĩa.

Trong khoảng thời gian này, Kỳ Hinh đã hiểu được sâu sắc ý nghĩa đáng quý của những sinh mệnh.

Khi lần đầu tiên đặt chân vào khu vực bị thảm họa, trong lòng cô cực kỳ đau đớn.

Nhân loại thật là nhỏ bé, một khi tai họa ập xuống, con người không thể thoát được, chỉ có thể sợ hãi và bất lực.

Động đất, sóng thần, lũ lụt, hàng loạt thiên tai xảy ra như Thượng Đế đang

ra tay trừng trị nhân loại. Chỉ trong vòng một đêm đã chôn vùi cả một

thành phố, những gia đình, sinh mệnh con người bị hủy diệt đến mức gần

như không còn dấu vết.

Trong mấy ngày này, Kỳ Hinh tuy đã đi qua

nhiều đất nước khác nhau, tuy mỗi nơi đều có ngôn ngữ riêng, màu da khác biệt, nhưng ánh mắt của bọn họ đều giống nhau.

Trong mắt họ, Kỳ Hinh thấy được sự bất khuất mà những thảm họa không thể vùi dập.

Bọn họ khát vọng, khát vọng được gặp lại gia đình của mình một lần nữa,

khát vọng được đoàn viên cùng người thân, tất cả khát vọng ấy đều hết

sức chân thật, nhưng hiện thực thì lại bị thương nghiệp hóa hết cả.

Bóng đêm càng trở nên nặng nề hơn, vì đã từng chứng kiến cảnh sinh ly tử

biệt, nhìn những hình ảnh xót xa về đống phế tích nên bầu trời đêm không còn lãng mạn nữa.

Kỳ Hinh co người ngồi trên sofa trong khách sạn.

Vì mỗi nơi họ đến, các quan chức chính